Phát thanh xúc cảm của bạn !

Cảm ơn ba vì đã là ba của con

2013-01-15 09:57

Tác giả:


Một ngày mùa đông,

Dạo quanh phố phường Hà Nội, đi qua những cây cầu, những ngôi nhà, những công trình ba thiết kế, dựng xây... Mắt con nhòe đi, con tự hào về ba lắm, ba của con thật tài giỏi!

Con lần về tìm lại kí ức ngày xưa của ba con mình, nơi tuổi thơ con hồn nhiên bên ba, thật êm đềm ba ạ!

Con dạo chơi trong công viên, những con thú dữ không làm con sợ như lần đầu tiên con thấy chúng nữa, con nhớ mỗi lần con sợ hãi con đều quấn lấy ba...giờ đây ba không còn bên con nữa nhưng ba ạ con gái ba đã lớn rồi, không còn nhút nhát, sợ sệt như trước nữa, ba đừng lo ba nhé!

Con nhìn lũ trẻ đùa vui trong trường mầm non, con đỡ từng đứa lên cỗ trượt để chúng không bị ngã như ba vẫn từng làm cho con hồi con còn bé xíu, nhìn chúng cười đùa,đôi mắt sáng trong... con nhớ lại hình ảnh mình thuở bé. Ngồi trên chiếc đu quay, con lại nhớ tới ba, ba vẫn thường đứng bên đu cho con vì sợ con bị ngã, bên ba con thấy mình đc chở che, âu yếm, bình yên trong vòng tay ấm áp của ba.

Ngày con ý thức được nhiều điều cũng là ngày ba rời xa con, con nhỏ bé trong tình thương của ba, chưa một  lần nấu cho ba bữa cơm, giá mà hồi ấy con học nấu ăn thì ít nhất ba cũng đc ăn bữa cơm con nấu, sau này con đã rất nuối tiếc và giận mình ba ạ. Con xin lỗi ba nhé! Con rất thích được ăn cơm ba nấu,ba là đầu bếp giỏi nhất mà con từng biết, ba thường nấu những món con thích, nhìn con ăn ngon lành ba vui lắm, ba vẫn luôn chiều con như thế. Con còn nhớ lần đầu tiên và cũng là lần duy nhất con bị ba đánh đòn vì con hư quá, ba mới đánh 1 cái thôi mà con đã giận ba lắm, con bỏ đến nhà ông ngoại, ông dỗ con mãi mà con chẳng chịu nghe, ba vẫn nói con có cái trán bướng mà. Vậy là ba phải đến dỗ dành con, cõng con trên lưng ba hát,con thì thích thú lắm, con nhớ mãi ngày hôm ấy, giận mình và thấy yêu ba nhiều hơn…

Ba đã gieo vào lòng con tình yêu văn chương, ba dạy con những vần thơ hay, những câu ca dao ngọt ngào ba dạy con đánh vần, tập viết và bài đầu tiên ba dạy con đọc là bài thương vợ của Tú Xương, khi con bước chân lên cấp một ba đưa con đọc bài thơ Nhớ con sông quê hương của Tế Hanh, khi con lên lớp 2, ba bảo con đọc thuộc bài thơ "quê hương" của Giang Nam, bài thơ dài lắm nhưng con vẫn thích thú đọc thuộc lòng, ba đã gieo vào lòng con tình yêu quê hương, yêu những bờ ao, yêu con sông, những rặng tre, những cánh đồng cò bay mỏi cánh, yêu những xóm làng...ba dạy con biết yêu thương, dạy con biết sống vì người khác, biết bao dung, vị tha. . .ba là người thầy mà con đã tôn thờ trong tim, người dạy cho con những bài học đầu tiên, dạy con biết tự mình đứng lên sau mỗi lần vấp ngã sau những lần con bị điểm thấp để giờ đây khi cuộc đời có nhiều sóng gió con vẫn cố gắng vượt qua.

Nhưng ba ạ, nhiều lúc con thấy mình thật ích kỉ, mỗi lúc như vậy con lại thấy thật hổ thẹn với ba, con sẽ cố gắng hoàn thiện mình ba ạ, con sẽ làm được vì con là con gái ba mà. . .
ba của con, cha yêu, yêu ba

Ngày ba rời xa con là ngày con chìm trong nước mắt, một sự mất mát quá lớn, bầu trời như sụp đổ dưới chân con. Nhưng những ngày sau, con đã cố gắng sống mạnh mẽ, con đã tự bước đi bằng đôi chân của mình dù rằng rất khó khăn, rời khỏi vòng tay ba, khoảng trời thật rộng lớn và lúc đầu con đã rất chơi vơi, nhưng con đã bước đi vững hơn rồi ba ạ, mỗi lần vấp ngã con lại nhìn lên bầu trời cao, con biết ba luôn ở đấy và dõi theo con, phải không ba?

Con đã cố gắng che giấu đi những nỗi buồn, những giọt nước mắt đang tan chảy trong lòng và con đã cười thật nhiều vì con biết ba rất thích nhìn thấy con gái ba cười. . . .

Nhiều lúc con cảm thấy cô đơn lắm ba ạ, con cũng đã có tình yêu đầu đời khiến con cảm thấy tim mình ấm áp hơn nhưng giờ đây chỉ mình con bước giữa con đường đầy những chông gai, thử thách,con cũng không có những người bạn thật sự chân thành bên cạnh, vậy nên ba hãy truyền cho con sức mạnh ba nhé, được tiếp sức rồi con sẽ mạnh mẽ hơn.

Đây là những dòng tâm sự con viết cho ba, nhờ gió gửi tới ba, những nỗi niềm trong cuộc sống con gái chẳng biết sẻ chia cùng ai, con gái tâm sự cùng ba, ba nhé! Con gái nhớ ba nhiều lắm, ở nơi đó ba có thấy lạnh và cô đơn không ba? Con sẽ sống thật tốt để lòng ba thấy ấm áp!

Ba vẫn thường hiện hữu trong những giấc mơ của con để khi tỉnh giấc nước mắt con lại rơi, vì nhớ ba. Cảm ơn ba vì vẫn luôn bên cạnh con!

À, con vẫn yêu văn lắm ba ạ, dù không học báo chí nhưng con vẫn mãi theo đuổi tình yêu văn thơ của con bởi nó làm con thấy được chiều sâu tâm hồn mình và thấy yêu cuộc sống hơn. Lời cuối cùng con muốn nói,từ đáy lòng: "Con yêu ba nhiều lắm!cảm ơn ba vì đã là ba của con".

  • Gửi từ huong nguyen - huwong56dkto@...

Để những câu chuyện và tâm sự, phản hồi của bạn đến với các thính giả của Blog Radio cũng như các chuyên mục đặc sắc khác của Blog Việt và Nhạc Việt Plus bạn đừng quên duy nhất địa chỉ email blogviet@dalink.vn và trên website blogviet.com.vn - nhacvietplus.com.vn 

 

Click để tham gia và cập nhật những thông tin mới nhất, cùng chia sẻ cảm xúc bất kỳ lúc nào bạn muốn với những người cùng yêu thích Blog Việt nhé!


Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Nắng, mưa, râm mát

Nắng, mưa, râm mát

Hai mươi tuổi, nó lơ lửng giữa lưng chừng. Dưới là vực thẳm đen ngòm. Trên là đỉnh núi cao vun vút. Tay run, chân mỏi, trán ướt đẫm mồ hôi. Có khoảnh khắc, nó thèm được rơi... cho tất cả vỡ vụn, cho cuộc leo quá sức dừng lại...

Nếu mình phải xa nhau, anh hãy đọc lá thư này nhé!

Nếu mình phải xa nhau, anh hãy đọc lá thư này nhé!

Thỉnh thoảng cách anh nói làm em nhói; em biết phần lớn vì em nhạy cảm, và cũng có những lần em khiến anh thất vọng. Chính những chỗ sứt đó chứng minh chúng ta thật sự chạm vào đời nhau – không đánh bóng nhau thành phiên bản trưng bày. Trong những lần vụng về, anh – chúng ta vẫn chọn cách ở lại.

Hành trình tốt hơn 1% mỗi ngày

Hành trình tốt hơn 1% mỗi ngày

Những ngày ấy mình đã tự trách bản thân rất nhiều. Trách mình vì không mạnh mẽ như bao người, vì mình hay suy nghĩ linh tinh, vì mình luôn cảm thấy cô đơn dù cho có đang ở cạnh người khác.

Người bạn cùng bàn năm ấy

Người bạn cùng bàn năm ấy

Không phải là thích, cũng chẳng phải rung động. Chỉ là một chút tò mò xen lẫn cảm giác an tâm khi ngồi cạnh một người giỏi giang và đáng tin. Một điều gì đó rất nhẹ nhàng, rất nhỏ bé nhưng đủ khiến tôi thấy ấm lòng.

Vị khách ghé thăm

Vị khách ghé thăm

Một giọt nước mắt khẽ lăn trên má tôi. Có lẽ, tôi đã hiểu sau khi chia tay, người ta không muốn gặp lại người cũ, bởi vì khi gặp lại, trái tim họ sẽ một lần nữa rung động.

Đánh mất “em” ở tuổi lên mười

Đánh mất “em” ở tuổi lên mười

Mỗi ngày đến lớp, em dần quen với những giờ ra chơi một mình, những bài tập nhóm chỉ còn lại cái tên em bị bỏ sót cuối cùng. Những tiếng cười đùa rộn rã quanh em dần biến thành tiếng vọng xa lạ và em cũng thôi mơ ước có ai đó mỉm cười với mình như ngày đầu mới bước vào lớp học ấy nữa.

Yêu thương gửi bố

Yêu thương gửi bố

Trong lời bố dặn, tôi cảm nhận rõ sự ấm áp, yêu thương biển trời. Không biết từ bao giờ, trái tim tôi đã thôi trách và không còn ghét bố nữa! Thì ra, bấy lâu nay, tôi đã cạn nghĩ, đã trách oan, ghét nhầm bố.

Cánh bướm cuối mùa

Cánh bướm cuối mùa

Anh tập hít sâu, tập nhắm mắt để nghe tiếng gió, nghe tiếng chim ngoài xa. Thậm chí, có lần anh mỉm cười khi thấy một con kiến bò qua tay mình – cái sự sống nhỏ bé ấy khiến anh thấy mình vẫn còn là một phần của thế giới, dù chỉ là tạm.

Mưa Đỏ - chân dung thế hệ thanh niên 2 bên chiến tuyến

Mưa Đỏ - chân dung thế hệ thanh niên 2 bên chiến tuyến

Dù là ai, xuất thân như thế nào, bất cứ thanh niên nào ở bên này chiến tuyến của quân đội nhân dân Việt Nam đều có tư tưởng rõ ràng, có lòng yêu nước và tinh thần dân tộc, cũng xác định được mục tiêu cũng như biết rõ tại sao mình phải cầm súng và mình chiến đấu cho ai, vì cái gì? Nên họ chiến đấu mạnh mẽ, dám hi sinh và trước cái chết vẫn rất bình thản, động viên đồng đội chiến đấu.

Chốn bình yên…

Chốn bình yên…

Chốn bình yên với mỗi người dù có khác nhau nhưng đều mang đến cảm giác hạnh phúc trong tâm hồn.

back to top