Bạn đã bao giờ gặp những tình huống cười ra nước mắt như thế này chưa?
2018-04-19 01:27
Tác giả:

1. Ra chơi vào lớp muộn, phát hiện trong lớp không còn đứa nào, đợi đến tiết sau cả lớp xuất hiện, thì ra là chuyển qua phòng nào đó học, xong tôi bị ghi Sổ đầu bài là cúp tiết. Chuyện không có gì đáng nói ngoài việc tôi là lớp trưởng.
2. Mùa đông mưa gió rét mướt không muốn đi học, bèn nhờ thằng bạn kiếm cớ xin cho. Chả biết nó nói gì với lớp mà hôm sau đến trường, ai cũng cười cười hỏi tôi: "Trúng nắng đã đỡ hơn chưa?"
3. Cấp hai, thằng bạn bảo có đứa con gái lớp bên thầm thích tôi, viết thư tình cho tôi trong giờ bị cô giáo tịch thu. Tôi nghĩ bụng, lá thư tình đầu đời kiểu gì cũng phải cất làm kỉ niệm, nên cuối giờ năn nỉ ỉ ôi với cô mãi. Cuối cùng, cô trợn mắt lôi lá thư ra cho tôi xem, thì ra người nhận là thằng bạn khốn khiếp chứ không phải tôi.
4. Có thằng bạn chơi đểu tôi, tính tỏ tình với tôi giữa sân trường, hại tôi đến giờ vẫn không có bạn gái.
5. Đợt kiểm tra sức khoẻ, bị rút máu xong thì hoa mắt chóng mặt, lập tức đi mua một hộp sữa. Trên đường về lớp, có cảm giác không ổn bèn bảo cô bạn đi bên cạnh: "Cầm hộ tớ cái, tớ sắp ngất rồi." Nói xong thì ngất thật.

6. Ngày Rằm Trung Thu, cô giáo phát xong bánh cho cả lớp thì còn thừa hai cái. Cô bảo ai lên biểu diễn một tiết mục sẽ đc nhận một cái. Tôi bèn bước lên bục giảng, cầm một cái bánh, bóc ra bỏ vào miệng, nói: "Bây giờ em xin trình bày tiết mục ăn bánh Trung Thu."
7. Viết thư tình bị cô giáo tịch thu, giờ chào cờ bị lôi ra đọc trước trường. Không ngờ giờ tan học, chàng trai ấy lại chủ động đến tìm tôi.
8. Tôi thì lên thư viện tự học, cũng say giấc nồng, đột nhiên thấy chói chói mắt bèn giơ tay tắt hết điện đi.
9. Lớp hai, giờ tập thể dục, buồn đi vệ sinh nhưng không dám xin cô, cô khá là khó tính. Thế là tè dầm giữa sân trường. Tôi sợ quá khóc hết nước mắt, cô đành chở tôi về nhà thay quần.
10. Hồi đại học, khoa tôi phát động phong trào hiến máu nhân đạo, tôi cũng tham gia. Không ngờ vừa hiến xong 200cc, tôi ngất lịm đi. Người ta sợ quá phải truyền lại cho tôi 400cc.
Theo Kênh 14.
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Món ăn của mẹ
Có một lần, chú chạy ngang qua nhà mình, khi ấy chỉ có một mình con ngồi thẫn thờ. Chú hỏi con là mẹ đi đâu rồi, hôm nay hai mẹ con không ăn đá bào nữa hay sao. Con chỉ biết im lặng, hướng ánh nhìn của mình vào trong nhà, ngay phía bàn thờ mẹ.

Giông bão đi qua, hạnh phúc lại về
"Nếu duyên đến, cứ thuận theo tự nhiên," nó thầm nghĩ. Và rồi, sau sáu tháng yêu nhau, cả hai quyết định nắm tay nhau bước vào hôn nhân.

Thời cơ trong cuộc sống
Cuộc sống luôn trao cơ hội đồng đều cho mỗi người, thế nhưng, có mấy ai biết nắm bắt cơ hội đúng lúc, đúng thời điểm. Có câu: “Người thành công luôn tìm thấy cơ hội trong mọi khó khăn. Kẻ thất bại luôn thấy khó khăn trong mọi cơ hội”.

Ánh nắng mùa đông (Phần 3)
Cô chưa quên được người cũ, nếu cho anh cơ hội thì đây cũng sẽ là cơ hội khiến anh bị tổn thương. Cô chẳng muốn đi vì lòng cô có anh nhưng lại sợ quá muộn để bắt đầu, lỡ như anh thương người khác rồi thì sao?

Hương lửa
Đã đi hết những con đường phố thị, đi cuối một mảnh đời nhiều lênh đênh, vấp váp mới nhận ra mùa ấu thơ nông nổi chân trần chạy đường quê mới chân thực là bình yên hạnh phúc.

Khuyên chân thành: Người bình thường làm 7 điều này để "tiền đẻ ra tiền" mỗi ngày
Tất cả bắt đầu từ những thay đổi nhỏ: kiên trì, kỷ luật, khỏe mạnh, tự tin, khôn ngoan và độc lập.

Ánh nắng mùa đông (Phần 2)
Cô ấm ức, cô tủi thân, cô đau khổ, cô mệt mỏi, cô bất lực. Anh không nói, không hỏi cứ vậy ôm cô thật lâu, dùng bàn tay to lớn của mình bao bọc lấy cô, truyền hơi ấm cho cô.

Món canh nhót dân dã mẹ nấu
Hồi ức đẹp đẽ về những mùa nhót tuổi thơ ùa về. Tôi với chị dằng dai, rủ rỉ... Bồn chồn nhớ quê…. Rồi tôi bỗng thèm được ăn món canh nhót dân dã mẹ nấu năm nào!

Có một Sài Gòn không ai nỡ rời đi
Với tôi, thành phố này ngạc nhiên đến kỳ lạ, lại đẹp đến ngỡ ngàng…

Ánh nắng mùa đông (Phần 1)
Tớ hi vọng chúng ta sẽ mãi bên nhau như thế. Tớ không thích kết bạn, cũng không thích hợp để làm bạn của ai cả nhưng cậu là người đầu tiên đứng trước mặt tớ và bảo vệ cho tớ, vậy nên cậu là ngoại lệ duy nhất của tớ.