Chiếc xe đạp chở ký ức mẹ và con
2009-11-11 16:02
Tác giả:
Blog Việt
Con nhớ hồi còn nhỏ mỗi lần mẹ đi đâu con đều bám theo chân mẹ như hình với bóng, mẹ đi chợ, vừa mới dắt chiếc xe đạp ra thì con oà khóc, lúc đó mẹ phải chở con đi cùng. Thế là chiếc xe đạp của mẹ đã gắn bó với con kể từ những ngày đó.
Khi con bước chân vào lớp một, mẹ vẫn đưa đón còn hằng ngày cũng trên chiếc xe đạp đó. Sáng sớm, mẹ chở con đến trường rồi vội vã chạy qua chỗ làm việc. Con vẫn nhớ, dù bận đến mấy, đúng xế chiều là mẹ đã đứng sẵn ngoài cổng đón con về. Suốt dọc đường, con luôn nói huyên thuyên về tất cả những chuyện xảy ra trong lớp học của con nhưng con đâu biết rằng mẹ đang rất mệt vì phải đạp xe quãng đường dài từ cơ quan về nhà rồi lại đến trường đón con. Nhưng cho dù mệt mẹ vẫn nở nụ cười hiền hậu để lắng nghe những lời con nói.
![]() |
Ảnh minh họa: Raysoda.com |
Nhưng có một lần nọ, hôm ấy trời mưa rất lớn, các bạn con đã về hết chỉ còn một mình con đứng trước cổng trường. Khi ấy con đã khóc và rất giận mẹ đã đến đón con trễ nhưng đứa bé như con lúc đó đâu biết rằng người mẹ gầy guộc cong lưng trên chiếc xe đạp cà tàng, cố gắng để những vòng quay pê đan nhanh hơn cho dù cơn mưa nặng hạt luôn rơi xối xả vào mặt mẹ cũng chỉ nhằm mục đích đến trường đón con vì mẹ biết rõ là con rất sợ những đợt sấm sét trong mưa. Khi thấy bóng dáng của mẹ con vừa mừng vừa giận nhưng mẹ không nói gì, mẹ lấy chiếc áo mưa đang mặc để mặc cho con vì sợ con cảm lạnh. Sau này con mới biết mẹ đến đón con muộn là vì mẹ phải đi làm thêm, đồng lương công nhân của cả bố và mẹ chẳng đáng bao nhiêu cho gia đình chúng ta, chính vì vậy mà mẹ phải đi làm thêm. Tối đó mẹ bị bệnh nhưng con cũng không hay biết gì.
Lớn chút nữa con đã biết đi xe đạp nhưng trường xa nên mẹ không bao giờ cho con tự đi một mình. Có lần bố bảo “Con mình lớn rồi, phải để nó tự lo là vừa”. Lúc đó con rất sung sướng cười rạng rỡ nhưng khi nhìn sang mẹ con thấy mẹ cũng cười theo mà mắt hơi rớm ướt. Mẹ đã lo cho con cũng đúng thôi, vì chỉ ngay ngày hôm sau con đã làm cho mẹ phải lo lắng, do con vô tình nhét một ngón chân vào bánh xe, lúc đó con rất đau và sợ khi mẹ đến đưa con đến trạm y tế, mẹ ngồi im, nước mắt ngân ngấn. Ngay hôm sau, mẹ bắt con lại phải để cho mẹ chở con đến trường.
![]() |
Ảnh minh họa: Raysoda.com |
Thời gian thấm thoát trôi qua rất nhanh, ngày con lớn khôn cũng là ngày mẹ càng già. Cuộc sống hiện tại đã làm cho con quên đi chiếc xe đạp của mẹ, mà thay vào đó là chiếc xe máy thời trang mà bố đã tặng cho con khi con đậu đại học. Tuần vừa rồi, xe con hư mẹ bảo con chở mẹ đi chợ bằng xe đạp. Con không ngờ mẹ lại nhẹ hơn con tưởng rất nhiều. Xe lướt đi trên đường êm ả, mẹ ngồi lặng yên, chẳng nói gì nhưng con hiểu, cả mẹ và con đang nhớ tới quãng đường những ngày đầu tiên con được ngồi sau lưng mẹ cũng trên chiếc xe đạp này để mẹ chở đi học…
- Gửi từ email hoangkhanhpy
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Cây sung cụt của đại đội tôi
Như thể cảm nhận được sự ưu ái đó, cây sung càng tươi tốt, vươn cao, tán xòe rộng rợp mát cả khoảng sân. Đại đội trưởng thích lắm, kê hẳn một ghế đá dưới gốc, chiều chiều ngồi uống trà ngắm nó.

Khi cánh cửa mở ra, tôi thấy chính mình ở đó
Tôi cố gắng nhớ lại. Sáng nay, tôi rời khỏi căn hộ, như mọi ngày. Tôi pha một tách cà phê, lật giở vài trang báo, mặc bộ đồ quen thuộc rồi đi làm. Nhưng… tôi có nhớ lúc quay về không? Có nhớ khoảnh khắc đặt tay lên nắm cửa, tra chìa khóa vào ổ, xoay nhẹ cổ tay và bước vào không?

Đừng bao giờ buôn chuyện thầm kín, tâm sự bí mật với 5 con giáp này
Một khí bí mật của bạn rơi vào tay những con giáp này, hãy thận trọng vì không biết khi nào nó sẽ được truyền đến tai tất cả mọi người.

Ngày không em
Dù gì, được nhắn tin với anh mỗi ngày cũng là niềm vui của cô. Và thế là những dòng tin nhắn, cứ qua lại suốt gần mấy năm trời, mà đa số người chủ động nhắn tin lại là cô.

Cửa hàng của mẹ
Niềm vui của lao động, của sự tất bật với công việc hàng hóa của mẹ để rồi mẹ tạm gác lại những việc nhà lặt vặt. Thế nhưng giờ chắc có khi lại khó để thấy khung cảnh ấy.

Bức thư gửi đến quá khứ của tôi
Tôi trở lại nơi bắt đầu Nơi quê hương xanh mướt cánh đồng, Mối tình đầu chớm nở giữa hoàng hôn. Ánh mắt trong trẻo, tay nắm tay, Ngây thơ như cỏ, như hoa nở rộ

7 năm theo chủ nghĩa tối giản đã giúp tôi thoát khỏi hầu hết công việc nhà!
Ý nghĩa lớn nhất của lối sống tối giản là nó có thể giảm bớt gánh nặng công việc nhà và cho chúng ta nhiều thời gian hơn để làm những gì mình thích.

Ngọn nến được thắp lên
Anh nói có lẽ bây giờ người ta quá quen với những công nghệ kỹ thuật hiện đại, đã quá quen với những ánh sáng điện rực rỡ chói lòa và thông dụng nên đã quên mất những cảm xúc trong tim mình khi có ngọn nến được thắp lên. Và anh đã bật lửa châm vào nến ngay sau đó.

Về để thấy tết (Phần 2)
Phải chăng, chuyến này về, suy nghĩ nó đã chín chắn? Nó đã thôi hoài nghi về những người xung quanh nó, xoay quanh ba và cả gia đình của nó. Hay chính sự xô đẩy của xã hội khiến nó trân trọng về tình cảm gia đình của mình hơn?