Phát thanh xúc cảm của bạn !

Con nợ mẹ một thanh xuân

2018-10-02 01:24

Tác giả:


blogradio.vn - Thanh xuân của mẹ đã qua, thanh xuân của con cũng sắp hết. Cho đến bây giờ, dù là thanh xuân của mẹ, hay của con, con đều nợ mẹ.

***

blog radio, Con nợ mẹ một thanh xuân

Thời gian trôi cứ trôi một cách thầm lặng nhưng đầy dứt khoát. Nó chẳng cho con thêm phút giây để chần chừ, để hổi tiếc, hay để quay trở lại lần nữa. Ngoảnh đi ngoảnh lại, con thấy mình đã thay đổi, đã trưởng thành hơn. Tuổi trẻ, thanh xuân là quãng thời gian sôi động nhất, tràn đầy năng lượng, đam mệ và nhiệt huyết nhất, thế mà lại cứ thế trôi qua mau. Dừng lại, quay lại nhìn quá khứ, con thấy có lỗi rất nhiều với người - người thân yêu nhất lúc nào cũng quan tâm, lo lắng cho con nhất. Con nhận ra, con đã nợ mẹ rất nhiều.

Thanh xuân của con có thể trải qua đầy vui vẻ và năng lượng là nhờ tình yêu của mẹ. Mẹ lo cho con những thứ cần thiết tối thiểu, để con đủ nhưng vẫn biết cố gắng phấn đấu, nỗ lực. Để con biết quý trọng giá trị đồng tiền nhưng không bị xoáy vào vòng xoáy cám dỗ của nó. Mẹ dạy con biết tự chăm lo cho bản thân, làm chủ cuộc sống của mình và mạnh mẽ vượt qua những khó khăn vấp ngã.

Thanh xuân của con được làm những điều con muốn. Con học được chấp nhận sai lầm, chấp nhận khó khăn mà tìm cách vượt qua. Mẹ là chỗ dựa giúp con đứng lên khi vấp ngã, vượt qua dư luận, miệng lưỡi thế gian. Mẹ giúp con mạnh mẽ đứng lên ngày hôm nay.

Con cũng học được cách nhìn nhận sự việc, học được yêu thương, tha thứ, biết đứng vào vị trí của người khác để suy nghĩ. Đó là nhờ sự tôn trọng quan điểm, ý kiến của mẹ.

Tuổi trẻ của con được đi những nơi con muốn. Dù là đi du lịch, hay công việc, con vẫn được mẹ hỏi thăm ân cần. Con được làm ở những nơi con muốn làm, được trải nghiệm cuộc sống, trải nghiệm những cung đường của miền Bắc, không bị kìm kẹp, giới hạn trong suy nghĩ quan niệm con là con gái. Con cảm ơn mẹ, vì tất cả những điều đó, vì tất cả những điều mẹ đã dành cho con.

Có thể cuộc sống của con đến bây giờ không được theo ý mình muốn. Con thất bại với cuộc hôn nhân đổ vỡ, với công việc chẳng phải theo ý mình. Con thất bại vì đã không chịu nghe lời khuyên bảo của mẹ. Nhưng con không hối hận vì con đã làm và được làm những gì con muốn, con thấy đúng. Dù mẹ không ủng hộ con nhưng vẫn luôn bên cạnh con, là chỗ dựa cho con mỗi khi con cần. Mẹ ủng hộ con không khuất phục những nề thói, quan niệm xưa cũ đè nặng lên đôi vai người phụ nữ để dứt bỏ, tìm lại tự do cho mình. Con thấy mình nợ thanh xuân nhiều quá, nhưng hơn hết là cả thanh xuân này con đã nợ mẹ.

blog radio, Con nợ mẹ một thanh xuân

Thanh xuân của con đang dần rồi qua. Giờ đây con đã được làm mẹ. Cả thế giới của con bây giờ chỉ xoay quanh cô công chúa bé nhỏ. Con chẳng còn, cũng chẳng dám dành nhiều thời gian cho bản thân, cho những cuộc vui trước đây con từng trải. Và con tự hỏi: “Mẹ cũng đã từng như vậy?”

Mẹ cũng đã từng vì chúng con mà bỏ hết những cuộc vui của tuổi trẻ? Mẹ cũng đã từng vì chúng con mà bỏ hết những đam mê, những mơ ước, nhiệt huyết của mình? Phải chăng, thanh xuân của mẹ chỉ còn là những nỗi lo cho con thơ, những nỗi lo cơm áo gạo tiền? Là niềm mong muốn những điều tốt nhất cho những đứa con của mình.

Con biết, thanh xuân của mẹ còn là nỗi buồn và nước mắt vì bệnh tật tự nhiên ập tới đứa con thơ yêu dấu của mình. Là nỗi đau, là khoảng thời gian tìm đủ mọi nơi, mọi cách chữa bệnh cho con mà vẫn chẳng hề có chút hi vọng. Là những đêm 29 tết khóc thầm, cố nén lau đi những giọt nước mắt cứ vội vã rơi khi “thằng con bệnh não” quậy phá chẳng nghe lời. Là những lần bực tức, nghẹn lời khi những “đứa con khôn” ngang bướng cãi lại. Và cả những nỗi đau từ sự không tôn trọng, sự phản bội của người chồng...

Tất cả mọi chuyện mẹ đã phải chịu đựng, mẹ đã phải hy sinh. Cả thanh xuân mẹ đã qua đầy nỗi buồn và nước mắt nhưng mẹ luôn cố gắng, cố gắng vượt qua tất cả - vì con.

Đến bây giờ, con vẫn là gánh nặng của mẹ. Con muốn nói lời xin lỗi mẹ, rất nhiều.

Thanh xuân của mẹ đã qua, thanh xuân của con cũng sắp hết. Cho đến bây giờ, dù là thanh xuân của mẹ, hay của con, con đều nợ mẹ. Con mong mình có thể trả cho mẹ một chút niềm vui, bù đắp cho mẹ thời thanh xuân đã mất. Con nợ mẹ lời xin lỗi, nợ mẹ một thanh xuân, một cuộc sống tốt hơn và con đã nợ mẹ cả cuộc đời.

© Tác giả ẩn danh – blogradio.vn

Bài dự thi cuộc thi viết Nợ thanh xuân một lời xin lỗi. Để bình chọn cho bài viết này, mời bạn đọc, để lại bình luận, nhất nút "Bình chọn" ở chân bài viết và chia sẻ lên các mạng xã hội. Thông tin chi tiết về cuộc thi viết mời bạn xem tại đây.

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Đóa hoa hồng và những tờ vé số

Đóa hoa hồng và những tờ vé số

Chiếc xe tôi rời khỏi ngôi nhà âm u, cũ kỹ sau khi tôi lặng lẽ nắm bàn tay người phụ nữ để chào tạm biệt, con bé ngồi phía sau xe tôi chẳng nói điều gì, dường như nó không có vẻ hồn nhiên như những đứa trẻ con cùng tuổi. Suốt đoạn đường, cả tôi và nó đều im lặng.

Chúng ta cứ bộn bề yêu…!

Chúng ta cứ bộn bề yêu…!

Khi tôi buồn, tôi thích lên cầu, bất cứ cầu nào cũng được. Và như vậy, sau mỗi buổi đi làm về, chỉ cần nhắn: "Anh ơi, em buồn" là 15 phút sau, anh có mặt.

Có những điều anh chưa kịp nói, em đã vội rời xa

Có những điều anh chưa kịp nói, em đã vội rời xa

Khi hoa nở giữa cánh đồng xanh, Liệu là lúc em có thuộc về anh? Khi mưa rơi giữa chiều hiu quạnh, Liệu là lúc em muốn rời bỏ anh?

Tình yêu - một câu chuyện không có kết thúc

Tình yêu - một câu chuyện không có kết thúc

Tôi đã học được rằng tình yêu không phải là một đích đến, mà là một hành trình liên tục, nơi chúng ta cùng nhau khám phá và trưởng thành.

Đơn phương một người có lẽ rất khó khăn

Đơn phương một người có lẽ rất khó khăn

Bởi mỗi khi cô ngồi yên trong lớp vì thời gian nghỉ giữa tiết không nhiều, cứ mỗi lần nhìn vu vơ ra ngoài lại sẽ bắt gặp ánh mắt của cậu ta. Mặc dù ngay sau đó cậu ta đều đánh mắt đi chỗ khác, nhưng làm sao mà che dấu được sự thật.

Dù có đi đâu cũng sẽ quay về

Dù có đi đâu cũng sẽ quay về

Tôi đã đôi lần hỏi tại sao mẹ không từ bỏ tôi. Nhưng mẹ đều nói mọi người đã từ chối sự ra đời của tôi đến mẹ cũng vậy thì tôi sẽ ra sao. Thế nên, mẹ không đành lòng làm vậy.

Chờ người em thương

Chờ người em thương

Hình như mùa thu lại về rồi phải không anh Em nghe ngoài kia gió vươn mình qua lối Nghe hoang hoải những chiều qua vội Nghe chạnh lòng nắng nhạt màu hanh hao.

Bước chậm lại giữa thế gian vội vã

Bước chậm lại giữa thế gian vội vã

Bởi kì thực, trong mỗi bước đi của cuộc sống đều mang theo những khoảnh khắc ý nghĩa, đôi khi ta chạy quá nhanh để bắt kịp thành tựu, tiền tài, danh vọng để rồi bỏ lỡ nó.

Tương tư

Tương tư

Ơ kìa em sao nỡ để tình anh Chưa bước tới đã muôn phần lận đận Sao chỉ mới nhìn thôi em đã giận Và tiếng yêu thôi em chẳng nhận lời

Bình minh trên phố

Bình minh trên phố

Khi ánh bình minh vừa ló dạng, Phố nhỏ bừng tỉnh trong sương mai. Ánh nắng vàng rơi từng giọt nhẹ, Làm bừng sáng những ước mơ dài.

back to top