Phát thanh xúc cảm của bạn !

Chị là màu xanh của cuộc đời

2016-01-27 01:00

Tác giả:


blogradio.vn - Tôi biết thời gian thật vô tình, bởi vì những năm tháng ấy đã lấy đi những ước mơ và cả tuổi trẻ của chị. Nhưng chị chẳng còn để ý đến nó nữa, vì đứa em như tôi, vì bố mẹ, vì gia đình, chị chấp nhận nỗi cô đơn cố chấp mòn mỏi theo năm tháng.

***

“18 năm đong đưa giữa sống và tồn tại – chị là màu xanh hy vọng của cuộc đời”

Với tôi, kỉ niệm cùng chị là cuốn kỉ yếu dày tâm sự và đầy đặn yêu thương nhất.

Lần đầu tiên tôi xa chị là 10 năm trước, quê tôi còn là mảnh đất miền Trung bốn mùa nắng gắt xen mưa bão. Bố tôi muốn chị lên Sài Gòn đi làm để tìm kiếm một tương lai mới.

Những ngày đầu, tôi không buồn, không vui, chỉ thấy trống vắng trong căn nhà nhỏ tường rơm vách đất. Mỗi lần Tết đến là lần tôi mong mỏi nhất, bởi chị gái tôi sẽ về và mua cho tôi nhiều quần áo mới. Những lần nhớ chị, tôi lén lấy chiếc điện thoại chị cho, gọi cho chị để có thể nghe được giọng nói ấm áp ấy.

Tôi nâng niu những món quà của chị như một góc kỷ niệm. Mỗi dịp để khoe chúng, đôi mắt tôi lại sáng ngời, miệng cười hớn hở như chúng là một điều gì hạnh phúc lắm.


Con đường nhớ thương mang tên chị

Năm tôi lên 12, chị tôi vẫn mải miết với cuộc sống bon chen đất Sài Thành. Tôi vẫn chăm chỉ học hành bởi những ước mơ của hai chị em còn dang dở. Tôi muốn mình có thể giúp chị hoàn thành giấc mơ ấy.

9 năm chị ở Sài Gòn với tôi xa đằng đẵng. Nó như một con đường ngoằn ngoèo nhiều khúc cua ngã rẽ. Con đường ấy tính bằng nhớ thương, bằng nỗi lo và cả niềm mong mỏi.

Dẫu xa cách, chị vẫn luôn là người đầu tiên và duy nhất hiểu tôi. Tôi giờ đã là cô sinh viên năm 2 kinh tế, tự mình tập bơi giữa đất khách và biển người xa lạ. Nhưng chị vẫn luôn nhắc nhở, quan lo nhiều thứ dù là nhỏ nhặt. Bố mẹ ngày càng già yếu, mọi chuyện trong nhà một mình chị lo lắng quán xuyến.

Tôi biết thời gian thật vô tình, bởi vì những năm tháng ấy đã lấy đi những ước mơ và cả tuổi trẻ của chị. Nhưng chị chẳng còn để ý đến nó nữa, vì đứa em như tôi, vì bố mẹ, vì gia đình, chị chấp nhận nỗi cô đơn cố chấp mòn mỏi theo năm tháng.

Là chị tôi đấy, nghĩ nhiều, lo nhiều nhưng vẫn cứ trẻ xuân hoài thôi. Nhưng tôi biết, chị vẫn đang lo cho tương lai của em gái mình.

Sài Gòn cuối năm se chút gió lạnh, ngẩng đầu nhìn vòm trời cao xanh ngắt một màu, dang vòng tay ôm lấy cả bầu trời dịu nhẹ, cảm giác như ôm lấy chị.

Mãi yêu!

© Cacti – blogradio.vn

Bài viết tham dự tuyển tập "Viết cho người tôi yêu". Để bình chọn cho bài viết này, mời bạn đọc, để lại cảm nhận của mình và chia sẻ lên mạng xã hội cho bạn bè, người thân cùng đọc.

Gửi những tâm sự, sáng tác của các bạn đến với các độc giả của blogradio.vn bằng cách gửi bài viết về địa chỉ email blogradio@dalink.vn




Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Ngày không em

Ngày không em

Dù gì, được nhắn tin với anh mỗi ngày cũng là niềm vui của cô. Và thế là những dòng tin nhắn, cứ qua lại suốt gần mấy năm trời, mà đa số người chủ động nhắn tin lại là cô.

Cửa hàng của mẹ

Cửa hàng của mẹ

Niềm vui của lao động, của sự tất bật với công việc hàng hóa của mẹ để rồi mẹ tạm gác lại những việc nhà lặt vặt. Thế nhưng giờ chắc có khi lại khó để thấy khung cảnh ấy.

Bức thư gửi đến quá khứ của tôi

Bức thư gửi đến quá khứ của tôi

Tôi trở lại nơi bắt đầu Nơi quê hương xanh mướt cánh đồng, Mối tình đầu chớm nở giữa hoàng hôn. Ánh mắt trong trẻo, tay nắm tay, Ngây thơ như cỏ, như hoa nở rộ

Nhật Tiến quê em

Nhật Tiến quê em

Nhật Tiến quê em

7 năm theo chủ nghĩa tối giản đã giúp tôi thoát khỏi hầu hết công việc nhà!

7 năm theo chủ nghĩa tối giản đã giúp tôi thoát khỏi hầu hết công việc nhà!

Ý nghĩa lớn nhất của lối sống tối giản là nó có thể giảm bớt gánh nặng công việc nhà và cho chúng ta nhiều thời gian hơn để làm những gì mình thích.

Ngọn nến được thắp lên

Ngọn nến được thắp lên

Anh nói có lẽ bây giờ người ta quá quen với những công nghệ kỹ thuật hiện đại, đã quá quen với những ánh sáng điện rực rỡ chói lòa và thông dụng nên đã quên mất những cảm xúc trong tim mình khi có ngọn nến được thắp lên. Và anh đã bật lửa châm vào nến ngay sau đó.

Về để thấy tết (Phần 2)

Về để thấy tết (Phần 2)

Phải chăng, chuyến này về, suy nghĩ nó đã chín chắn? Nó đã thôi hoài nghi về những người xung quanh nó, xoay quanh ba và cả gia đình của nó. Hay chính sự xô đẩy của xã hội khiến nó trân trọng về tình cảm gia đình của mình hơn?

Tuổi lênh đênh

Tuổi lênh đênh

Con gái ở tuổi đó như con thuyền lênh đênh trên biển khơi vậy, chính nó sẽ tự định hướng cho mình sẽ đi đâu, sẽ trôi vào bến bờ nào. Mà nhiều lúc nó cứ ương bướng tự nghĩ tự quyết chứ chẳng thèm nói cho ba mẹ biết, hay nghe theo ý kiến của ba mẹ của người lớn bao giờ.

Về để thấy tết (Phần 1)

Về để thấy tết (Phần 1)

Lúc đó, nhà vẫn là nhà, nhà có Liên, có ba và em trai của nó. Giờ với nó, cái đó không được gọi là nhà. Có thể nó vẫn sẽ về, nhưng về chỉ để nấu cho má bữa cơm, rồi lại đi. Đối với Liên, còn má mới còn gia đình, còn nhà để nó quay trở về. Còn lại, không đáng.

Số cuối ngày sinh Âm lịch tiết lộ sự giàu có, ai sở hữu cả đời gặp may mắn

Số cuối ngày sinh Âm lịch tiết lộ sự giàu có, ai sở hữu cả đời gặp may mắn

Mỗi số trong ngày sinh không chỉ là một ký hiệu, mà còn là một biểu tượng của năng lượng vũ trụ, ảnh hưởng sâu sắc đến cuộc đời mỗi người.

back to top