Chỉ đơn giản là một cuộc điện thoại đến Mẹ
2011-03-15 10:48
Tác giả:
Blog Việt
Hôm nay con nhắn tin cho mẹ, giật mình, con nhận ra đây là tin nhắn đầu tiên con gửi vào máy mẹ !
Con chưa bao giờ nhắn tin cho mẹ, dù một mẫu tin nhỏ, tin nhắn hôm nay cũng chỉ vọn vẹn có vài chữ: “Chị lấy áo rồi mẹ ạ”…
Bố và chị cùng thuyết phục mẹ dùng điện thoại di động để có thể liên lạc dễ dàng. Mẹ bảo điện thoại dày cộm, bỏ vào túi bất tiện. Thật ra, con biết mẹ nói vậy vì sợ chị tốn tiền nhưng rồi cuối cùng mẹ cũng bị thuyết phục bởi 2 bố con. Chị mua điện thoại cho mẹ, biết mẹ không thích lãng phí nên chọn mua chiếc có giá vừa phải, nhỏ gọn và dễ sử dụng. từ hôm ấy mẹ gọi điện cho con thường xuyên hơn ( tất nhiên là vì con gái út nên cũng được ưu tiên hơn mà ) thường xuyên đến mức con gái của mẹ đôi khi thấy phiền phức. Dù rằng cũng chỉ là vài câu hỏi thăm “ Hôm nay con ăn gì ?” “ Trời có lạnh không con ? “ Đi học nhớ mặc áo ấm, quàng khăn, buổi sáng nhớ pha sữa uống con nhé” !!!
Con gái mẹ hư lắm, lúc nào cũng chỉ ậm ừ cho qua. “Con đâu còn là trẻ con nữa mà ngày nào mẹ cũng dặn từng li từng tí như thế, con lớn rồi con biết tự chăm sóc bản thân cho mình, biết ngay mà, chị mua điện thoại cho mẹ, mẹ cũng chỉ gọi cho con mà thôi, mẹ có gọi cho ai nữa đâu?”
Con biết…nhưng…
Lâu rồi, con chưa gọi điện cho mẹ, à, mà lâu rồi mẹ chưa gọi điện cho con … lạ quá mẹ nhỉ, hay mẹ giận con gái rồi…
Mùa đông Hà Nội lạnh đến tê tái, trời không có nắng, cái lạnh phả vào không khí đến tê cóng. Mùa đông hào phóng rắc từng sợi rét, trói tất cả trong vòng băng giá, khóac một màu xám buồn lên mọi vật… Hà Nội, với con lúc nào cũng thật lạnh lẽo ! Ước gì bây giờ con đang ở nhà, chắc không phải đội gió đi chợ nấu cơm, không phải một mình đạp xe đi học, không phải nấu nước để pha sữa, rửa mặt, giặt quần áo… vì ở nhà những công việc ấy bố mẹ đều làm cho con, con gái của bố mẹ chỉ biết cuộn tròn trong chăn và ngủ vùi như một chú mèo lười thôi. Trời lại trở lạnh rồi. Tự nhiên muốn nghe giọng nói của bố của mẹ, lâu rồi con lại nhớ…vì con gái thấy lạnh nên cần hơi ấm …
Nhưng sáng nay, mẹ gọi ra cho con “ Hà Nội lạnh lắm hả con, giữ gìn sức khỏe nhé, ăn uống, đi ngủ đúng giờ không lại ốm, trời lạnh, giữ ấm, nghe chưa ?” – Con vui nhưng vẫn giữ giọng điệu lạnh lùng như mọi ngày mỗi khi nói chuyện với mẹ.
- Dạ, vâng con biết rồi, có chuyện gì không mẹ?
- Mẹ gửi áo ra cho chị, lát nữa con ra nhà bạn lấy rồi đưa qua cho chị nhé ?
- Vâng ạ.
- Uh, nhớ giữ gìn sức khỏe !
-Vâng, thế thôi mẹ nhé, con đi ăn cơm đây….
…
Trời lạnh quá, buổi tối con vù qua nhà bạn lấy áo cho chị. Định gọi về nhà nhưng rồi mải mê với bộ phim Hàn Quốc con lại quên… 7h một cuộc gọi nhỡ, 9h48 một cuộc gọi nhỡ…của mẹ.
-“ Chị lấy áo rồi mẹ ạ” mẫu tin nhắn vọn vẹn 6 từ ấy, con gửi đi trong chốc lát, thế thôi. Tự nhiên giật mình con nhớ, hình như con chưa bao giờ nhắn tin cho mẹ từ khi mẹ có điện thoại, dù một mẫu tin nhỏ. Sao con lại ít nhắn tin cho mẹ vậy nhỉ, cho dù trong điện thoại của con inbox có gần 400 cái tin mà chỉ toàn là của bạn bè, con có thể nhắn một mẫu tin 4, 5 trang cho bạn chỉ để nói chuyện trên trời dưới đất với chúng, vậy mà con không thể nhắn một mẫu tin ngắn để hỏi thăm mẹ hay thủ thỉ, tâm sự với mẹ… con gái nhác nói, nhác nhắn tin với mẹ lắm đấy, biết không ?
Con gái mẹ lạnh lùng, lạnh như tảng băng chẳng biết nói lời yêu thương với mẹ đâu nhưng con biết chẳng có lời nói nào có thể trọn vẹn để cất lên tiếng yêu với Mẹ, chỉ là những lời cảm ơn con đã gói gọn trong từng câu chữ!
Cảm ơn mẹ, vì đã luôn bên con dù chẳng bao giờ nói thành lời, dù đôi khi con vẫn cố tình ương bướng không chịu nghe lời để rồi khi vấp ngã chỉ có Mẹ là người bên cạnh con lại cùng con bắt đầu…
Và…Cảm ơn Mẹ đã sinh ra con trong cuộc đời này, và ban tặng cho con món quà cuộc sống, để con được làm người và hưởng trọn vẹn tình mẫu tử thiêng liêng.
Mẹ ơi, mẹ cứ hiểu trong lòng là được mẹ nhé ! Có một thứ tình yêu như ngọn lửa bùng lên âm ỉ, chưa bao giờ ngọn lửa ấy tắt đâu, dù bất kì lúc nào, mẹ ạ …
Con gái vô tâm và đáng trách sẽ không quên để dành những suy nghĩ của con vào ngày của mẹ, chỉ đơn giản là một cuộc điện thoại đến Mẹ và nói với Mẹ một câu dù ngắn ngủi nhưng chứa trọn tình cảm con dành cho Mẹ: Con yêu Mẹ!
- Gửi từ email Lê Thu Hà – lethuha.nha.k12@
Những tâm sự muốn sẻ chia, những bài viết cảm nhận về cuộc sống, những sáng tác thơ, truyện ngắn mời bạn cùng chia sẻ bài viết với Blog Việt bằng cách gửi đường link, file đính kèm về địa chỉ email blogviet@dalink.vn
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Yêu anh, yêu đến điên rồ để rồi nhận lại là điều gì?
Nhiều lúc tôi khuyên bạn của mình về chuyện yêu đương. Chẳng hạn như người ta lạnh nhạt là người ta hết yêu bạn, đừng cố chấp theo đuổi làm gì. Thế mà bản thân tôi lại trong hoàn cảnh ấy.
Lá thư tình không gửi
Mỗi khi mở ngăn kéo, nhìn thấy chồng thư cũ kỹ, anh lại nhớ về những ngày tháng sinh viên đầy kỷ niệm. Có những lúc anh tự trách mình vì đã không đủ can đảm để nói ra cảm xúc thật của mình với Linh.
Tình yêu: Một bản giao hưởng của tâm hồn
Khi ta yêu, ta học cách chấp nhận không chỉ những điều tốt đẹp mà cả những điều chưa hoàn hảo ở đối phương. Tình yêu không yêu cầu chúng ta phải hoàn hảo; nó chỉ cần ta chân thành. Sự chân thành chính là nốt nhạc chính, là nhịp đập của bản giao hưởng ấy.
Theo bạn, như thế nào là ổn định?
Cuộc sống đôi lúc yêu cầu chúng ta ổn định, không chỉ vì bản thân, mà còn vì trách nhiệm và những người ta yêu thương. Đôi khi, ổn định giống như một bến đỗ, nơi ta tạm nghỉ ngơi sau những sóng gió.
Mùa đông – 2017
Sunny là niềm an ủi duy nhất trong cuộc sống đầy khó khăn của cô. Mỗi tối, cô cùng con trai chơi đùa, kể chuyện, rồi khi Sunny ngủ say, cô lại ngồi một mình bên cửa sổ, nhìn ra ngoài trời tuyết rơi và nhớ về quá khứ.
4 con giáp là 'thần giữ của'
Tiền bạc một khi đã ở trong tay 4 con giáp này thì rất khó lọt ra ngoài đồng nào.
Đi qua sự phản bội
Tớ cứ tưởng rằng, lý do mà quá khứ chúng ta không thành là vì cái tôi của hai bên. Nhưng sau sáu năm ròng, cả tớ và cậu đều đã yêu những người khác, đã đủ chín chắn để hiểu bản thân mình hơn rồi, chúng ta vẫn tan vỡ.
Tại sao không?
Những thứ bình thường hiện diện xung quanh chẳng khiến mình chú ý, quan tâm, cứ coi đó là điều hiển nhiên mà vô tư phớt lờ. Để rồi một ngày không biết nắng hay mưa, vô tình hay cố ý, ta sẽ đánh mất nó, lúc đó muốn quay lại thì đã quá trễ.
Mười sáu - Ba sáu tuổi
Tôi đúng là một cô ngốc. Làm gì có đứa con trai nào dành cả thanh xuân bên cạnh tôi mà không có tình cảm. Và từ đó, chúng tôi chính thức yêu nhau.