Phía sau con là cả một gia đình
2016-01-14 01:00
Tác giả:
blogradio.vn - Con biết phía sau con là cả một gia đình, có những người luôn dang rộng vòng tay đón con về. Nhưng bố ạ, phút giây bố quay lưng về phía con để trở về nhà, con lại thấy lòng mình trống rỗng. Cái dáng gầy gò của bố bước đi, cái thân hình mảnh khảnh còm cõi một đời ám ảnh tâm trí con. Bố đã giành cả cuộc đời cho con, hi sinh vì con, và giờ đây con biết bố chỉ dõi theo con ở phía sau không bước đi cạnh con nữa. Con ước mình mãi mãi là một đứa trẻ để mãi được bố chở che.
Con muốn trở về nhà khi cuộc sống xa gia đình nơi thành phố tấp nập không thể níu bước chân con. Con đã từng ước mơ, đã từng hi vọng đặt chân đến mảnh đất này và thực hiện ước mơ cháy bỏng của mình.
Nhưng bố mẹ ạ, 18 tuổi con chưa đủ vững vàng để một mình chống chọi với những khó khăn của cuộc sống. Rời xa bố mẹ, con như chú chim non chập chững tập bay, đôi cánh này nhanh chóng rã rời mỏi mệt. Con chao nghiêng giữa bầu trời rộng lớn biết đâu bến đỗ bình yên.
Cuộc sống xa gia đình con nhận ra mình còn quá nhỏ bé. Hà Nội rộng quá, tấp nập quá lấy đâu một góc bình yên hả mẹ. Người người xô bồ hối hả. Con chững lại giữa dòng người ấy, phút yếu lòng con không biết tỏ cùng ai.
Giờ đây, xung quanh là bốn bức tường của căn phòng trọ chật hẹp, con thu mình vào một góc nhớ về ngôi nhà nhỏ thân thương có bố mẹ chở che, có chị em sum họp. Con nhớ những bữa ăn mà không cần phải đắn đo suy nghĩ, nhớ đôi ba câu chuyện mà ấm áp yêu thương, nhớ góc nhỏ thân thương ấm tình thương mến.
Mẹ ơi, giờ đây có nhớ đứa con gái nhỏ bé này không?
Bố, lúc này đây có thèm nhớ những bữa sáng hai bố con chuyện trò?
Con nhớ tất cả những gì mặc định là của riêng con. Nhớ giọng cười của mẹ, chỉ cần mỗi lần nghĩ đến con lại đủ vững vàng, đủ niềm tin vượt qua khó khăn. Con nhớ mỗi sớm mai bố luôn là người dậy sớm chuẩn bị cơm sáng cho cả nhà bằng cả tình yêu thương.
Thế nhưng, ngày bố dẫn con đi nhập học, ngày con thực hiện ước mơ của mình, con biết chính con sẽ bước đi trên con đường dài phía trước. Nơi thành phố tấp nập này con không được phép yếu lòng.
Nhưng bố ạ, phút giây bố quay lưng về phía con để trở về nhà, con lại thấy lòng mình trống rỗng. Cái dáng gầy gò của bố bước đi, cái thân hình mảnh khảnh còm cõi một đời ám ảnh tâm trí con. Bố đã giành cả cuộc đời cho con, hi sinh vì con, và giờ đây con biết bố chỉ dõi theo con ở phía sau không bước đi cạnh con nữa. Con ước mình mãi mãi là một đứa trẻ để mãi được bố chở che.
Bố ạ, lời xin lỗi con cất trong sâu thẳm trái tim mình. Con hối hận lắm, chỉ một phút yếu lòng con lại gọi về nhà than thở. Con không nghĩ được nhiều, bố mẹ đã vất vả lo lắng cho con, con lại phủ thêm đôi vai của bố một gánh nặng.
Con xin lỗi, con đường con chọn phải tự nình bước qua, gian nan thử thách con phải kiên cường vững bước. Con biết phía sau con là cả một gia đình, có những người luôn dang rộng vòng tay đón con về. Nỗi nhớ của con không sánh được những tháng ngày mòn mỏi của bố mẹ, đứa con dứt ruột đẻ ra bước ra xã hội, có bố mẹ nào không nhớ thương, lo lắng. Nỗi niềm bố mẹ con không thấu hết nhưng con biết dù đi đâu, làm gì, con vẫn luôn có ánh nhìn dõi theo. Bố mẹ hãy sống thật tốt, thật hạnh phúc bố mẹ nhé. Con gái bố mẹ sẽ kiên cường và nỗ lực vượt qua đẻ bố mẹ không phải buồn lòng nữa.
Con yêu bố mẹ rất nhiều.
© Nguyễn Thị Hà – blogradio.vn
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Mười sáu - Ba sáu tuổi
Tôi đúng là một cô ngốc. Làm gì có đứa con trai nào dành cả thanh xuân bên cạnh tôi mà không có tình cảm. Và từ đó, chúng tôi chính thức yêu nhau.
Hành trình đi đến tự do
“Dám bị ghét” không bênh vực cho tôi, không đứng về phía tôi, ngược lại, nó giải thích một cách hợp lý tất cả nguyên nhân khiến tôi chọn sống một cuộc đời tệ bạc như vậy.
Hãy trao yêu thương khi còn có thể
Tôi nhận ra từ trước giờ tôi luôn mong người khác phải hiểu và thông cảm cho tôi mà tôi quên đi rằng tôi chưa đặt mình vào vị trí của bất cứ ai để hiểu cho họ.
3 năm tới, có 5 con giáp vận may ập tới, tài lộc thăng hoa
Trong tương lai, 3 năm tới hứa hẹn sẽ là quãng thời gian vô cùng rực rỡ và thịnh vượng cho 5 con giáp may mắn dưới đây.
Hoa anh đào nở dưới đôi mắt của em
Em cười, và nụ cười của em như ánh nắng xuyên qua những cánh hoa, khiến cả thế giới xung quanh bỗng chốc bừng sáng. Tôi nhớ như in hình ảnh em đứng dưới cây anh đào, mái tóc bay trong gió, đôi mắt sáng rực như những cánh hoa hồng thắm.
Lá thư gửi đến thiên đường
Đến bây giờ, khi nói về bà đó chỉ còn là kí ức, là kỉ niệm, là những khoảnh khắc chợt hiện về trong chớp mắt, rồi lại đi trong vấn vương, để lại bao nhung nhớ trong tâm hồn. Cuộc sống không thể quay ngược trở lại, hoài niệm cũng chỉ là hoài niệm, thứ người ta cất giấu bên trong là những khắc khoải, suy tư.
Đắng cay
Anh vẫn biết dẫu tình là hoa chớm nở Thì em ơi những giọt vị ân tình Em vẫn sẽ yêu anh nhiều chứ Và lòng này sẽ vẫn là ái ân
Vượt qua cảm giác bị bỏ rơi
Nhiều người cảm thấy bị tổn thương, thấy mình không có giá trị khi không ai quan tâm đến mình và nghĩ rằng mình bị bỏ rơi. Vì thế, bạn cần học cách vượt qua giây phút ngờ vực và cần biết trân trọng giá trị của bản thân. Sau đây là những cách giúp bạn vượt qua cảm giác này.
Đơn phương yêu một người
Lắm lúc tôi tự hỏi vì sao chúng ta lại chọn một kết cục buồn đến thế, hoang hoải đến thế. Nhưng cuộc sống này chính là như vậy, có những nỗi nhớ mãi không nói thành lời, có những lời thầm kín suýt chút nữa đã được bày tỏ nhưng cuối cùng chỉ đành giấu nhẹm sau tất thảy.
Điều gì đợi chúng ta sau cánh cửa cuộc đời?
Giống như một chiếc lá rụng xuống để làm chất dinh dưỡng cho đất, để từ đó những mầm non mới nảy mầm. Phải chăng cái chết chỉ là một sự chuyển hóa từ dạng sống này sang dạng sống khác?