Phát thanh xúc cảm của bạn !

Đi để thấy mình còn trẻ...

2016-09-09 01:25

Tác giả:


blogradio.vn - Những bước đi trong cuộc đời không hề dễ dàng, con đường đến với thành công chỉ chờ người dám đi, dám trải nghiệm, dám sống bằng cả tuổi trẻ để thực hiện ước mơ của mình. Không có con đường nào đến vinh quang mà không trải dài những chông gai, khó khăn. Thế nhưng khi vượt qua được, bạn sẽ cảm thấy hạnh phúc rất nhiều, hạnh phúc không giản đơn vì bạn thành công mà hạnh phúc vì những gì bạn cố gắng, những khó khăn bạn vượt qua đã được đền đáp.

***



Nghe bài hát Những chuyến đi dài - Trần Lập

“Nổ máy lên,

cùng bạn bè ta đam mê những cung đường dài xuôi ngược miền xa lắc lơ,

để bánh xe cuộc đời lăn

Niềm vui khám phá,

có biết bao nhiêu điều khi thiên nhiên đãi ưu và cuộc sống bốn phương

Đường dài học những sàng khôn

Vì đời là những chuyến đi dài, những giấc mơ dài

Để được sống với đam mê, dẫu có dại khờ

Rồi có lúc vượt qua bao nhiêu bão bùng

Vì đời là những chuyến đi dài, những giấc mơ dài

Để được sống với đam mê, dẫu có dại khờ

Luyện ý chí vượt qua bao nhiêu khó khăn

Thử thách trên những chặng đường”

(Những chuyến đi dài)

Đi để thấy mình còn trẻ...

Ai cũng có tuổi trẻ và ai cũng có một cuộc đời để sống, bởi nên chúng ta hơn nhau ở cái cách mà ta sử dụng tuổi trẻ và cuộc đời ấy như thế nào. Tôi đã từng là một cô gái sống khép kín, thế giới của tôi trước đây chỉ quanh quẩn là sách vở, là bài tập, là phim ảnh, là truyện ngôn tình, là facebook,… Cũng như bao cô gái tôi vẽ lên cho mình những mơ mộng ảo huyền về tình yêu và cuộc sống, tôi ẩn mình trong thế giới ảo mà bỏ quên nhiều điều tuyệt vời trong cuộc sống. Mãi cho đến ngày tôi chập chững bước những bước đi đầu tiên ra cánh cửa cuộc đời, tôi mới thấy cuộc sống bấy lâu nay của mình thật lãng phí.

Một phần tuổi trẻ của tôi đã trôi đi như gió thoảng, mây bay, khiến tôi hối tiếc khôn cùng. Thế nhưng không gì là quá trễ nếu chúng ta nhận ra và còn kịp bắt đầu với đoạn đường “nhỏ nhoi” còn lại của tuổi trẻ. Chuyến thực tập hè cuối năm ba, cũng là mùa hè cuối cùng của đời sinh viên đã thay đổi suy nghĩ của tôi rất nhiều. Trước đây, tôi có nhiều lắm những ước muốn, tôi muốn được đi nhiều nơi, tiếp xúc nhiều người… Thế nhưng chỉ dừng lại ở “ước muốn” bởi trong đầu luôn tồn tại chữ “sợ”.

Có một người bạn đã từng nói với tôi rằng “thế giới của bạn là một vòng tròn, bấy lâu nay bạn chỉ quanh quẩn trong cái vòng tròn ấy, chẳng bước ra ngoài. Bạn phải bước ra thì mới biết mình có làm được không, chứ sợ mãi thì bao giờ mới lớn.” Lúc ấy tôi chỉ mỉm cười cho qua, vì nghĩ tôi hài lòng với cái vòng tròn của mình. Nhưng không, tôi đã sai và tôi sẽ không tiếp tục để phần còn lại của tuổi trẻ mình sẽ trôi qua vô ích như thế nữa.

Một tháng trải nghiệm cuộc sống thực tế ở Đà Lạt đã giúp tôi trưởng thành hơn rất nhiều, tôi biết được mình muốn gì và cần gì, tôi cũng hiểu được rằng thành công không chỉ đơn thuần xây dựng từ sách vở. Kiến thức từ sách vở chỉ là nền tảng, bạn phải vác ba lô lên và đi, mỗi nơi bạn đến, mỗi một người mà bạn tiếp xúc, mỗi việc bạn làm trên mỗi vùng đất mới sẽ cho bạn một nguồn tài nguyên sống vô cùng hữu ích.

Có đi nhiều nơi bạn mới thấy được rằng những bước đi trong cuộc đời không hề dễ dàng, con đường đến với thành công chỉ chờ người dám đi, dám trải nghiệm, dám sống bằng cả tuổi trẻ để thực hiện ước mơ của mình. Không có con đường nào đến vinh quang mà không trải dài những chông gai, những khó khăn. Thế nhưng khi vượt qua được, bạn sẽ cảm thấy hạnh phúc rất nhiều, hạnh phúc không giản đơn vì bạn thành công mà hạnh phúc vì những gì bạn cố gắng, những khó khăn bạn vượt qua đã được đền đáp.

Đi để thấy mình còn trẻ...

Tôi là một cô sinh viên ngành công nghệ sinh học, tôi rất yêu thực vật và muốn được ngày ngày làm việc với chúng. Tôi muốn xin thực tập ở một vùng đất mới, một nông trại với những loài cây mà tôi yêu thích. Thế nhưng, vì nhút nhát tôi đã từng có ý định xin thực tập tại viện nghiên cứu gần trường. Tôi đã suy nghĩ và đấu tranh tư tưởng với chính mình rất nhiều và tôi đã quyết định đến Đà Lạt, vùng đất nông nghiệp vô cùng phát triển ở nước ta, vùng đất rất xa nơi tôi sống. Có thể nói đó là quyết định ý nghĩa nhất trong cuộc đời của tôi, vì tôi đã dám làm điều mình muốn làm, dám đến nơi mình muốn đến và dám đi theo lời con tim mách bảo.

Tuy những ngày đầu thực tập, do chưa quen với cuộc sống mới, mệt mỏi làm tôi muốn bỏ cuộc, nhưng rồi khi tôi được nhìn những cái cây mình chăm sóc ngày một lớn dần lên, cảm giác ấy thật tuyệt vời và tôi không hối hận với lựa chọn của mình. Ở đây, tôi đã sống những ngày thật đáng với tuổi trẻ của mình, một cuộc sống mà mình hằng mơ ước. Ngày ngày đi làm, tôi được gặp, được trò chuyện và được các anh chị đi trước chia sẻ về kiến thức chuyên ngành cả kiến thức cuộc sống. Thế là khó khăn về công việc, cuộc sống, thời tiết,… của những ngày đầu tôi đã vượt qua và bắt đầu yêu thích nơi đây.

Những ngày cuối tuần, tôi cùng bạn bè, anh chị đồng nghiệp “phượt” khắp những cung đường Đà Lạt. Qua mỗi chuyến đi, tôi lại càng thấy rằng quanh ta có vô vàn những điều thật đẹp và tuyệt vời chờ ta khám phá. Những cung đường trải dài, những con dốc quanh co, những hàng cây xanh mát, những dòng nước uốn lượn, những con người thân thiện,… tất cả điều đẹp dưới góc nhìn lạc quan của tuổi trẻ. Mùa hè của tôi đã trôi qua thế ấy, được học, được làm, được đi, được khám phá và được thấy rằng mình còn trẻ, còn sức sống để chinh phục đam mê...

Hãy để yêu thương dẫn lối, để trái tim và nhiệt huyết tuổi trẻ đưa bạn đến với những vùng đất mới. Hãy cứ đi khi bạn còn trẻ và hãy cứ đi để thấy mình còn trẻ bạn nhé. Bởi mỗi người chúng ta chỉ có một tuổi trẻ để sống, vậy nên đừng để nó trôi qua một cách âm thầm và lặng lẽ bạn nhé! Gấp sách lại, tắt facebook, vác ba lô lên và đi thôi nào…

© Nguyễn Thùy Trang – blogradio.vn

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Mùa hè

Mùa hè

Sự khởi đầu hay kết thúc không phản ánh bằng thời gian, điều đó không cần phản ánh hay suy xét. Định nghĩ về thì giờ giữa chúng tôi chẳng còn là một khái niệm, chúng tôi chỉ đơn giản muốn bên nhau chẳng thể tách rời...

Cuộc sống: hành trình suy ngẫm và học hỏi

Cuộc sống: hành trình suy ngẫm và học hỏi

Chúng ta có quyền tự do để tạo ra những chương mới, viết nên những câu chuyện mới, và xây dựng những ý nghĩa mới. Mỗi ngày là một trang mới, và mỗi bước đi là một câu chuyện mới đang được viết.

Nhớ

Nhớ

Em ngồi đây bỏng cháy Tim thành bụi mất rồi

Đại lộ của những giấc mơ tan vỡ

Đại lộ của những giấc mơ tan vỡ

Vật chất mình tìm được không đuổi kịp trái tim mình đang loạn. Bằng cấp mình đang có không chạy đuổi kịp suy tâm. Công việc mình hiện đang làm chưa hẳn là việc mình yêu thích. Cuối cùng bản thân mình thích gì mình cũng không rõ. Nhưng lại rất vội.

Định mệnh là gì?

Định mệnh là gì?

Chúng tôi vẫn giữ thói quen buổi tối trò chuyện với nhau, nhưng cũng chỉ là những câu hỏi xã giao như một thói quen khó bỏ. Tôi cảm nhận được điều gì đó giữa hai đứa nhưng lại chẳng thể gọi tên, vì tôi tin anh và yêu anh.

Mãi sau này...

Mãi sau này...

Quá khứ dạy ta cách đi qua những vấp ngã, rèn giũa sự mạnh mẽ, điềm tĩnh khi đương đầu với khó khăn, cho ta sự thấu hiểu, bao dung, chia sẻ yêu thương hơn để chúng ta trân trọng từng khoảnh khắc ở hiện tại và hi vọng về một tương lai tốt đẹp ở phía trước.

Khoảnh khắc

Khoảnh khắc

Hỏi tôi đã bỏ lại điều gì của mình vào những ngày hè năm ấy, tôi chỉ có thể trả lời rằng tôi đã bỏ lại chính bản thân mình. Một tôi hòa đồng vui vẻ nhiệt huyết, vô ưu vô lo, đổi lấy một tôi giờ đây đã khác, trầm lặng, giấu tất cả ở trong lòng mình

Tuổi ấu thơ ai bỏ lại trên đồng

Tuổi ấu thơ ai bỏ lại trên đồng

Cũng chẳng còn hay tết những vòng hoa Thành vương miện giả chơi trò công chúa Hoa đồng nội thơm dịu dàng một thuở

Nếu chúng ta còn duyên, mình chờ cậu trong hộp thư thoại…

Nếu chúng ta còn duyên, mình chờ cậu trong hộp thư thoại…

Cậu thấy thời gian có tàn nhẫn không? Nó chưa từng dừng một giây, để suy nghĩ về việc phủ bụi trần lên những mảnh ký ức của chúng mình. Cũng như chúng mình cũng chưa từng dừng một giây nào để ngừng nghĩ về nhau.

Gửi em

Gửi em

Mong gặp em và mong được nhìn ngắm Trái tim này cất giữ tạo nên thơ

back to top