Ước gì được ăn bữa cơm chiều với cả gia đình...
2009-01-21 15:57
Tác giả:
(Blog Việt) - Ước gì hôm nay được ăn một bữa cơm với cả gia đình. Đó là điều quá đỗi bình thường với bạn phải không?
Hình ảnh: Blog MJ sưu tầm
Hôm nay là ngày Gia đình.
Mình nhớ gia đình của mình lắm lắm!
Nhớ, rất nhớ những ngày còn Ba, cả gia đình luôn sum vầy. Và những điều thuộc về những ngày ấy luôn đẹp và bất tận, chẳng biết kể sao cho vừa. Bây giờ chỉ biết rằng là nhớ và rất thèm được có lại.
...
Bây giờ thì mình cũng có Bố. Nhưng gia đình chẳng sum họp được. Mẹ và em trai thì ở Phan Thiết. Bố và mình thì ở Sài Gòn nhưng cũng chẳng ở chung nhà. Mẹ luôn bận rộn với công việc quản lý. Bố thì đi công tác suốt. Thế nên, những buổi cả nhà đi chơi cùng nhau, ngồi ăn tối cùng nhau là những giây phút quý giá vô cùng. Mình luôn yêu những giây phút ấy,rất yêu và quý! Không yêu không quý sao được khi lâu rất lâu mới có được dịp như thế?
Mình chỉ gặp Bố Mẹ qua điện thoại hoặc SMS. Có khi hai tuần cũng không có SMS hay cuộc điện thọai nào từ Bố Mẹ bởi công việc của Bố Mẹ quá dày. Những lúc thế, mình cũng tủi thân lắm nhưng vẫn nhắn tin cho Bố Mẹ, vẫn gọi cho Bố Mẹ dù có lúc gọi đến chuông reo được một hồi là màn hình trả lời: " Number busy"... Không giấu, mình hơi hụt hẫng....
Tuần trước, Bố đi công tác và nhắn tin bảo mình khi nào Bố về Bố sẽ đưa đi mua sách và những gì mình thích.
Cũng tuần trước, mẹ hứa tuần này nhất định sẽ vào thăm mình.
Mình đã nôn nao lắm, vui lắm, trong đầu nghĩ ra bao kế hoạch hay ho khi sẽ có ngày Bố Mẹ đưa mình đi mua sách,cả nhà sẽ cùng nhau đi ăn....
Nhưng rồi,
Bố lại bận với những cuộc họp và chuyến công tác tận Sing.
Mẹ cũng khất lại lời hứa và lại hẹn: "Bao giờ mẹ thu xếp được công việc sẽ vào".
....
Thế nhưng, chưa bao giờ mình có ý trách Bố Mẹ. Vì hơn ai hết, mình hiểu rằng những gì Bố Mẹ đang làm là để dành cho chị em mình một cuộc sống tốt đẹp nhất, để bù đắp lại những mất mát của chị em mình.
Là vậy, nhưng ước gì ngày hôm nay được ăn một bữa cơm với cả gia đình. Điều này tưởng chừng như là điều quá đỗi bình thường với bạn nhưng với tớ giờ nó là một điều ước. Đơn giản vì tớ sống xa nhà! Tớ luôn yêu những ngày được cùng đi chơi, đi ăn có đầy đủ cả Bố và Mẹ.
Gia đình - Hai tiếng gọi yêu thương lung linh nhất!
Gia đình - Nơi đầy ắp những yêu thương vô điều kiện!
Gia đình - Nơi người ta đi xa để biết nhớ về.Để cảm nhận được nỗi nhớ!
Gia đình - Là những khi ta làm gì cũng phải nghĩ đến hai chữ "Trách nhiệm" với họ!
Gia đình- Là nơi ta khao khát được quay về!
"Lung linh, lung linh hai tiếng Gia đình!"
Cảm ơn Ba, Mẹ, em trai và Bố. Cảm ơn vì mình vẫn còn có Gia đình để nghĩ về, để mỗi lúc đi xa lại biết nhớ về.
Cảm ơn vì con thật hạnh phúc khi con là đứa con gái có cả hai người cha thật tuyệt vời .
Cảm ơn một bài viết của Blog Việt sáng nay đã giúp Bi mỉm cười khi Bi biết Bi chưa bao giờ vì mải mê vào blog mà quên đi gia đình của mình.
Cảm ơn gia đình Pi nhắng, Hến tồ, Bi đầu to, Nhím sún, Yoito, Bom yêu , Pota , Kim Gia Trang khi mỗi ngày Bi vào blog là mỗi ngày Bi cảm nhận được tình cảm gia đình, là mỗi ngày Bi nhớ về gia đình của mình nhiều hơn.
Cảm ơn tất cả mọi người ở blog’s world - Gia đình thứ hai của Bi ti hí!
Chúc cho gia đình của tất cả chúng mình luôn thật hạnh phúc và ấm !
17 tuổi có còn nhỏ để tự hứa và quyết tâm sẽ học thật tốt để sau này có thể dành cho gia đình nhỏ của mình cuộc sống thật tốt?!
Gửi từ Blog Bi ti hí
Tác giả Blog
Giới thiệu tác giả blog: Bi ti hí hay còn có tên Guigoz, Còi, Kem Ý, Jannie, Romanie, Liễu Lam Doanh, Hồ Thị Kim Ý – 18 tuổi: “Này là tóc,vừa tầm vai.Có đôi vai xuôi cho tóc ấy cứ buông lơi.Này là mắt,vừa tầm mây. Này là gió, này là nắng,cứ tung tăng đùa những ngón tay mầm măng”.
FAMILY = FATHER AND MOTHER I LOVE YOU! Ho ten: Nguyễn Phương Thu Gửi từ email: hailua_tienphuoc@yahoo.com: Một ngày nữa đã trôi qua, thời gian rồi sẽ chạy theo chiều kim đồng hồ như quy luật của tạo hoá. Ta có thể có thêm nhiều người bạn tốt, có thêm nhiều thành công, có thêm nhiều niềm vui, nhiều nỗi buồn nhưng gia đình chỉ có một và chỉ một mà thôi. Với tôi, gia đình là một dòng chảy máu thịt trong cuộc sống hôm nay và là nền tảng cho sự yêu thương, vươn lên trong tương lai. Dẫu có chút buồn và nhiều nuối tiếc nhưng ba mẹ và gia đình nhỏ bé vẫn là những kỷ niệm đẹp trong cuộc đời và sống mãi trong trái tim tôi. Dẫu ba đã đi xa trong dòng xoáy khốc liệt của dòng nước, cũng như niềm bất hạnh dòng đời trên dòng sông quê hương nhưng may mắn tôi vẫn còn đó người mẹ tuyệt vời một nắng hai sương nuôi những đứa con côi cút. Làm sao có thể quên được hình ảnh cả gia đình phải chen chúc trong một ngôi nhà nhỏ, giường nằm dột nước ướt tơi tả để tìm hơi ấm cho nhau qua cơn gió rét. Làm sao quên được hình ảnh người mẹ tần tảo suốt ngày dưới ruộng cúi mặt cho đất bán lưng cho trời tìm cái ăn nuôi sáu đứa con ăn học qua ngày. Không ai có thể bước những bước vững chắc trên cuộc đời nếu không có những điểm tựa tinh thần vĩ đại như vậy, mọi sự thành công trên cuộc đời đều có một sự trả giá nhất định nhưng nếu chúng ta biết nâng niu, trân trọng cuộc đời, yêu thương mọi người hiếu thảo với cha mẹ thì thành quả lớn nhất chúng ta nhận được là chính là chúng ta sẽ cảm nhận được giá trị cuộc sống và giá trị một con người. FAMILY = FATHER AND MOTHER I LOVE YOU! Ho ten: T2M Ho ten: Nguyễn Nga Ho ten: DLH Tôi tự hỏi: Liệu mình có quen được không nhỉ? Nếu cứ như thế này mãi mình sẽ ra sao nhỉ? Nhưng rất may là bên tôi còn có con trai bé nhỏ, cậu bé đáng yêu và rất quấn mẹ... Thôi chia xẻ ngày gia đình với những điều buồn lại làm các bạn buồn lây. Chúc mọi gia đình một ngày vui vẻ, đầm ấm và hạnh phúc bên nhau. Ho ten: Linh Go Go Gửi từ email: adminbj@hcm.fpt.vn Cuộc đời của mẹ “ Mẹ là làn gió mát cho con giấc ngủ ngoan Mẹ là dòng suối trong cho con luôn tìm về Mai này Mẹ hiền có mất đi Như đóa hoa không mặt trời Như trẻ thơ không nụ cười Ngỡ đời con không lớn khôn Không có mẹ như trái đất thiếu ánh mặt trời Cây cối không có màu xanh Con người không còn sự sống…!” Ho ten: Linh Bao năm con lớn khôn nhiều Tóc vàng, da trắng miệng cười vẫn xinh Mà sao ba mẹ chẳng vui Nhiều như thủa mới đón con chào đời Hình hài con đó con ơi! Tình yêu ba mẹ tháng năm đong đầy Con chê con chẳng thiết tha Tóc đen con lại nhuộm vàng, nhuộm nâu Để giờ trai Việt chẳng thương Đầu bao thứ tóc vẫn lẻ loi đi về Thương con ba mẹ dặn dò Con ơi giữ lấy hình hài yêu thương Ho ten: Khuc Ngoc Duc Có những khi một chiếc cốc vỡ cũng để lại trong tâm trí một đứa trẻ bao kỷ niệm về ba mẹ... Lớn lên, nghĩ về những kỷ niệm nhỏ nhoi, thân thương mà ấm áp lại dâng đầy nỗi nhớ nhà! Ho ten: Trần Khang Vĩnh Ho ten: Nguyễn Phương Nhung |
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Người thầm lặng 20/10
Mỗi bước đường tôi đi đều in dấu sự dạy bảo, lo lắng và yêu thương vô điều kiện của mẹ. Sự hi sinh âm thầm của mẹ khiến tôi thấu hiểu rằng, dù có bao nhiêu thử thách trong cuộc sống, tôi vẫn luôn có một người để dựa vào.
Yêu anh, yêu đến điên rồ để rồi nhận lại là điều gì?
Nhiều lúc tôi khuyên bạn của mình về chuyện yêu đương. Chẳng hạn như người ta lạnh nhạt là người ta hết yêu bạn, đừng cố chấp theo đuổi làm gì. Thế mà bản thân tôi lại trong hoàn cảnh ấy.
Lá thư tình không gửi
Mỗi khi mở ngăn kéo, nhìn thấy chồng thư cũ kỹ, anh lại nhớ về những ngày tháng sinh viên đầy kỷ niệm. Có những lúc anh tự trách mình vì đã không đủ can đảm để nói ra cảm xúc thật của mình với Linh.
Tình yêu: Một bản giao hưởng của tâm hồn
Khi ta yêu, ta học cách chấp nhận không chỉ những điều tốt đẹp mà cả những điều chưa hoàn hảo ở đối phương. Tình yêu không yêu cầu chúng ta phải hoàn hảo; nó chỉ cần ta chân thành. Sự chân thành chính là nốt nhạc chính, là nhịp đập của bản giao hưởng ấy.
Theo bạn, như thế nào là ổn định?
Cuộc sống đôi lúc yêu cầu chúng ta ổn định, không chỉ vì bản thân, mà còn vì trách nhiệm và những người ta yêu thương. Đôi khi, ổn định giống như một bến đỗ, nơi ta tạm nghỉ ngơi sau những sóng gió.
Mùa đông – 2017
Sunny là niềm an ủi duy nhất trong cuộc sống đầy khó khăn của cô. Mỗi tối, cô cùng con trai chơi đùa, kể chuyện, rồi khi Sunny ngủ say, cô lại ngồi một mình bên cửa sổ, nhìn ra ngoài trời tuyết rơi và nhớ về quá khứ.
4 con giáp là 'thần giữ của'
Tiền bạc một khi đã ở trong tay 4 con giáp này thì rất khó lọt ra ngoài đồng nào.
Đi qua sự phản bội
Tớ cứ tưởng rằng, lý do mà quá khứ chúng ta không thành là vì cái tôi của hai bên. Nhưng sau sáu năm ròng, cả tớ và cậu đều đã yêu những người khác, đã đủ chín chắn để hiểu bản thân mình hơn rồi, chúng ta vẫn tan vỡ.
Tại sao không?
Những thứ bình thường hiện diện xung quanh chẳng khiến mình chú ý, quan tâm, cứ coi đó là điều hiển nhiên mà vô tư phớt lờ. Để rồi một ngày không biết nắng hay mưa, vô tình hay cố ý, ta sẽ đánh mất nó, lúc đó muốn quay lại thì đã quá trễ.