Cách thoát khỏi cảm giác thiếu an toàn để sống hạnh phúc
2023-06-30 02:10
Tác giả:
blogradio.vn - Sadhguru nói: “Thật ra thì cuộc sống này không hề có cái gọi là an toàn tuyệt đối”.
***
Sadhguru nói: “Thật ra thì cuộc sống này không hề có cái gọi là an toàn tuyệt đối”.
Sống ở đời phải hiểu "chỉ cần vừa đủ" mới dễ dàng hạnh phúc
“Vừa vặn” - Tôn chỉ sống hạnh phúc đáng lưu tâm trong thời đại vội vàng
Bí quyết làm nên hạnh phúc của mẹ đơn thân kết hôn với chàng trai kém 15 tuổi
“Bạn hãy sống thật trọn vẹn, như thể ngày mai là ngày cuối cùng trong đời vậy!”.
Đây là câu nói tâm đắc của bậc thầy Yoga Ấn Độ Sadhguru trong một buổi tọa đàm khi được hỏi về vấn đề: Làm thế nào để con người đối mặt với trạng thái thiếu cảm giác an toàn?
Chúng ta sống trên đời bị chi phối bởi “sinh lão bệnh tử”, ai rồi cũng sẽ nằm xuống. Nếu chấp nhận điều này, bạn sẽ không còn cảm giác bất an, bởi vì chẳng còn gì để mất trong cuộc sống.
Người dẫn chương trình hỏi: “Sadhguru, theo ông thì chúng ta phải làm gì để đối mặt với tình trạng thiếu cảm giác an toàn?”.
Sadhguru cười nói: “Thật ra thì cuộc sống này không hề có cái gọi là an toàn tuyệt đối. Bởi lẽ… cho dù còn trẻ và khỏe mạnh đến đâu, rồi cũng có ngày bạn nhắm mắt xuôi tay. Tôi hy vọng bạn sống thật lâu, tận hưởng thật nhiều, nhưng kết cục buông bỏ tất cả là điều tất yếu. Bạn thấy điều tôi nói có sai không?”.
Người dẫn chương trình gật đầu: “Không sai”.
Sadhguru: “Tuy nhiên, nhắm mắt trong hạnh phúc hay buồn khổ còn tùy thuộc vào bạn. Bạn có thể phủ định kết cục của mình, nhưng phải chấp nhận và dung dị với điều đó vì nó đúng đắn và vô cùng quan trọng. Nếu bạn không thể chấp nhận sinh lão bệnh tử thì chứng tỏ bạn đang sống với tâm thái hão huyền và không thực tế. Thế giới của chúng ta là: Đến và đi!”.
Sau đó bậc thầy Yoga Ấn Độ kể tiếp:
“Tôi biết một đôi vợ chồng già 75 tuổi sống tại bang Texas (Mỹ). Ước mơ của họ là được đặt chân đến vùng đất thánh - Jerusalem. Nhưng thời trẻ phải làm việc kiếm tiền, sau đó là nuôi con dưỡng cái. Con trưởng thành thì lại lên đại học, rồi kết hôn. Vì thế, họ chẳng thể đi đến nơi họ ao ước. Mãi đến năm 75 tuổi, họ mới thực hiện được điều này.
Những tưởng hai vợ chồng có thể tận hưởng chuyến đi thật trọn vẹn, nhưng đời nào có ngờ, người vợ lại ra đi bất ngờ trong cơn đau tim. Người chồng đau đớn tìm cách đưa vợ về nhà, nhưng người dân địa phương lại nói: Jerusalem là nơi thần thánh, ra đi tại nơi này cũng là phước lành to lớn. Hơn nữa chi phí chôn cất tại Jerusalem ít hơn nhiều so với việc mang thi thể về rồi an táng.
Người dân kỳ kèo, đưa ra dịch vụ mai táng với giá hời để khuyên ông nên chôn cất vợ tại đất thánh để bà ra đi thanh thản hơn, được cơ hội về với bề trên. Người chồng đau khổ, không thể chấp nhận được sự thật này vì hai người chưa kịp tận hưởng ước mơ của họ từ thời trẻ đến nay mới thành hiện thực. Tuy nhiên cuối cùng, người chồng vẫn đưa bạn đời của mình về nhà. Vì ông đã chấp nhận việc vợ đã ra đi. Ông phải mang vợ trở về quê nhà để mình được gần với vợ hơn mỗi ngày”.
Do đó, nếu biết chấp nhận mọi sự ra đi và dung dị với cái gọi là cảm giác an toàn thì bất an đều biến mất. Sống trọn từng phút giây cho hiện tại, tương lai dù có ra sao cũng không cần quan tâm. Vì sau tất cả, nỗi lo cho tương lai là không thực và vô giá trị, nó chỉ khiến con người ta mệt mỏi và mất hy vọng.
Chúng ta được sinh ta trên đời, lớn lên, tạo ra của cải và các mối quan hệ. Nhưng cuối cùng, bạn cũng không thể mang chúng đi khi nằm xuống. Những gì bạn có thể làm là trải nghiệm cuộc sống tốt nhất có thể.
Đừng tự tạo ra những nỗi phiền muộn không tên, cũng đừng hành động như thể mình sẽ đánh mất thứ gì đó. Thật ra, trên đời này không có gì để mất cả, bạn chỉ đến và đi.
Sadhguru: “Bạn có thể tỏa sáng rực rỡ, nhờ vào tiền bạc, dung nhan, tài năng… Nhưng quan trọng nhất là nội hàm bên trong phải lấp lánh sáng chói. Nếu người khác không thể nhìn thấy cái đẹp tâm hồn của bạn, thì đó là vấn đề của họ. Mấu chốt là bạn phải sống thật mạnh mẽ và sâu sắc. Nếu bạn hiểu điều này thì có lẽ bạn cũng được giải thoát khỏi tình trạng thiếu đi cảm giác an toàn”.
Theo Phụ Nữ Việt Nam
Mời xem thêm chương trình
Hãy Đưa Tôi Đến Nơi Không Còn Buồn
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Tuổi 18 - Những điều đặc biệt
Tuổi 18 là tuổi của những ước mơ lớn. Ai cũng có một đích đến, một khát khao, một con đường riêng để theo đuổi. Có người ước mơ trở thành bác sĩ, có người muốn làm nhà báo, có người chỉ đơn giản muốn tìm kiếm một cuộc sống bình yên. Dù là gì đi nữa, tuổi 18 luôn tràn đầy nhiệt huyết và sự quyết tâm.

Trở về với đúng nghĩa của chữ YÊU
Chúng mình yêu nhau nhẹ nhàng, cho đi tình yêu và đặt hạnh phúc của đối phương lên trên. Chúng mình làm những thứ mà chúng mình nghĩ đối phương sẽ hạnh phúc mà chẳng bao giờ nghĩ đến việc người kia có làm lại đối với mình không, nên chúng mình không bao giờ phải suy nghĩ nhiều.

Tháng Ba đã đến rồi…
Buổi chiều hôm đó, họ nói với nhau nhiều chuyện không đầu không cuối. Những câu chuyện đan xen giữa hương cà phê, màu đỏ rực của hoa gạo, và ánh mắt anh trầm tĩnh mà sâu xa.

Phố cũ lặng thinh, ta lạc mất nhau rồi
Có một ngày phố cũ có đôi ta Bước chân quen cũng ngại ngùng bỏ lỡ Người qua vội, chẳng ai còn bỡ ngỡ Ta với ta giữa khoảng trống không người.

Lời chưa nói
Tớ với cậu bắt đầu nói chuyện với nhau nhiều hơn rồi không biết từ lúc nào mà tớ đã thầm cảm thấy hơi thích cậu. Đã nhiều lần tớ thấy tớ thật ngu ngốc, sao lại có suy nghĩ kì quặc ấy, nhưng rồi những cử chỉ quan tâm tớ của cậu làm tớ bị nhầm tưởng.

Chấn động lợi ích của việc đọc sách thường xuyên: Ngoại hình thăng hạng, da dẻ hồng hào, khí chất ngút ngàn!
Không chỉ giúp nâng cao kiến thức, việc đọc nhiều sách còn có thể mang lại nhiều lợi ích đặc biệt mà không phải ai cũng biết.

Những ngày chênh vênh
Những buổi chuyện trò với nhỏ bạn tuy ít nhưng luôn khiến mình suy nghĩ nhiều. Mình thấy chênh vênh ghê gớm, nhưng rồi thì lòng mình cũng chững lại, để biết rằng mình cần phải làm gì.

Lời hẹn của con
Cho con được thêm lần nữa tự hào con là con của mẹ, con của một bác sĩ tận tậm tận lòng với mọi người. Con là con của ba, một chiến sĩ bộ đội đang canh gác ngoài biên cương xa xôi.

Tình yêu của mẹ
Đến bây giờ tóc của mẹ đã điểm bạc sương pha Các vết chân chim hằn đầy đôi mắt mẹ Năm ngón tay run không còn như thời son trẻ Vai mẹ gầy con bỗng thấy xót xa

Lời yêu
Tôi vẫn thường nghe một câu nói như này tuổi 17,18 ấy cái gì cũng có chỉ không có đủ dũng khí để nói thích một người. Đúng vậy, mãi cho đến khi sắp tốt nghiệp tôi vẫn không bày tỏ lòng mình với cậu ấy. Khi đó vào bữa tiệc chia tay cuối năm tôi ngồi cách cậu ấy không xa chỉ biết lặng lẽ ngắm nhìn cậu.