Phát thanh xúc cảm của bạn !

Những trận đòn của mẹ đã cho con nên người

2015-04-17 01:00

Tác giả:


blogradio.vn - Một đời bố mẹ chỉ biết cho đi những niềm vui, niềm hạnh phúc, sự no đủ, tạo ra vỏ bọc bình an cho con nhưng bố mẹ nhận lại được gì, có nhận lại được những gì mình đã cho hay không. Bố mẹ trả lời là “có”. Vui khi thấy con vẫn khỏe mạnh, bình an. Hạnh phúc khi thấy con cười và khoe với bố mẹ con có cái này cái kia. Những điều bố mẹ cho là mình nhận được đó cũng chỉ là sự cho đi mà thôi.

***

Giờ con đã lớn nhưng chưa thấy mình khôn, vì cuộc sống con đang đối diện mỗi ngày nó có nhiều điều con cần học hỏi và ghi nhớ, không như trong vòng tay bao bọc của gia đình con được an toàn và vô nghĩ. Ngoài đây con phải tự lập, tự lo cho chính mình, tự đấu tranh cho bản thân.

Ngày ấy, cách đây cũng gần 15 năm, nhà mình nghèo quá mẹ nhỉ, đất cũng ít không có nổi mảnh ruộng để trồng lúa, quanh năm chỉ luân phiên khoai, gừng, ngô, đậu...vỏn vẹn trong mấy sào đất bé nhỏ. Cũng có lúc bố mẹ trồng lúa đồi, những đêm trăng gió lạnh mẹ lại tranh thủ làm cỏ, nhưng kết quả có mấy đâu, đủ mấy hạt lúa lép cho gà. Hằng ngày bố mẹ cặm cụi lo toan cái ăn, cái mặc, việc học hành cho ba đứa con. Cái khó cái khổ đẩy mẹ và bố phải tha phương cầu thực, khi thì bố vắng nhà đi xa cả tháng trời, khi thì mẹ cùng mấy cô trong xóm rủ nhau làm thuê những cả tuần, quá nhỏ nên tụi con chỉ biết ham chơi, chẳng nghĩ gì. Mặc dù nhỏ nhưng bố mẹ cũng bắt đầu rèn cho tụi con biết cầm quốc làm cỏ, cầm liền gặt lúa…vì thế mà khi nhìn thấy những đứa cùng tuổi được ở nhà chơi, học hành con ghen tỵ và thầm trách sao bố mẹ bất công mà không biết bố mẹ cực khổ thế nào.

Nghèo khó khiến cho mẹ tính tình thêm nóng nảy và cục cằn, gặp gì chướng mắt vướng chân là mẹ quát, mắng rồi đánh, những trận đòn con nhận lấy nhiều như cơm bữa, khi thì chưa quét nhà, khi thì chưa rửa bát… mẹ đã đánh thì đánh thật đau tay chân con thâm tím nổi lên những đường lằn trên da và có lúc rỉ máu. Đau đớn con ngồi núp một nơi nào đó, sau nhà hay bụi cây ôm vết thương khóc thầm rồi những suy nghĩa bất hiếu chợt đến, con có phải là con mẹ không, sao mẹ của những đứa khác họ đâu có đánh con mình mà mẹ lại cứ thích đánh con… Có lúc con định bỏ nhà đi thật xa vì ghét mẹ nhưng rồi không biết làm sao lại quay về. Nhớ lại con thấy trân trọng những trận đòn của mẹ hơn, mẹ còn đánh con là mẹ còn dạy dỗ con, là mẹ còn rất khỏe để vụt thật mạnh vào người con khi con sai hay không nghe lời.

mẹ yêu

Mẹ ơi! Con xin được mẹ đánh thêm con một lần, nhưng giờ thì không mẹ đã xem con lớn và tự biết sống thế nào, mẹ chỉ khuyên chứ không đánh nữa, khi con sai và vấp ngã mẹ cũng không đánh mà chỉ động viên con nên cố gắng lấy đó làm bài học và đứng lên mạnh mẽ nhé con. Nhưng mẹ ơi! Nếu con sai mà có mẹ cạnh bên cầm cây roi đó vụt con thật mạnh như ngày xưa thì con sẽ nhớ hơn những sai lầm mà không mắc phải và nếu có mẹ ở đây thì mẹ sẽ nói cho con biết nên sống với người này thế nào với người kia ra sao.

Không một người mẹ nào là chưa từng đánh con mình, nhưng mẹ đều đau lòng mỗi khi hạ cánh tay xuống, tuy không nói nhưng mỗi người mẹ đều lau vội giọt nước mắt mình trên vạt áo mà không cho con thấy, gương mặt vẫn sắc lạnh tỏ ra đáng sợ. Tuổi thơ con có buồn có vui, có những trận đòn đau thấu da thấu thịt thì giờ con mới trân trọng nó và cảm thấy may mắn khi là con của bố mẹ. Con mạnh mẽ hơn khi con một mình chống chọi với khó khăn ngoài xã hội, không sa ngã, biết sống không thẹn với lòng. Được như vậy là nhờ vào những trận đòn ngày ấy mẹ đã cho con.

Một đời bố mẹ chỉ biết cho đi những niềm vui, niềm hạnh phúc, sự no đủ, tạo ra vỏ bọc bình an cho con nhưng bố mẹ nhận lại được gì, có nhận lại được những gì mình đã cho hay không. Bố mẹ trả lời là “có”. Vui khi thấy con vẫn khỏe mạnh, bình an. Hạnh phúc khi thấy con cười và khoe với bố mẹ con có cái này cái kia. Những điều bố mẹ cho là mình nhận được đó cũng chỉ là sự cho đi mà thôi. Vẫn âm thầm lo lắng cho con từng đêm, trăn trở khi gần đến ngày con gọi về xin tiền để học hành, có biết đâu trong bao đêm như vậy mẹ đã khóc và bao đêm mẹ thức trắng, bố phải chạy đi vay mượn đủ số tiền con cần cho sinh hoạt học hành.

Đến khi nào con mới trả được một phần nhỏ nhoi công ơn của bố mẹ đây, tay bố mẹ đã chai sần, vai đã yếu hẳn, chân cũng đâu còn vững vàng nữa, nếp nhăn đã nhiều, tóc cũng điểm trắng. Thế mà đã có lúc vì con sai mẹ đánh, bố mắng con đã vội thầm trách rằng bố mẹ không tốt, không thương và con liệu có phải là con của bố mẹ hay không. Con xin lỗi! Ước gì thời gian quay lại, con sẽ không để bố mẹ phiền lòng, nhưng con vẫn muốn ngay bầy giờ mẹ đánh con bằng cái cảm giác ngày ấy, để con thấy mình còn bé bỏng và bố mẹ vẫn luôn xem là con nít. Con nhớ lắm những trận đòn của mẹ.

© Nhã Linh – blogradio.vn





Gửi những tâm sự, sáng tác của các bạn đến với các độc giả của blogradio.vn bằng cách gửi bài viết về địa chỉ email blogradio@dalink.vn.

yeublogradio


Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Tình yêu: Một bản giao hưởng của tâm hồn

Tình yêu: Một bản giao hưởng của tâm hồn

Khi ta yêu, ta học cách chấp nhận không chỉ những điều tốt đẹp mà cả những điều chưa hoàn hảo ở đối phương. Tình yêu không yêu cầu chúng ta phải hoàn hảo; nó chỉ cần ta chân thành. Sự chân thành chính là nốt nhạc chính, là nhịp đập của bản giao hưởng ấy.

Theo bạn, như thế nào là ổn định?

Theo bạn, như thế nào là ổn định?

Cuộc sống đôi lúc yêu cầu chúng ta ổn định, không chỉ vì bản thân, mà còn vì trách nhiệm và những người ta yêu thương. Đôi khi, ổn định giống như một bến đỗ, nơi ta tạm nghỉ ngơi sau những sóng gió.

Mùa đông – 2017

Mùa đông – 2017

Sunny là niềm an ủi duy nhất trong cuộc sống đầy khó khăn của cô. Mỗi tối, cô cùng con trai chơi đùa, kể chuyện, rồi khi Sunny ngủ say, cô lại ngồi một mình bên cửa sổ, nhìn ra ngoài trời tuyết rơi và nhớ về quá khứ.

4 con giáp là 'thần giữ của'

4 con giáp là 'thần giữ của'

Tiền bạc một khi đã ở trong tay 4 con giáp này thì rất khó lọt ra ngoài đồng nào.

Đi qua sự phản bội

Đi qua sự phản bội

Tớ cứ tưởng rằng, lý do mà quá khứ chúng ta không thành là vì cái tôi của hai bên. Nhưng sau sáu năm ròng, cả tớ và cậu đều đã yêu những người khác, đã đủ chín chắn để hiểu bản thân mình hơn rồi, chúng ta vẫn tan vỡ.

Tại sao không?

Tại sao không?

Những thứ bình thường hiện diện xung quanh chẳng khiến mình chú ý, quan tâm, cứ coi đó là điều hiển nhiên mà vô tư phớt lờ. Để rồi một ngày không biết nắng hay mưa, vô tình hay cố ý, ta sẽ đánh mất nó, lúc đó muốn quay lại thì đã quá trễ.

Lặng im nỗi nhớ

Lặng im nỗi nhớ

Sáng nay chợt nhớ Người của năm nào Một thời mộng mơ Một thời áo trắng

Mười sáu - Ba sáu tuổi

Mười sáu - Ba sáu tuổi

Tôi đúng là một cô ngốc. Làm gì có đứa con trai nào dành cả thanh xuân bên cạnh tôi mà không có tình cảm. Và từ đó, chúng tôi chính thức yêu nhau.

Hành trình đi đến tự do

Hành trình đi đến tự do

“Dám bị ghét” không bênh vực cho tôi, không đứng về phía tôi, ngược lại, nó giải thích một cách hợp lý tất cả nguyên nhân khiến tôi chọn sống một cuộc đời tệ bạc như vậy.

Hãy trao yêu thương khi còn có thể

Hãy trao yêu thương khi còn có thể

Tôi nhận ra từ trước giờ tôi luôn mong người khác phải hiểu và thông cảm cho tôi mà tôi quên đi rằng tôi chưa đặt mình vào vị trí của bất cứ ai để hiểu cho họ.

back to top