Đọc những bài học đắt giá này mới thấy cuộc sống không có gì là vô nghĩa
2019-01-07 01:30
Tác giả:
1. Trước đây, có 1 anh hòa thượng và 1 anh bán thịt là 2 người bạn thân. Anh hòa thượng ngày nào cũng phải dậy sớm tụng kinh, còn anh bán thịt ngày nào cũng phải dậy sớm để giết lợn. Để không bị dậy muộn ảnh hưởng đến công việc, họ bèn hứa mỗi sáng thức dậy cùng nhau gọi đối phương dậy.
Nhiều năm sau, hòa thượng và anh bán thịt chết. Anh bán thịt được lên thiên đường, còn hòa thượng thì bị đày xuống địa ngục.
Bài học rút ra: Tại sao? Bởi vì anh bán thịt ngày nào cũng làm việc thiện, gọi hòa thượng dậy tụng kinh. Còn hòa thượng, ngày nào cũng gọi anh bán thịt dậy sát sinh… Những chuyện mà bạn làm, có thể bạn nghĩ là đúng nhưng chưa chắc là vậy.
2. Người cha nói với cậu con trai của mình: "Cha muốn tìm cho con 1 người vợ"
Cậu con trai nói: "Nhưng con muốn tự mình tìm!"
Người cha nói: "Nhưng cô gái này là con gái của Bill Gates."
Cậu con trai bèn đáp: "Nếu mà như thế thật thì được."
Sau đó, người cha tìm đến Bill Gates và nói: "Tôi tìm cho con gái ngài 1 người chồng ". Nhưng Bill Gates nói: "Không được, con gái tôi vẫn còn nhỏ". Người cha trả lời: "Nhưng chàng trai này là Phó Chủ Tịch của Ngân hàng Thế giới!". Bill Gates thấy vậy bèn nói: "Vậy thì được".
Sau đó, người cha lại tìm đến Chủ Tịch Ngân hàng Thế giới và nói: "Tôi sẽ giới thiệu cho ngài 1 phó Chủ Tịch!". Ngài chủ tịch nói: "Nhưng tôi đã có nhiều Phó Chủ Tịch rồi, không cần thêm nữa đâu". Người cha nói: "Nhưng chàng trai này là con rể của Bill Gates". Thấy vậy, ngài Chủ Tịch nói: "Vậy thì được".
Bài học rút ra: Trên thương trường, việc kinh doanh, buôn bán được làm nên như vậy đó.

3. Một con đại bàng ung dung nằm tận hưởng trên cành cây cao. Một chú thỏ con thấy vậy bèn hỏi đại bàng: "Tôi có thể như bạn ngồi không như vậy mà chẳng phải làm gì cả không?"
Đại bàng trả lời: "Được chứ, tại sao lại không?"
Thế là thỏ con ngồi dưới đất ngay dưới chân đại bàng. Đột nhiên, 1 con cáo xuất hiện vồ lấy thỏ con và ăn luôn nó.
Bài học rút ra: Nếu bạn muốn ngồi chơi mà không phải làm gì cả thì bạn cần phải ngồi ở nơi vô cùng cao.
4. Có 1 chú chim bay về phía Nam tránh rét. Bởi vì trời quá rét nên nó đã bị rét cứng và rơi xuống 1 cánh đồng hoang. Khi nằm trên cánh đồng hoang chú chim bị 1 con bò đi qua và cho một bãi phân lên người.
Chú chim bị đông cứng nằm trong đống phân và bắt đầu cảm thấy ấm dần lên. Rồi nó tỉnh dậy và bắt đầu hót líu lo.
Bỗng nhiên, một con mèo đi ngang qua và nghe thấy tiếng chim hót bèn chạy đến thăm dò. Đi theo tiếng hót, nó phát hiện ra chú chim đang nằm trong đống phân rồi nhanh chóng lôi chú chim ra và làm thịt.
Bài học rút ra: Không phải bất cứ ai bôi phân lên người bạn đều là kẻ thù của bạn. Không phải ai lôi bạn ra khỏi đống phân cũng là bạn của bạn. Khi bạn đang mắc kẹt trong 1 đống phân, thì tốt nhất là nên ngậm miệng lại.
5. Vào 1 đêm mưa gió bão bùng, bạn lái chiếc xe hơi của mình đi qua 1 bến xe buýt và nhìn thấy 3 người đang lo lắng, sốt ruột đứng đợi xe. Một ông lão sắp chết - đó là người cần được đưa đi bệnh viện gấp. Một người là bác sĩ - từng cứu mạng bạn và đến nằm mơ bạn cũng mong được báo đáp. Người còn lại là người phụ nữ bạn luôn ao ước muốn lấy làm vợ và nếu bỏ qua cơ hội này thì sẽ không còn cơ hội nào nữa.
Nhưng xe của bạn chỉ có thể chở thêm 1 người nữa, bạn sẽ lựa chọn như thế nào. Ông lão sắp chết kia là người mà bạn nên cứu đầu tiên. Nhưng bạn vẫn muốn chở cả người bác sĩ kia bởi vì anh ta từng cứu bạn và đây là cơ hội tốt để báo đáp. Còn cả người tình trong mơ của bạn, bỏ qua cơ hội này, bạn sẽ không thể gặp được cô gái nào khiến tim bạn rung động đến vậy.
Câu hỏi phỏng vấn này được nhà tuyển dụng đưa ra và chỉ có 1 trong số 200 ứng viên đến phỏng vấn được tuyển dụng. Anh ta không hề giải thích lý do của mình mà chỉ nói đơn giản như này: "Đưa chìa khóa xe cho bác sĩ để anh ta chở ông lão đến bệnh viện, còn tôi, tôi sẽ ở lại chờ xe cùng người con gái tôi yêu"
Bài học rút ra: Phải chăng vấn đề nằm ở việc chúng ta không bao giờ nghĩ sẽ từ bỏ những gì chúng ta đã và đang có (chìa khóa xe). Có đôi khi chúng ta từ bỏ những chấp niệm, sự hẹp hòi thì chúng ta sẽ nhận lại được nhiều hơn những gì chúng ta có.

6. Thời con người vẫn còn đi chân đất, có 1 vị vua đi vi hành đến 1 vùng đất xa xôi. Bởi vì đường gồ ghề và có nhiều mảnh đá nhỏ bị vỡ chọc vào chân hắn vừa đau vừa tê. Ngay sau khi về đến hoàng cung, hắn ra lệnh phủ da trâu lên tất cả con đường trong vương quốc. Hắn nghĩ làm như vậy không chỉ vì bản thân mà còn vì tạo phúc cho bách tính, để thần dân của hắn đi đường không còn phải chịu nỗi đau bị đá đâm vào chân.
Nhưng cho dù có giết hết các cả trâu trong vương quốc cũng không đủ da để phủ khắp tất cả các con đường, mà tiền bạc và sức lực đã bỏ ra nhiều đến mức đếm không xuể. Mặc dù việc này là không thể, thậm chí còn là ngu ngốc nhưng lệnh của vua đã ban ra, họ chỉ biết lắc đầu ngao ngán.
Một người đây tớ thông minh đã mạnh dạn đưa ra đề nghị với nhà vua, hắn nói: "Quốc Vương, tại sao người lại điều động binh lực, hy sinh nhiều trâu bò và vàng bạc đến như vậy? Tại sao ngài không dùng miếng da nhỏ bọc vào chân ngài chứ?".
Quốc Vương nghe vậy rất ngạc nhiên những cũng hiểu ra đôi điều và thu hồi mệnh lệnh, áp dụng ý kiến của người đầy tớ.
Bài học rút ra: Muốn thay đổi thế giới là không dễ, nhưng nếu muốn thay đổi bản thân thì lại không thành vấn đề. Thay vì ta cứ hao tâm tổn sức để đi thay đổi 1 điều không thể chi bằng hãy thay đổi những điều có thể.Chuyện này cũng giống như việc thà dùng 2 miếng da nhỏ để bọc chân lại còn hơn là giết hết trâu bò để phủ đường. Khi bạn chịu thay đổi mình thì thế giới cũng sẽ theo đó mà thay đổi. Nếu như bạn muốn nhìn thấy thế giới thay đổi thì việc đầu tiên bạn cần làm đó là thay đổi bản thân.
Blog Radio sưu tầm.
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Cánh bướm cuối mùa
Anh tập hít sâu, tập nhắm mắt để nghe tiếng gió, nghe tiếng chim ngoài xa. Thậm chí, có lần anh mỉm cười khi thấy một con kiến bò qua tay mình – cái sự sống nhỏ bé ấy khiến anh thấy mình vẫn còn là một phần của thế giới, dù chỉ là tạm.
Mưa Đỏ - chân dung thế hệ thanh niên 2 bên chiến tuyến
Dù là ai, xuất thân như thế nào, bất cứ thanh niên nào ở bên này chiến tuyến của quân đội nhân dân Việt Nam đều có tư tưởng rõ ràng, có lòng yêu nước và tinh thần dân tộc, cũng xác định được mục tiêu cũng như biết rõ tại sao mình phải cầm súng và mình chiến đấu cho ai, vì cái gì? Nên họ chiến đấu mạnh mẽ, dám hi sinh và trước cái chết vẫn rất bình thản, động viên đồng đội chiến đấu.
Chốn bình yên…
Chốn bình yên với mỗi người dù có khác nhau nhưng đều mang đến cảm giác hạnh phúc trong tâm hồn.
Bức thư tình gửi con gái yêu của mẹ
Rồi những đêm dài mất ngủ sẽ qua, rồi con sẽ lớn khôn, sẽ tự ngủ, tự ăn, tự bước đi trên con đường của con. Những lần được ôm con, thơm má con sẽ dần ít đi, con sẽ trở thành một cô gái độc lập. Mẹ biết, em bé của mẹ cần mẹ, vậy nên mẹ cần mạnh mẽ hơn.
Nơi không bao giờ đóng cửa
Người già hay nhớ. Nhớ từng gốc cây, từng bờ rào, từng mái ngói cũ lấm tấm rêu xanh. Nhưng nỗi nhớ của ông Hàn không chỉ là cảnh vật – mà là người, là những âm thanh, là một phần tuổi trẻ đã bị chôn vùi trong im lặng và tổn thương.
Nhảy việc hoàn hảo
Cuốn sách mang tới cho bạn đọc những lời khuyên bổ ích trong quá trình tìm kiếm việc làm, muốn thay đổi môi trường làm việc. Để tìm được công việc phù hợp, bạn cần hiểu rõ các kỹ năng, thế mạnh của bản thân và yêu cầu của nhà tuyển dụng.
Mọi thứ đều vô thường trước vũ trụ bao la
Ta chỉ là khách trọ tạm, giữa cuộc hành trình vô định của thời gian. Ngày ta đến, trời không báo. Ngày ta đi, đất cũng lặng. Chỉ có gió – vẫn thổi, mây – vẫn bay, và thế giới – vẫn quay như chưa từng biết ta từng tồn tại. Nhưng có sao đâu. Hạt bụi, dù nhỏ, vẫn phản chiếu ánh sáng khi có nắng. Sự tồn tại của ta, dẫu mong manh, vẫn có thể làm đẹp cho một khoảnh khắc nào đó của đời. Và có lẽ, chỉ cần thế – đã đủ.
Ánh đèn cuối phố
Đêm mưa lạnh, sau ca làm, Minh đạp xe về. Lan đứng chờ anh ở đầu ngõ, người run bần bật dưới mái hiên. Hai đứa ghé mua một ổ bánh mì, ngồi chia đôi trên ghế đá trước dãy trọ ăn xong, Minh đưa Lan về tận phòng, chúc cô ngủ ngon rồi mới quay lại phòng mình.
Sống khi còn có thể
Điện thoại lại sáng lên: 23:57:41. Đồng hồ vẫn lạnh lùng trôi, nhưng Nam không còn thấy nó đáng sợ nữa. Thay vào đó, anh thấy mình đang sống từng khoảnh khắc bằng cả trái tim.
Ngôi nhà cuối ngõ nhỏ
Ngôi nhà như chậm rãi già đi cùng năm tháng. Mái ngói nhuộm rêu xanh, bức tường tróc sơn loang lổ, cửa gỗ kẽo kẹt mỗi lần mở ra. Nhưng lạ thay, mỗi lần bước vào, tôi vẫn thấy ấm áp, như thể tất cả yêu thương năm xưa vẫn còn vẹn nguyên.






