Thu Hà Nội - Mẹ và tôi
2009-10-05 11:01
Tác giả:
Hôm nay, Hà Nội vào thu. Trời xanh trong cùng vài đám mây trôi lững lờ. Thu cùng cái lạnh se se bao năm vẫn ngự trị trong lòng Hà Nội.
Áo đỏ của cô bé tung tăng trong nắng sớm nhè nhẹ quyện hơi sương. Mái dài thướt tha bên hàng liễu Bờ Hồ khiến lòng người dễ nao lòng.
Người Hà Nội đằm thắm trong tách chè sớm mai. Chỉ là nhấp môi vị chè sen trong cái chén nho nhỏ sưởi ấm đôi tay chứ không phải ly cà phê đá to và lạnh của miền Nam. Những câu chào hỏi thân tình và câu cười nói dìu dịu không nơi nào dễ có được. Tình thân đủ cho người khác hiểu và ấm lòng: không quá hời hợt, không suồng xã, không lạnh nhạt. Lặng lẽ ngồi nhìn làn khỏi mỏng từ chén trà bốc lên. Quán chè nho nhỏ bên hè phố cũng khác người. Nhỏ chỉ đủ dăm người ngồi kề bên cùng câu chuyện hàng ngày.
Lạ lắm! Tuy gốc cha mẹ là Hà Nội nhưng tôi lại được sinh ra và lớn lên không phải ở Hà Nội nên Hà Nội vừa gần vừa xa. Hà Nội như người thân lâu ngày gặp lại. Hà Nội vừa mới như chưa bao giờ được thấy, Hà Nội vừa cũ như lời kể cuả cha mẹ và mới vì lần đầu tiên được tiếp xúc. Kể cả cái quán trà cũng khiến mình ngạc nhiên. Những quán cóc kê ghế trên vỉa hè vừa đọc báo, vừa cà phê và những tràng cười nói râm ran. Những cái bắt tay xiết mạnh và những cuộc nói chuyện đời vui, những trao đổi làm ăn thẳng thừng.
Hà Nội có những ghế đá cho đôi thanh niên trò chuyện bên Bờ Hồ. Ghế đá cho cho người hưu trí đọc báo và trẻ con vui đùa. Một Bờ Hồ vẻ đẹp riêng tư mà chỉ có nơi này và hoà đồng cả mấy thế hệ vào cùng nhau. Tươi vui, thanh lịch mà trầm tĩnh lịch lãm. Một lần ghé chân vào Bờ Hồ, đi trên cầu Thê Húc thấy người lâng lâng. Nơi mà cha mẹ đã nên đôi và là dấu ấn tình yêu cuả các bạn trẻ. Tuổi trẻ của mẹ bắt đầu từ đây. Ngày ông bà ngoại dắt mẹ còn bé tí ra chơi Bờ Hồ rồi đến khi thành cô thiếu nữ với mái tóc dài đến gót chân mẹ cũng vẫn ở nơi này. Nhưng khi thành người phụ nữ hoàn mỹ với con cái thì mẹ không còn trở về đây. Mẹ theo chồng nên Hà Nội sống trong tim mẹ. Mẹ vẫn ước ao mẹ về sống ở Hà Nội cùng họ hàng bên ngoại và kỷ niệm tràn đầy.
Mẹ về Hà Nội thật.
Mẹ đi chơi Bờ Hồ bao lần. Mẹ cùng họ hàng vui trong tình gia tộc, trong con người Hà Nội dễ hiểu và thông cảm từ tính tình đến sở thích.
Quả sấu chua nấu với thịt nạc chỉ ngon trên đất Hà Nội. Về Sài Gòn là thịt nạc nấu canh với xoài xanh. Ở Hà Nội miếng đậu rán giòn chấm tương sao mà đậm đà thế nhưng về Sài Gòn thì đậu hũ chiên với nước tương ớt. Ở Sài Gòn mẹ nhớ Hà Nội da diết. Về Hà Nội mẹ nhớ Sài Gòn. Mẹ vội vàng về Sài gòn. Nơi nào mẹ cũng muốn về vì cả hai nơi là núm ruột cuả mẹ mà không thể tách ra…
Con đường hò hẹn bên Hồ Gươm - Ảnh minh họa: Milivista |
Hôm nay dự báo thời tiết với trời thu Hà nội ở độ 32 đến 33 độ. Tôi và người thân của Hà Nội sợ mất cái se se đặc trưng của thu.
Sợ mất đám mây bàng bạc.
Sợ bay hơi sương vốn có vào buổi sáng tinh mơ.
Tôi sợ mất cô bé áo đỏ chạy lon ton chơi đùa trong nắng trong.
Tôi sợ mất mái tóc dài phải quấn lên vì trời nóng.
Tôi sợ mất cái quán chè nhỏ nhỏ.
Tôi sợ mẹ tôi khóc vì mùa thu không trở lại.
Dù gì thu vẫn phải về, sớm hay muộn thu cũng về cho Hà Nội mơ trong thu.
- Gửi từ email Kim Dung - oonguyenkim
Cám ơn câu chuyện của chị, tôi là người Hà Nội cũng sống ở Sài Gòn, bài viết của chị rất giống tâm trạng của tôi.
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
3 năm tới, có 5 con giáp vận may ập tới, tài lộc thăng hoa
Trong tương lai, 3 năm tới hứa hẹn sẽ là quãng thời gian vô cùng rực rỡ và thịnh vượng cho 5 con giáp may mắn dưới đây.
Hoa anh đào nở dưới đôi mắt của em
Em cười, và nụ cười của em như ánh nắng xuyên qua những cánh hoa, khiến cả thế giới xung quanh bỗng chốc bừng sáng. Tôi nhớ như in hình ảnh em đứng dưới cây anh đào, mái tóc bay trong gió, đôi mắt sáng rực như những cánh hoa hồng thắm.
Lá thư gửi đến thiên đường
Đến bây giờ, khi nói về bà đó chỉ còn là kí ức, là kỉ niệm, là những khoảnh khắc chợt hiện về trong chớp mắt, rồi lại đi trong vấn vương, để lại bao nhung nhớ trong tâm hồn. Cuộc sống không thể quay ngược trở lại, hoài niệm cũng chỉ là hoài niệm, thứ người ta cất giấu bên trong là những khắc khoải, suy tư.
Đắng cay
Anh vẫn biết dẫu tình là hoa chớm nở Thì em ơi những giọt vị ân tình Em vẫn sẽ yêu anh nhiều chứ Và lòng này sẽ vẫn là ái ân
Vượt qua cảm giác bị bỏ rơi
Nhiều người cảm thấy bị tổn thương, thấy mình không có giá trị khi không ai quan tâm đến mình và nghĩ rằng mình bị bỏ rơi. Vì thế, bạn cần học cách vượt qua giây phút ngờ vực và cần biết trân trọng giá trị của bản thân. Sau đây là những cách giúp bạn vượt qua cảm giác này.
Đơn phương yêu một người
Lắm lúc tôi tự hỏi vì sao chúng ta lại chọn một kết cục buồn đến thế, hoang hoải đến thế. Nhưng cuộc sống này chính là như vậy, có những nỗi nhớ mãi không nói thành lời, có những lời thầm kín suýt chút nữa đã được bày tỏ nhưng cuối cùng chỉ đành giấu nhẹm sau tất thảy.
Điều gì đợi chúng ta sau cánh cửa cuộc đời?
Giống như một chiếc lá rụng xuống để làm chất dinh dưỡng cho đất, để từ đó những mầm non mới nảy mầm. Phải chăng cái chết chỉ là một sự chuyển hóa từ dạng sống này sang dạng sống khác?
Câu chuyện về một nhà thơ…!
Tâm hồn của hắn, cũng xô bồ và phức tạp như những bài thơ mà hắn viết vậy! Có lúc hắn vui vẻ hồn nhiên, vô tư lạc quan yêu đời. cũng có lúc hắn trầm ngâm và suy tư về một điều gì đó xa vời.
Vì anh còn thương em
Tất cả khiến anh lặng người, thơ thẩn vì mải mê đắm chìm trong quá khứ, trong nụ cười, ánh mắt em. Anh không muốn trở về với thực tại tàn khốc rằng chuyện tình mình đã kết thúc tự bao giờ, rằng anh đã mất em thật rồi.
Ai là bạn trong cuộc đời?
Hãy để những ước mơ dẫn dắt bạn, vì chúng sẽ giúp bạn tìm thấy ý nghĩa trong cuộc sống và cung cấp động lực để bạn tiếp tục tiến bước.
Chia sẻ của bạn đọc:
Người già càng lúc càng sống với dĩ vãng. Cứ níu từng cái nhỏ nhất cũng níu, Kỷ niệm nho nhỏ cũng làm các cụ vui cả ngày nhất là ngày thơ trẻ ở vùng đất đặc biệt nữa, Làm sao cụ tìm chút ánh kỷ niệm nơi Sài gòn này. Chúc cụ luôn vui khỏe để còn được rong chôi với kỷ niệm đẹp.