Phát thanh xúc cảm của bạn !

Con phải làm sao để giữ cha luôn bên mình?

2011-06-13 14:50

Tác giả:


Blog Việt

“Không đếm hết những bài thơ tựa đề trân trọng Mẹ
Cha ơi cha, thơ ngại nhắc cha mà !
Thơ dễ dãi đóng vai người thảo hiếu
Phải né cái nhìn thấu hiểu của cha…”

Cha ơi cha, cha có buồn không khi con luôn viết nhiều về mẹ, mỗi khi nhớ nhà con chẳng nhắc đến cha, mỗi khi những ngày qua mẹ càng già hơn nữa, con chỉ đau đáu một điều tóc mẹ đã ngả màu tiêu muối mà chẳng biết rằng tóc cha đang bạc trắng cả cõi lòng?

Cha ơi cha, cha có buồn không khi gia đình mình chẳng có nổi một đứa con trai để làm người nối dõi, có buồn không khi con gái lấy chồng xa, có buồn không khi con gái vắng nhà, mà cha thì đã rất già và gầy yếu?

Cha ơi cha, cha có buồn không khi chẳng bao giờ con thấu hiểu, tấm vai cha đã chẳng còn gánh được nỗi lo cơm áo và những buồn vui con đong đếm từng ngày?

Ảnh minh họa


Cha ơi cha…

Chiều nay, khi con đi qua một cửa hàng bán đầy những đồ sang trọng và đắt tiền, là những giá sách màu hồng và những chiếc giường trắng tinh lộng lẫy, là một ông bố với chiếc xe hơi đắt tiền đang chỉ trỏ vào những món đồ đó và hỏi đứa con gái nhỏ mặc váy xinh như một nàng công chúa thích cái nào để mang về nhà. Thực lòng, con thấy tủi thân vô cùng vì chưa bao giờ con có những thứ ấy, những thứ mà con chỉ gặp trong những cơn mơ. Nhưng cha ơi cha, con chưa bao giờ hết tự hào về cha cả, chưa bao giờ hết tự hào về người đàn ông bước vào đời với hai bàn tay trắng và nuôi các con trưởng thành mà không hề thiếu thốn bất cứ một thứ gì. Với con, người đàn ông ấy luôn là người đàn ông tuyệt vời nhất.

Có thể một lúc nào đó, con khao khát chiếc giường lung linh ấy, nhưng con sẽ vui hơn rất nhiều khi được nằm trên chiếc giường mục gỗ kêu cót két của cha. Để mỗi khi con ngồi trên gối cha rồi cha làm ngựa phi và con thì cười khanh khách.

Có thể một lúc nào đó, con thèm thuồng chiếc bàn học có cả kệ gỗ xinh xinh với các đồ dùng trang trí dành cho nàng công chúa ấy, nhưng con sẽ cảm thấy mình may mắn và mãn nguyện hơn rất nhiều, nếu được ngồi vào cái bàn học mà cha tự đóng, với những miếng gỗ chắp ghép khi cha đi xin người này người nọ, với những chiếc đinh đã hoen gỉ theo năm tháng, nơi con cùng những ước mơ lớn lên qua những thăng trầm của thời gian.

Có thể một lúc nào đó, con mong có một người cha giàu có như là người đàn ông ấy, nhưng con sẽ vô cùng hạnh phúc vì được làm con gái cha. Cha biết không, con luôn cảm thấy cuộc đời như ưu ái cho mình vì được sinh ra làm con gái của cha, mặc dù cha rất rất nghèo về vật chất, nhưng với con, cha là người cha giàu có nhất thế gian, về tình yêu dành cho các con, về tình yêu dành cho mẹ và cho cuộc đời…

Tuổi thơ của con là những bữa cơm gia đình thiếu thốn nhưng luôn được no đủ với nụ cười của cha. Là những lần con khóc nhè rồi được dỗ dành trong tiếng nấc. Là những giấc ngủ nóng nực mỗi khi hè đến và lạnh thấu xương mỗi khi đông về, nhưng lại mát mẻ và ấp áp vô cùng bởi có bàn tay của cha quạt mát, có bàn tay của cha ôm ấp.

Tuổi thơ của con là những ngày đi học về, lại thấy một mình cha ở dưới tán bàng trước cổng trường đang đợi. Là những khi con líu lo suốt cả đường về trên chiếc xe cà tàng kêu cót két, là những giọt mồ hôi của cha rơi nhẹ trên trán, thấm vào nước da đen nhẻm và khô đi trong cái nắng gay gắt của bầu trời.

Rồi con gái của cha lớn lên, con gái của cha đã thành thiếu nữ…

Con gái của cha tóc vừa mới xanh mà sao tóc cha đã vội ngả màu?

Con gái của cha làn da đã trắng hồng trong nắng sớm mà sao làn da cha đã nhăn nhúm và bàn tay cha đã chai sạn đi trong chiều tà?

Ảnh minh họa

…Cha ơi cha, cha luôn đánh đổi trưởng thành trong con để lấy tuổi già với nụ cười khô héo, luôn đánh đổi tấm vai gầy để cho con được đủ đầy trên những bước chân đi, luôn đánh đổi bất cứ thứ gì mà cha có để con gái không bao giờ phải tủi thân hay cười trong gượng gạo,…

Con phải làm sao để giữ cha luôn bên mình?

Cha ơi cha, hình như chưa bao giờ con dám thốt lên rằng “Con yêu cha nhiều lắm”, hình như chưa bao giờ con gọi điện về nhà để nói “Con nhớ cha”, hình như chưa bao giờ con dành tặng cha một món quà, dù là nhỏ bé, con có thể viết vô vàn những điều về người con trai con yêu nhưng hình như chưa bao giờ con viết về cha như là một người quan trọng nhất, con thật đáng trách phải không cha?

Cha ơi cha, cuộc sống này sẽ dạy con rất nhiều bài học, nhưng bài học về tình yêu thương mà cha dạy con sẽ đi theo con đến hết cuộc đời này. Là bài học về sự thứ tha cho những lỗi lầm mắc phải, là khi con cảm thấy bị tổn thương thì người khác cũng cảm thấy như vậy, thậm chí là hơn rất nhiều. Là bài học về lòng bao dung và đức hy sinh cho những người gặp khó khăn trong cuộc sống…

Cha ơi cha, sao cha chưa một lần dạy con bài học về tình yêu thương cha đến cháy cả cõi lòng?

Cha ơi cha, cha đã ngoài sáu mươi rồi, cha đã không còn trẻ để dắt con đi hết những muộn phiền và chông gai trong từng bước, đã không còn trẻ để có thể chăm sóc con mỗi khi con ốm yếu, mỗi khi con mệt nhoài vì thi cử, vì lo toan học hành,… nhưng cha ơi cha, con phải làm sao để học cách tự đứng một mình khi không có cha bên cạnh, con phải làm sao để học cách nở những nụ cười khi luôn nghiêng mình trong nỗi nhớ về cha?

Cha ơi cha, cha phải cố gắng luôn khỏe và cười vui cha nhé, để đón con về từ những chuyến đi xa…

Cha ơi cha, con rất muốn về nhà…

Chỉ để được nhìn thấy nụ cười già nua của cha mỗi ngày, mỗi phút giây trong hạnh phúc…

Cha ơi cha, con chỉ muốn hét lên cho cả thế giới này biết rằng “Con yêu cha nhiều lắm, nhiều hơn những gì con đã gom góp bấy lâu nay…”

“Đã sáu mươi rồi , tóc nhuộm muối tiêu
Bao cay mặn dãi dầu đâu dễ nói
Ly rượu thuốc nóng bừng cha chống chọi
Với tuổi già lạnh lẽo rút trong xương
Ai đã từng đi qua những sướng, khổ, vui , buồn
Những sum họp, biệt ly, những nụ cười nước mắt
Ta ngã mũ cúi chào chân thật
Bởi suốt đời ta gặp một cha ta…

Và bỗng yêu cây chuối lão sau nhà,
Đeo buồng trái nặng nề quằn đứng vậy
Dáng phờ phạc xác xơ tàu lá gãy
Xui một lần ta khóc đấy cha ta…”

Nếu có kiếp sau, xin cuộc đời ưu ái con thêm lần nữa, để con được làm con gái của cha…

  • Gửi từ email Hoàng Dung

Những tâm sự muốn sẻ chia, những bài viết cảm nhận về cuộc sống, những sáng tác thơ, truyện ngắn mời bạn cùng chia sẻ bài viết với Blog Việt bằng cách gửi đường link, file đính kèm về địa chỉ email blogviet@dalink.vn


5 Mùa Yêu - Nơi xuất phát của tình yêu gia đình - bến đỗ sau những phút giây mệt nhoài của đưởng đời


Click chuột để trở thành Fan của Blog Việt, bạn sẽ thấy nhịp sống Blogging mang tiếng đồng điệu với bản thân mình...


 

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Nắng, mưa, râm mát

Nắng, mưa, râm mát

Hai mươi tuổi, nó lơ lửng giữa lưng chừng. Dưới là vực thẳm đen ngòm. Trên là đỉnh núi cao vun vút. Tay run, chân mỏi, trán ướt đẫm mồ hôi. Có khoảnh khắc, nó thèm được rơi... cho tất cả vỡ vụn, cho cuộc leo quá sức dừng lại...

Nếu mình phải xa nhau, anh hãy đọc lá thư này nhé!

Nếu mình phải xa nhau, anh hãy đọc lá thư này nhé!

Thỉnh thoảng cách anh nói làm em nhói; em biết phần lớn vì em nhạy cảm, và cũng có những lần em khiến anh thất vọng. Chính những chỗ sứt đó chứng minh chúng ta thật sự chạm vào đời nhau – không đánh bóng nhau thành phiên bản trưng bày. Trong những lần vụng về, anh – chúng ta vẫn chọn cách ở lại.

Hành trình tốt hơn 1% mỗi ngày

Hành trình tốt hơn 1% mỗi ngày

Những ngày ấy mình đã tự trách bản thân rất nhiều. Trách mình vì không mạnh mẽ như bao người, vì mình hay suy nghĩ linh tinh, vì mình luôn cảm thấy cô đơn dù cho có đang ở cạnh người khác.

Người bạn cùng bàn năm ấy

Người bạn cùng bàn năm ấy

Không phải là thích, cũng chẳng phải rung động. Chỉ là một chút tò mò xen lẫn cảm giác an tâm khi ngồi cạnh một người giỏi giang và đáng tin. Một điều gì đó rất nhẹ nhàng, rất nhỏ bé nhưng đủ khiến tôi thấy ấm lòng.

Vị khách ghé thăm

Vị khách ghé thăm

Một giọt nước mắt khẽ lăn trên má tôi. Có lẽ, tôi đã hiểu sau khi chia tay, người ta không muốn gặp lại người cũ, bởi vì khi gặp lại, trái tim họ sẽ một lần nữa rung động.

Đánh mất “em” ở tuổi lên mười

Đánh mất “em” ở tuổi lên mười

Mỗi ngày đến lớp, em dần quen với những giờ ra chơi một mình, những bài tập nhóm chỉ còn lại cái tên em bị bỏ sót cuối cùng. Những tiếng cười đùa rộn rã quanh em dần biến thành tiếng vọng xa lạ và em cũng thôi mơ ước có ai đó mỉm cười với mình như ngày đầu mới bước vào lớp học ấy nữa.

Yêu thương gửi bố

Yêu thương gửi bố

Trong lời bố dặn, tôi cảm nhận rõ sự ấm áp, yêu thương biển trời. Không biết từ bao giờ, trái tim tôi đã thôi trách và không còn ghét bố nữa! Thì ra, bấy lâu nay, tôi đã cạn nghĩ, đã trách oan, ghét nhầm bố.

Cánh bướm cuối mùa

Cánh bướm cuối mùa

Anh tập hít sâu, tập nhắm mắt để nghe tiếng gió, nghe tiếng chim ngoài xa. Thậm chí, có lần anh mỉm cười khi thấy một con kiến bò qua tay mình – cái sự sống nhỏ bé ấy khiến anh thấy mình vẫn còn là một phần của thế giới, dù chỉ là tạm.

Mưa Đỏ - chân dung thế hệ thanh niên 2 bên chiến tuyến

Mưa Đỏ - chân dung thế hệ thanh niên 2 bên chiến tuyến

Dù là ai, xuất thân như thế nào, bất cứ thanh niên nào ở bên này chiến tuyến của quân đội nhân dân Việt Nam đều có tư tưởng rõ ràng, có lòng yêu nước và tinh thần dân tộc, cũng xác định được mục tiêu cũng như biết rõ tại sao mình phải cầm súng và mình chiến đấu cho ai, vì cái gì? Nên họ chiến đấu mạnh mẽ, dám hi sinh và trước cái chết vẫn rất bình thản, động viên đồng đội chiến đấu.

Chốn bình yên…

Chốn bình yên…

Chốn bình yên với mỗi người dù có khác nhau nhưng đều mang đến cảm giác hạnh phúc trong tâm hồn.

back to top