Rau dền ơi, sao cứ nhớ cái ngày xa xưa ấy...
2010-06-11 15:58
Tác giả:
Blog Việt
Những trưa mùa hè, buổi cơm có chén canh rau tập tàng bao giờ cũng làm buổi ăn thú vị hơn, ngoài những món canh bình thường khác... Sau giờ tan sở,chạy xe nhanh qua một vòng chợ (kiểu chộ chồm hổm ở phố ), cứ vẫn thích nhìn cái rổ rau tập tàng của bà lão ở tận quê mang lên chợ... Những lá rau xanh mượt mà, non mướt, của rau nhớt, rau đay, rau lang, rau mồng tơi xanh um, nhìn thôi đã thèm, để nấu với tôm hoặc cao cấp hơn thì nấu với cua là tuyệt vời nhất...
Rau tập tàng - Ảnh minh hoạ: Bạn đọc (st)
Cái trí nhớ lại lan man về ngày xa xưa, như xa lắm. Những năm 1980 trở đi thôi, mà nghe chừng xa lắc lê thê... Đó là những năm tháng dường như cái nghèo đeo bám - mà hình như lúc đó ai cũng vậy thôi... Gia đình ở trong khu tập thể của cơ quan, bên đường Trần Phú - con đường đẹp nhất Nha Trang bây giờ... Khu đất rộng cả ngàn met, ngôi nhà gia đình tôi như lọt thỏm trong cái không gian đầy bóng cây xanh, ngày ngày nghe sóng biển... Tôi còn nhớ, chung quanh cái giếng lớn của khu nhà tập thể, rau dền mọc xanh um cả góc sân... Cứ buổi trưa đi dạy về, vợ và chồng cứ ra hiên nhà ngắt những chùm lá rau dền xanh, chỉ một ít cá cơm có sẵn trong nhà là có bát canh rau dền thơm lừng mùi lá... Rau dền hết luộc lại nấu canh,cứ thế đều đặn ngày qua ngày, bát canh rau dền nuôi con đầu khôn lớn, bình dị thế đấy! Rồi tôi có thai đứa sau - cu bắp bây giờ, lại cũng canh rau dền ngày qua ngày...Những cộng rau dền xanh không một chút phân bón, chỉ nước giếng thôi mà xanh um, cộng rau to nhưng non lắm... Lại cũng điệp khúc rau dền ngày ngày, khó khăn mà đồng lương "ba cọc ba đồng " ngày ấy chỉ đủ để ăn những bửa cá cơm triền miên.Cá cơm hết kho keo ơt, cá cơm lăn bột chiên mỡ, rồi cũng cá cơm nấu canh rau dền... Những tháng đầu mang thai, cứ nghe mùi rau dền sôi lên tôi lại nôn ọe, ọe đến khi không còn gì trong bụng rồi lại phải bắt đầu với bửa cơm canh rau dền đạm bạc... Chỉ nghe mùi rau xông lên mũi là lại nôn -hình như ăn quá nhiều nên cảm giác mùi là sợ.... Nấu nồi canh mà lấy khăn bịt cả mũi mình...
Thế đấy, những ngày gian khổ qua đi, cu Út ra đời, nhưng hình như trời thương, cu Út - mẹ chỉ ăn canh rau dền, mà cu khỏe và mập ú... Không tốn viên thuốc nào ... Chỉ là bát canh rau dền mà các cháu lớn nhanh lên, như cỏ cây không cần thuốc... bổ gì!
Ảnh minh hoạ: Blog tác giả
Rau dền với tôi ngày ấy là thế, những bát canh rau trưa hè nóng bức, ngọt lừ. Mâm cơm cũng đơn giản bình thường như bao gia đình thời bao cấp- chỉ toàn là mắm, đủ thứ mắm trên đời, ruốc, mắm nêm, mắm cà ba mẹ làm gởi cho ăn dặm... Ngày ấy sao mà cơ cực thế....
Bây giờ cả tuần mới ăn bữa canh rau, thỉnh thoảng con bảo dạo này nhà mình ăn canh rau hơi nhiều... Mùa hè mà con, canh rau ăn cho mát, chợt thoáng nghĩ lại ngày xa xưa ấy, canh rau dền muôn thuở, nhưng có ai kêu ca bao giờ... Canh rau bây giờ, nấu toàn với hải sản xịn, tôm tươi ngọt lừ, có khi là cua lột võ, mẹ giả nhuyễn và nấu nồi canh rau, ngọt lịm, bốc khói thơm hấp dẫn bên bàn ăn...
Rau dền ơi, sao lại cứ nhớ cái ngày xa xưa ấy...
- Gửi từ Blog Multiply Thuỷ Tiên
Mời bạn click vào đây để tìm hiểu thông tin về cuốn sách "Tôi và Thần tượng" - ấn phẩm mới của chuyên trang Blog Việt & Nhạc Việt Plus |
Dù bạn đang dùng dịch vụ Blog nào, Blog Việt vẫn là người bạn đồng hành cùng cộng đồng Blogger Việt. Hãy chia sẻ những bài viết và đường link blog hay bạn muốn chia sẻ tới chúng tôi như thường lệ bằng cách gửi theo mẫu sau hoặc gửi email về địa chỉ blogviet@vietnamnet.vn
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Người thầm lặng 20/10
Mỗi bước đường tôi đi đều in dấu sự dạy bảo, lo lắng và yêu thương vô điều kiện của mẹ. Sự hi sinh âm thầm của mẹ khiến tôi thấu hiểu rằng, dù có bao nhiêu thử thách trong cuộc sống, tôi vẫn luôn có một người để dựa vào.
Yêu anh, yêu đến điên rồ để rồi nhận lại là điều gì?
Nhiều lúc tôi khuyên bạn của mình về chuyện yêu đương. Chẳng hạn như người ta lạnh nhạt là người ta hết yêu bạn, đừng cố chấp theo đuổi làm gì. Thế mà bản thân tôi lại trong hoàn cảnh ấy.
Lá thư tình không gửi
Mỗi khi mở ngăn kéo, nhìn thấy chồng thư cũ kỹ, anh lại nhớ về những ngày tháng sinh viên đầy kỷ niệm. Có những lúc anh tự trách mình vì đã không đủ can đảm để nói ra cảm xúc thật của mình với Linh.
Tình yêu: Một bản giao hưởng của tâm hồn
Khi ta yêu, ta học cách chấp nhận không chỉ những điều tốt đẹp mà cả những điều chưa hoàn hảo ở đối phương. Tình yêu không yêu cầu chúng ta phải hoàn hảo; nó chỉ cần ta chân thành. Sự chân thành chính là nốt nhạc chính, là nhịp đập của bản giao hưởng ấy.
Theo bạn, như thế nào là ổn định?
Cuộc sống đôi lúc yêu cầu chúng ta ổn định, không chỉ vì bản thân, mà còn vì trách nhiệm và những người ta yêu thương. Đôi khi, ổn định giống như một bến đỗ, nơi ta tạm nghỉ ngơi sau những sóng gió.
Mùa đông – 2017
Sunny là niềm an ủi duy nhất trong cuộc sống đầy khó khăn của cô. Mỗi tối, cô cùng con trai chơi đùa, kể chuyện, rồi khi Sunny ngủ say, cô lại ngồi một mình bên cửa sổ, nhìn ra ngoài trời tuyết rơi và nhớ về quá khứ.
4 con giáp là 'thần giữ của'
Tiền bạc một khi đã ở trong tay 4 con giáp này thì rất khó lọt ra ngoài đồng nào.
Đi qua sự phản bội
Tớ cứ tưởng rằng, lý do mà quá khứ chúng ta không thành là vì cái tôi của hai bên. Nhưng sau sáu năm ròng, cả tớ và cậu đều đã yêu những người khác, đã đủ chín chắn để hiểu bản thân mình hơn rồi, chúng ta vẫn tan vỡ.
Tại sao không?
Những thứ bình thường hiện diện xung quanh chẳng khiến mình chú ý, quan tâm, cứ coi đó là điều hiển nhiên mà vô tư phớt lờ. Để rồi một ngày không biết nắng hay mưa, vô tình hay cố ý, ta sẽ đánh mất nó, lúc đó muốn quay lại thì đã quá trễ.