Đi tìm một nửa của riêng anh
2016-06-03 01:25
Tác giả:
Trái tim đập chẳng bao giờ đúng nhịp
Cứ cười đi nay mai em sẽ biết
Gặp một nửa riêng mình đâu thể cứ an nhiên
Anh vẫn đi tìm một nửa của trái tim
Một nửa tình yêu anh không còn ngộ nhận
Hệt như bức tranh nhiều màu và chỉ một điểm nhấn
Dẫu rất bình thường, nhưng anh chỉ thấy em!

Chẳng phải tình yêu cho anh yếu mềm
Hay chính em là nguyên nhân điều ấy?
Có nỗi nhớ nào cố giấu đi nhưng vẫn hoài trỗi dậy
Đôi lúc anh mỉm cười nhưng tận trái tim đau
Em thường kể cho anh nghe con sóng cũng bạc đầu
Cũng trăn trở khi đêm về tĩnh lặng
Em vô tư chẳng biết trái tim anh trĩu nặng
Có một câu chuyện tình
Một nửa chẳng ai hay
Anh gởi cho em một nửa của ai đây...
Con đường cũ hàng cây vừa thay lá
Em có đi qua mỗi ngày như thân quen hay lạ
Chiếc ghế đá ngày nào còn bóng nắng đong đưa...
Em đã tìm được một nửa của em chưa?
© Bích Thoa - blogradio.vn
Có thể bạn quan tâm: Dù thế nào đi nữa
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Cô giáo mầm non
Mỗi ngày mười tiếng ở trường Các cô bảo mẫu yêu thương học trò Nâng niu từng phút từng giờ

Miền ký ức
Bạn thấy đấy, tuổi thơ là thứ không bao giờ bị đánh cắp, ngay cả khi đã lớn, tuổi thơ vẫn ở đó để mỗi ngày lặng lẽ ghé qua chữa lành những vết thương cho bạn.

Tháng 9, chúng ta đã một mình trưởng thành!
Người ta nói, khi bạn muốn giải tỏa cảm xúc hãy nói ra hoặc viết ra cảm xúc của bạn. Ấy thế mà tớ chả thể có nổi sức để viết nữa. Khi mọi thứ trải qua cả rồi, tớ mới ngồi đây viết lại những thứ đã qua khiến tớ có cái nhìn nhận về nhân sinh này.

Mảnh hồn quê
Nước đã lên gần chạm mép bờ đê, những con nước ròng, nước lớn lững lờ mang theo những mảng phù sa bồi đắp, bên bồi bên lở. Yên hít mũi nghe mùi nước mắm kho quẹt thơm lừng, mằn mặn bốc ra từ gian bếp nhỏ. Ánh lửa đỏ hồng phản chiếu lên gương mặt của Yên đang lấm tấm mồ hôi. Mùa gió bấc về, lại nhớ mùi khoai, mùi bắp nướng lùi trong cái bếp dã chiến đêm giao thừa nấu bánh.

Hãy dành thật nhiều thời gian cho cha mẹ
“Đã bao lâu rồi bạn chưa gọi điện hỏi thăm mẹ cha?”. Phải chăng đã rất lâu rồi. Có thể giờ đây những áp lực cuộc sống, nhịp thở ào ạt của thành thị cuốn bạn đi. Có thể giờ đây những cuộc gọi thăm hỏi mẹ cha cũng vơi dần.

Nghề giáo
Có người thầy cầm lấy ngọn đuốc đỏ Mang ánh sáng thắp lên triệu vì sao Có người thầy lặng lẽ vương bụi phấn Hát cho em một khúc ca yêu đời.

Bạn sinh ra đã mang một bản sắc riêng rồi
Tự chấp nhận và yêu thương bản thân là một quá trình phát triển cá nhân quan trọng. Nó không phải lúc nào cũng dễ dàng, nhưng khi chúng ta làm được điều này, chúng ta có khả năng sống một cuộc sống tràn đầy niềm tự hào, tự tin và tình yêu.

Vì chúng ta xứng đáng được hạnh phúc
Mưa bóng mây tuy chẳng dễ gặp, nhưng trong thời khắc ngắn ngủi ta bắt gặp khoảnh khắc kì diệu ấy, có lẽ lòng ta sẽ chợt lắng lại trong những xúc cảm bồi hồi.

Những ngày xanh tươi
Đôi lần chúng tôi muốn bỏ cuộc nhưng tim chúng tôi có dòng máu đỏ nóng rực chảy qua, dòng máu làm chúng tôi nóng lên mỗi khi tinh thần lạnh đi vì mệt mỏi.