Phát thanh xúc cảm của bạn !

Con nhà nghèo

2011-07-13 14:27

Tác giả:


Blog Việt

“Khi tôi sinh ra mang được ngay tiếng con nhà nghèo”…nhà nó nghèo lắm. Nó nghèo từ trong trứng nghèo ra…đó là cách nói ví von. Nói cho đúng thì nó nghèo từ khi ở trong bụng mẹ, khi có mang nó, mẹ nó không được uống sữa mà thay vào đó là phải uống nước cơm. Khi nó giáp thôi nôi, mẹ nó phải gửi nó cho hàng xóm mỗi người vài bữa vì ba mẹ nó phải đi biển kiếm tiền mưu sinh. Mà ngày xưa nó cũng dễ, nó cũng ít có khóc nhè nên được mọi người yêu quý, đôi mắt đen láy của nó như đã lưu khuôn mặt khắc khổ của ba mẹ nó…như dặn dò: “ Con ở nhà ngoan nhé!”.

Cứ như thế gần một năm, ba và mẹ cứ đi đi về về giữa biển và đất liền, ba thấy mẹ khổ quá, ba không cam nên phải bán ghe về đất liền tìm cách khác để sống và để chăm sóc đứa con gái nhỏ. Ba mua một chiếc xe Honda hiệu 67 để hành nghề “ xe ôm”, kiếm dược mớ tiền ba khuyến khích mẹ đi học để có cái nghề, làm việc nhẹ nhàng, không phải bươn chải cực khổ nữa. Vậy là mẹ đi học ở Sài Gòn ròng rã một năm, mỗi tuần mẹ đều về thăm đứa con gái mới 4 tuổi đầu. Hai cha con ở nhà nương tựa vào nhau mà sống. hồi đó nó ngoan lắm chỉ có mỗi tội là nó không ngủ được với ai khác ngoài ba, nó chỉ quen hơi ba nó. Sáng 3h ba nó phải đi chạy xe ôm mối cho người ta, ba dùng gối tấn tứ bề cho nó, xong xuôi ba đi…5h sáng ba về, nó vẫn còn say giấc nồng, ba nói nó ngoan là vì thế, nó chẳng bao giờ giật mình dậy vào lúc đó, chứ không thì có khóc tới rụng rốn cũng chẳng ai nghe…Đặt lưng nghỉ được một chút, 6h ba xốc nó dậy, lau mặt mũi mình mẩy sạch sẽ, ba đưa nó ra trường mẫu giáo rồi ba lại đảo đi tìm khách… “ôm”.

Ảnh minh họa

Buổi chiều nó không có tiết ở trường nên nó theo ba nó đi …chạy xe ôm. Nên có thể nói nó cũng có kinh nghiệm nghề nghiệp từ nhỏ, nó ngồi bình xăng lướt gió đi khắp nơi như trong một chuyến phiêu lưu. Vậy nên có thể hiểu được vì sao da nó đen và tóc nó thưa như bây giờ…chắc là do di chứng của bệnh nghề nghiệp.
Mỗi cuối tuần mẹ lại về, nó không nhớ rõ lắm cái cảm giác vắng mẹ là như thế nào? Có lẽ tình yêu của ba quá lớn nên nó không cảm thấy trống vắng.

Bây giờ nó đã lớn, đã là một cô gái rất xinh rồi! Học hành thành tài…là nhờ ba, xinh là xinh do di truyền của ba và mẹ, nó phải xinh cho cả phần của ba nữa, học là học cả phần của ba nữa. Ba đã hy sinh quá nhiều vì sương gió, da ba đen nhẻm, đôi mắt đỏ ngầu vì gió, tóc đã lấm tấm vài sợi bạc. Cả đời ba không có điều kiện để học nên ba luôn tạo điều kiện để vợ và con đi học. không phải vì ba không thông minh mà vì đã qua rồi cái thời ba được đi học, bây giờ là để con đi học “ hy sinh đời bố củng cố đời con”.

Mỗi ngày nó về nhà đều được nghe ba nó dạy từng bài học quý, cứ thế ăn sâu vào máu của nó để giờ đây nó có thể đứng vững giữa cuộc đời. Ba nó luôn nhắc cho nó nhớ cuộc sống cực khổ ngày xưa để nó biết quý trọng những gì nó đang có…

Và giờ đây nó đang hạnh phúc vì một người ba như thế!

  • Gửi từ email Phan Thị Ngọc Hà - phanhastu@
     

Những tâm sự muốn sẻ chia, những bài viết cảm nhận về cuộc sống, những sáng tác thơ, truyện ngắn mời bạn cùng chia sẻ bài viết với Blog Việt bằng cách gửi đường link, file đính kèm về địa chỉ email blogviet@dalink.vn

Bật mí những bí ẩn cực kỳ hay ho về Cung Hoàng Đạo

 


Click chuột để trở thành Fan của Blog Việt, bạn sẽ thấy nhịp sống Blogging mang tiếng đồng điệu với bản thân mình...

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Yêu anh, yêu đến điên rồ để rồi nhận lại là điều gì?

Yêu anh, yêu đến điên rồ để rồi nhận lại là điều gì?

Nhiều lúc tôi khuyên bạn của mình về chuyện yêu đương. Chẳng hạn như người ta lạnh nhạt là người ta hết yêu bạn, đừng cố chấp theo đuổi làm gì. Thế mà bản thân tôi lại trong hoàn cảnh ấy.

Lá thư tình không gửi

Lá thư tình không gửi

Mỗi khi mở ngăn kéo, nhìn thấy chồng thư cũ kỹ, anh lại nhớ về những ngày tháng sinh viên đầy kỷ niệm. Có những lúc anh tự trách mình vì đã không đủ can đảm để nói ra cảm xúc thật của mình với Linh.

Tình yêu: Một bản giao hưởng của tâm hồn

Tình yêu: Một bản giao hưởng của tâm hồn

Khi ta yêu, ta học cách chấp nhận không chỉ những điều tốt đẹp mà cả những điều chưa hoàn hảo ở đối phương. Tình yêu không yêu cầu chúng ta phải hoàn hảo; nó chỉ cần ta chân thành. Sự chân thành chính là nốt nhạc chính, là nhịp đập của bản giao hưởng ấy.

Theo bạn, như thế nào là ổn định?

Theo bạn, như thế nào là ổn định?

Cuộc sống đôi lúc yêu cầu chúng ta ổn định, không chỉ vì bản thân, mà còn vì trách nhiệm và những người ta yêu thương. Đôi khi, ổn định giống như một bến đỗ, nơi ta tạm nghỉ ngơi sau những sóng gió.

Mùa đông – 2017

Mùa đông – 2017

Sunny là niềm an ủi duy nhất trong cuộc sống đầy khó khăn của cô. Mỗi tối, cô cùng con trai chơi đùa, kể chuyện, rồi khi Sunny ngủ say, cô lại ngồi một mình bên cửa sổ, nhìn ra ngoài trời tuyết rơi và nhớ về quá khứ.

4 con giáp là 'thần giữ của'

4 con giáp là 'thần giữ của'

Tiền bạc một khi đã ở trong tay 4 con giáp này thì rất khó lọt ra ngoài đồng nào.

Đi qua sự phản bội

Đi qua sự phản bội

Tớ cứ tưởng rằng, lý do mà quá khứ chúng ta không thành là vì cái tôi của hai bên. Nhưng sau sáu năm ròng, cả tớ và cậu đều đã yêu những người khác, đã đủ chín chắn để hiểu bản thân mình hơn rồi, chúng ta vẫn tan vỡ.

Tại sao không?

Tại sao không?

Những thứ bình thường hiện diện xung quanh chẳng khiến mình chú ý, quan tâm, cứ coi đó là điều hiển nhiên mà vô tư phớt lờ. Để rồi một ngày không biết nắng hay mưa, vô tình hay cố ý, ta sẽ đánh mất nó, lúc đó muốn quay lại thì đã quá trễ.

Lặng im nỗi nhớ

Lặng im nỗi nhớ

Sáng nay chợt nhớ Người của năm nào Một thời mộng mơ Một thời áo trắng

Mười sáu - Ba sáu tuổi

Mười sáu - Ba sáu tuổi

Tôi đúng là một cô ngốc. Làm gì có đứa con trai nào dành cả thanh xuân bên cạnh tôi mà không có tình cảm. Và từ đó, chúng tôi chính thức yêu nhau.

back to top