Đủ yêu thương cô đơn sẽ tan biến
2015-04-07 01:00
Tác giả:
Ziken
blogradio.vn - Không có cô đơn nào tồn tại mãi khi yêu thương chưa bao giờ là cạn con trai à! Người ta bảo mẹ cô đơn, con cảm thấy mẹ cô đơn, nhưng tận sâu thẳm trong tâm hồn mẹ, hạnh phúc vẫn tồn tại, yêu thương vẫn đong đầy. Bởi mẹ biết rõ dù khoảng cách vô hình có xa xôi đến nhường nào đi chăng nữa cũng không thể ngăn được tình yêu mẹ dành cho ba con, và mẹ tin chắc ba con cũng yêu mẹ bằng ngần ấy.
Hoàng hôn rũ bóng trên mặt biển, rũ bóng cả vào trong tâm hồn của người đàn bà đang nấc từng bước chân nặng trĩu nỗi niềm đi tìm mảnh hi vọng cuối cùng giữa bao la trời đât. Hình ảnh người phụ nữ gầy gò đứng đó, nỗi đau đớn, xót xa như len lỏi vào trong lòng sóng, lặng lẽ xô vào bờ một cách lạnh lùng đến quạnh hiu.
Mẹ đứng mãi ở đó suốt chuỗi ngày bão giông, đến cả hoàng hôn cũng chán chường với đôi mắt thấm đượm nỗi buồn, luôn nhìn về nơi xa xăm, vô định của mẹ...
Mẹ đứng ở đó, mẹ đợi ba.
Mẹ đứng ở đó, mẹ tìm ba.
Mẹ đứng ở đó, để được gần ba.
Ba đã đi về một nơi xa lắm, xa đến nỗi tất cả hình ảnh về một người đàn ông rắn rỏi, chịu thương chịu khó cũng chỉ còn lại là những hình dung nhạt nhòa trong ký ức. Sóng biển đã mang ba về với đại dương trong một đêm gió mưa mịt mùng, về một thế giới nào đó, mà nơi ấy, mẹ và con chưa thể nào tìm thấy được.

Ba của con! Ba biết không, kể từ ngày ba đi, biển không còn là một biểu tượng đầy ấp những yêu thương trong tiềm thức của con nữa và biển trở thành nỗi ám ảnh trong cuộc đời của mẹ. Biển lạ lắm, sóng biển vô tình lắm, rõ ràng là chính nó đã cướp mất ba của con, cướp mất chỗ dựa vững chắc của mẹ, mà mỗi chiều về biển lại sà vào lòng người như một đứa trẻ thật đáng thương...
Ba của con! Ba biết không, kể từ ngày ba đi, con thỉnh thoảng thấy cô đơn ghé qua nhà thăm mẹ, những lúc ấy con thấy mẹ ngồi lặng lẽ trên chiếc võng ngày xưa ba đan, nhìn về phía biển xa, không gian trở nên im bặt nhường chỗ cho những tiếng nấc xót xa, biển cũng khóc thương cho mẹ...
Ba của con! Ba biết không, kể từ ngày ba đi, mẹ đã đóng hai vai trên cùng một khuôn mặt phúc hậu, hiền từ, mẹ vừa là mẹ vừa là ba, mọi chuyện lớn nhỏ trong nhà mẹ đều một tay gánh vác. Mới ở cái tuổi ngoài ba mươi mà đầu mẹ đã hai thứ tóc...
Ba của con! Ba biết không, kể từ ngày ba đi, mẹ chưa một lần may áo mới, ngày qua ngày mẹ mặc hoài những chiếc áo ba tặng. Mẹ chưa một lần tô son điểm phấn, mẹ bảo mẹ chỉ muốn đẹp trong đôi mắt của ba. Lắm lúc, con thật sự sợ hãi bởi sức mạnh ghê gớm của cái gọi là hạnh phúc không trọn vẹn, bằng chứng là nói trói buộc quãng đời còn lại của mẹ với những nhớ thương vô cùng vô tận...
Ba của con! Ba biết không, kể từ ngày ba đi, có không ít những lời ngỏ ý muốn được chở che cho mẹ và con, nhưng mẹ đã từ chối tất cả, mẹ bảo, dẫu ba ở đâu, dù là thiên đường hay địa ngục, thì vẫn mãi che chở cho hai mẹ con con hệt như ba ở ngay đây vậy, trong căn nhà bé nhỏ này. Con thật sự thương và khâm phục tình yêu vĩnh hằng của mẹ.

Nhưng ba ơi, con đã nhiều lần tự hỏi, có phải vì con mà mẹ để mặc cho tuổi thanh xuân trượt dài theo năm tháng phải không ba? “Con không muốn làm áng mây đen mãi lang thang trên bầu trời của mẹ. Con không muốn vì con mà mẹ phải hẹn hò với cô đơn trong quãng đời còn lại. Con sẽ đi biển, con sẽ chứng tỏ cho biển thấy không phải ai biển cũng có thể bắt nạt giống như cách mà nó đã từng đối đãi với cuộc đời của ba. Con sẽ kiếm tiền và lo cho mẹ”. Con nói những lời này với mẹ trong một chiều sóng biển vẫn lặng thinh. Thiết nghĩ, ngay từ giây phút ấy, con phải chấp nhận bầu bạn với cô đơn ba ạ.
Nhưng ngạc nhiên thay, mẹ đã siết chặt con vào lòng thật nhẹ, sự mạnh mẽ của một cậu con trai chưa đến tuổi dậy thì không đủ sức để ngăn những dòng nước mắt. Con đã khóc. Còn mẹ cười hiền, mẹ làm con thật sự sợ hãi khi phải chờ đợi mẹ đáp trả những suy nghĩ trong con.
Ba của con, ba biết mẹ đã nói gì với con không? Mẹ bảo rằng: “Con trai của mẹ thật sự đã lớn rồi, mẹ vui vì điều đó, ắt hẳn ở một thế giới nào đó ba của con cũng sẽ rất vui. Nhưng con yêu, dù đã trưởng thành nhưng con vẫn còn ngốc lắm. Con biết không? Không có cô đơn nào tồn tại mãi khi yêu thương chưa bao giờ là cạn con trai à! Người ta bảo mẹ cô đơn, con cảm thấy mẹ cô đơn, nhưng tận sâu thẳm trong tâm hồn mẹ, hạnh phúc vẫn tồn tại, yêu thương vẫn đong đầy, bởi mẹ biết rõ dù khoảng cách vô hình có xa xôi đến nhường nào đi chăng nữa cũng không thể ngăn được tình yêu mẹ dành cho ba con, và mẹ tin chắc ba con cũng yêu mẹ bằng ngần ấy. Con trai ngốc nghếch của mẹ, không có con cô đơn sẽ bắt cóc mẹ về với ba mất, chỉ cần con mãi ở cạnh mẹ như thế này, là mẹ đã mãn nguyện rồi”.
Mẹ vừa dứt lời, con siết chặt vai áo đẫm nước mắt của mẹ.
Cuối cùng con cũng nhận ra rằng: “Đủ yêu thương cô đơn sẽ tan biến”
Ngoài kia, những đàn chim hải âu đang bay lượn lờ.
Ba ơi, thế còn ba? Ở nơi ấy, ba đang làm gì?
Ziken
Bài tham dự cuộc thi viết “Độc thân không cô đơn”. Để bình chọn cho bài viết này, mời bạn đọc, để lại bình luận và chia sẻ link bài viết này lên các mạng xã hội cho bạn bè, người thân cùng đọc. Bạn cũng có thể chia sẻ lại link bài viết này từ fanpage BlogViet Vietnamnet

Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Gửi người con gái ngoan ngoãn, hiểu chuyện
Mình cũng là phụ nữ và mình chính là người phụ nữ ngoan ngoãn, hiểu chuyện, chăm chỉ, chịu thương, chịu khó, sống tiết kiệm, không son không phấn, biết nghe lời,… Thực ra, bản chất của mình không như vậy, nhưng mình được dạy dỗ như vậy, và dần dần mình đang trở thành người phụ nữ như vậy.

Ai cũng có ước mơ của riêng mình
Cứ sống, cống hiến thật nhiều, khi bản thân vui vẻ, mang trong mình phiên bản tốt nhất cũng thì mình cũng đang dần hoàn thành ước mơ của mình.

Tháng sinh Âm lịch của những người quyền quý
Người sinh những tháng Âm lịch này đặc biệt may mắn và có sự nghiệp thành công.

Ước mơ của mẹ
Mặc dù, tôi chỉ là đứa trẻ chưa trưởng thành, cũng muốn được yêu thương và ba mẹ quan tâm như vậy, nhưng rồi tôi hiểu được mỗi người có hoàn cảnh gia đình khác nhau. Dẫu sao, anh em tôi vẫn còn có mẹ dù cuộc sống có khổ cực nhưng chưa bao giờ anh em tôi phải nhịn đói ngày nào.

Món ăn của mẹ
Có một lần, chú chạy ngang qua nhà mình, khi ấy chỉ có một mình con ngồi thẫn thờ. Chú hỏi con là mẹ đi đâu rồi, hôm nay hai mẹ con không ăn đá bào nữa hay sao. Con chỉ biết im lặng, hướng ánh nhìn của mình vào trong nhà, ngay phía bàn thờ mẹ.

Giông bão đi qua, hạnh phúc lại về
"Nếu duyên đến, cứ thuận theo tự nhiên," nó thầm nghĩ. Và rồi, sau sáu tháng yêu nhau, cả hai quyết định nắm tay nhau bước vào hôn nhân.

Thời cơ trong cuộc sống
Cuộc sống luôn trao cơ hội đồng đều cho mỗi người, thế nhưng, có mấy ai biết nắm bắt cơ hội đúng lúc, đúng thời điểm. Có câu: “Người thành công luôn tìm thấy cơ hội trong mọi khó khăn. Kẻ thất bại luôn thấy khó khăn trong mọi cơ hội”.

Ánh nắng mùa đông (Phần 3)
Cô chưa quên được người cũ, nếu cho anh cơ hội thì đây cũng sẽ là cơ hội khiến anh bị tổn thương. Cô chẳng muốn đi vì lòng cô có anh nhưng lại sợ quá muộn để bắt đầu, lỡ như anh thương người khác rồi thì sao?

Hương lửa
Đã đi hết những con đường phố thị, đi cuối một mảnh đời nhiều lênh đênh, vấp váp mới nhận ra mùa ấu thơ nông nổi chân trần chạy đường quê mới chân thực là bình yên hạnh phúc.

Khuyên chân thành: Người bình thường làm 7 điều này để "tiền đẻ ra tiền" mỗi ngày
Tất cả bắt đầu từ những thay đổi nhỏ: kiên trì, kỷ luật, khỏe mạnh, tự tin, khôn ngoan và độc lập.