Phát thanh xúc cảm của bạn !

Những mùa đông thương nhớ

2015-12-18 09:33

Tác giả:


blogradio.vn - Tôi nhớ những đôi chân của anh em tôi, ngày thơ bé đan vào nhau trong tấm chăn kéo trên thì hụt dưới vào mùa đông. Tôi như ngửi thấy mùi nắng quyện với mồ hôi trên áo cha khi đi làm đồng về. Tôi thương cái dáng còng của mẹ buổi sáng đi bán rau, đêm về miệt mài ngồi đan áo kiếm tiền nuôi con. Bây giờ chắc hẳn mẹ đau yếu nhiều hơn khi đàn con đã khôn lớn, phải không mẹ?

***

Những hàng cây trút lá xong từ cuối thu, gió thổi lạnh lẽo, người đi đường co ro. Xa xa những cửa hàng bán đồ trang trí Noel xanh đỏ, lấp lánh. Tuyết rơi trắng xóa... Mùa đông đã đến. Nó làm tôi rất nhớ về hai đấng sinh thành nơi chốn quê nhà xa xôi.

Một ngôi nhà tôn với năm đứa con là tài sản quý nhất của cha mẹ tôi. Ngoài anh hai mười lăm tuổi có thể phụ giúp được cho gia đình, còn bốn đứa chúng tôi chỉ biết học và chơi. Quê tôi là một thị xã nhỏ miền Trung. Cha tôi làm ruộng, mẹ tôi có mảnh vườn trồng rau kiểu "mùa nào thức ấy." Ngôi nhà nhỏ nóng như lò bánh mì vào mùa hè nhưng lạnh run vào mùa đông. Tôi nhớ nhất các đêm cuối năm, bọn trẻ chúng tôi nằm khít với nhau để trùm chăn cho ấm. Nhưng cha tôi vẫn chưa về nhà. Ông phải mưu sinh trong mưa gió ngoài đường bằng chiếc xe già nua như tuổi đời của ông vậy. Mẹ ở nhà còng lưng đan áo len thuê mà bản thân mặc không đủ ấm.



Những ngày miền Trung vào tháng tư, trời nóng như một chảo dầu đang sôi, hoặc khi xuất hiện những ngọn gió Lào khô như ném lửa vào mặt. Cây cối rũ lá, vạn vật lặng im như trốn nóng thì cha tôi vẫn ra đồng để đưa nước vào ruộng cứu lúa. Khi ông trở về, sực mùi da thịt cháy nắng thật tội nghiệp. Mẹ tôi một nắng hai sương gắn bó với vườn rau. Mỗi ngày khi đèn đường chưa kịp tắt, mẹ đã cắt rau đem ra chợ.

Anh hai tôi học giỏi, tiếc rằng do gia đình cần nhân lực ,lại gặp lúc cha tôi đang bệnh nên học xong lớp chín, anh nghỉ học. Mấy lần cô chủ nhiệm đến động viên anh đi học tiếp, tôi đều thấy mẹ lấy vạt áo lau mắt. Riêng anh đi ra sau vườn, úp mặt vào vòng tay ngồi bó gối, đôi vai run run. Anh muốn giấu mọi người là anh đang khóc. Hôm anh mở chiếc rương để cất hai bộ đồng phục học sinh, tôi lén nhìn thấy một món quà có đề người tặng là một cái tên con gái. Buồn làm sao, khi anh tôi buộc lòng chia tay quãng đời học sinh cùng rung động đầu đời mới đến.

Anh tôi tích cực phụ giúp được cha trong việc đồng áng. Thế nhưng cuộc đời anh lại ngắn ngủi. Trong một cơn bão lụt thuộc loại đại hồng thuỷ, cha tôi chỉ kịp đưa mẹ và ba đứa em gái chạy lên đồi, còn anh hai và tôi bị kẹt lại giữa mênh mông biển nước. Khi tôi đuổi sức quá, anh đã nhường cho tôi chiếc can nhựa hai anh em đang bám vào. Anh chỉ kịp nói:

- Em không được buông chiếc can này. Phải cố sống, học tốt để lo cho gia đình mình nha!

Cuối cùng anh chìm xuống và dòng nước hung hãn cuốn anh ngay trước mắt tôi. Khi cơn bão qua đi, ngoài nỗi đau về mất tài sản, nhà tôi còn chịu thêm nỗi đau lớn khi mất về người. Chôn anh hai xong, tóc cha tôi bạc trắng. Mẹ tôi hết nước mắt để mà khóc nữa rồi. Các em tôi ngơ ngác khóc theo người lớn. Còn tôi bị trầm cảm một thời gian, bởi vì thương anh nhiều quá. Anh tôi đã can đảm nhường sự sống cho tôi.



Sau này, tôi học rất giỏi bởi tôi không quên lời anh hai căn dặn.Tôi quyết tâm thực hiện điều anh muốn, phải lấy sự học để đổi đời. Người ta nói thời gian sẽ xoa dịu nỗi đau, nhưng với những người mẹ thì điều ấy không đúng. Mẹ tôi nấu gì ngon đều đem ra mộ thắp hương cho con. Cha tỏ ra cứng rắn nhưng tôi bắt gặp nhiều lần, khi cả nhà đi vắng,cha lại ôm lấy hình anh Hai vào lòng. Bốn năm đại học, tôi luôn đứng đầu lớp. Tôi có mặt trong hầu hết cuộc thi học sinh giỏi. Và khi tôi nhận học bổng sang Pháp du học cũng là lúc cha tôi hấp hối vì bệnh nặng. Trong giây phút lâm chung, cha bắt tôi phải hứa cứ lên đường xuất ngoại du học đúng ngày quy định. Không được vì chuyện hậu sự của cha mà dang dở sự học. Tôi có mặt tại Pháp ba ngày thì nhận được tin cha mất.

Đã qua nhiều mùa đông nơi xứ lạ, quê người. Con đường lấy bằng thạc sỹ về nông học của tôi rất gần. Ước mơ của tôi là sẽ đem kiến thức về giúp nông dân, cải thiện cuộc sống. Hằng đêm, tôi nhớ về một góc trời quê hương, nơi có căn nhà nghèo chất chứa biết bao vui, buồn. Tôi nhớ những đôi chân của anh em tôi, ngày thơ bé đan vào nhau trong tấm chăn kéo trên thì hụt dưới vào mùa đông. Yêu làm sao những bữa cơm gia đình, năm đứa tôi ham ăn như bầy gà con xúm xít. Tôi như ngửi thấy mùi nắng quyện với mồ hôi trên áo cha khi đi làm đồng về. Tôi thương cái dáng còng của mẹ buổi sáng đi bán rau, đêm về miệt mài ngồi đan áo kiếm tiền nuôi con. Bây giờ chắc hẳn mẹ đau yếu nhiều hơn khi đàn con đã khôn lớn, phải không mẹ?

Và em nhớ về anh thật nhiều, anh hai ơi! Sự sống ngày nay là do anh nhường lại. Em đang cố gắng mỗi ngày để không phụ lòng anh. Mùa đông nơi đây không chỉ làm tôi buồn vì tuyết rơi, lá vàng, gió lạnh mà còn bởi lòng tôi mang nặng biết bao nhiêu công ơn cùng rất nhiều nỗi niềm riêng.Ôi, mùa đông của thương nhớ.

© Hải Triều – blogradio.vn

Gửi những tâm sự, sáng tác của các bạn đến với các độc giả của blogradio.vn bằng cách gửi bài viết về địa chỉ email blogradio@dalink.vn

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

3 năm tới, có 5 con giáp vận may ập tới, tài lộc thăng hoa

3 năm tới, có 5 con giáp vận may ập tới, tài lộc thăng hoa

Trong tương lai, 3 năm tới hứa hẹn sẽ là quãng thời gian vô cùng rực rỡ và thịnh vượng cho 5 con giáp may mắn dưới đây.

Hoa anh đào nở dưới đôi mắt của em

Hoa anh đào nở dưới đôi mắt của em

Em cười, và nụ cười của em như ánh nắng xuyên qua những cánh hoa, khiến cả thế giới xung quanh bỗng chốc bừng sáng. Tôi nhớ như in hình ảnh em đứng dưới cây anh đào, mái tóc bay trong gió, đôi mắt sáng rực như những cánh hoa hồng thắm.

Lá thư gửi đến thiên đường

Lá thư gửi đến thiên đường

Đến bây giờ, khi nói về bà đó chỉ còn là kí ức, là kỉ niệm, là những khoảnh khắc chợt hiện về trong chớp mắt, rồi lại đi trong vấn vương, để lại bao nhung nhớ trong tâm hồn. Cuộc sống không thể quay ngược trở lại, hoài niệm cũng chỉ là hoài niệm, thứ người ta cất giấu bên trong là những khắc khoải, suy tư.

Đắng cay

Đắng cay

Anh vẫn biết dẫu tình là hoa chớm nở Thì em ơi những giọt vị ân tình Em vẫn sẽ yêu anh nhiều chứ Và lòng này sẽ vẫn là ái ân

Vượt qua cảm giác bị bỏ rơi

Vượt qua cảm giác bị bỏ rơi

Nhiều người cảm thấy bị tổn thương, thấy mình không có giá trị khi không ai quan tâm đến mình và nghĩ rằng mình bị bỏ rơi. Vì thế, bạn cần học cách vượt qua giây phút ngờ vực và cần biết trân trọng giá trị của bản thân. Sau đây là những cách giúp bạn vượt qua cảm giác này.

Đơn phương yêu một người

Đơn phương yêu một người

Lắm lúc tôi tự hỏi vì sao chúng ta lại chọn một kết cục buồn đến thế, hoang hoải đến thế. Nhưng cuộc sống này chính là như vậy, có những nỗi nhớ mãi không nói thành lời, có những lời thầm kín suýt chút nữa đã được bày tỏ nhưng cuối cùng chỉ đành giấu nhẹm sau tất thảy.

Điều gì đợi chúng ta sau cánh cửa cuộc đời?

Điều gì đợi chúng ta sau cánh cửa cuộc đời?

Giống như một chiếc lá rụng xuống để làm chất dinh dưỡng cho đất, để từ đó những mầm non mới nảy mầm. Phải chăng cái chết chỉ là một sự chuyển hóa từ dạng sống này sang dạng sống khác?

Câu chuyện về một nhà thơ…!

Câu chuyện về một nhà thơ…!

Tâm hồn của hắn, cũng xô bồ và phức tạp như những bài thơ mà hắn viết vậy! Có lúc hắn vui vẻ hồn nhiên, vô tư lạc quan yêu đời. cũng có lúc hắn trầm ngâm và suy tư về một điều gì đó xa vời.

Vì anh còn thương em

Vì anh còn thương em

Tất cả khiến anh lặng người, thơ thẩn vì mải mê đắm chìm trong quá khứ, trong nụ cười, ánh mắt em. Anh không muốn trở về với thực tại tàn khốc rằng chuyện tình mình đã kết thúc tự bao giờ, rằng anh đã mất em thật rồi.

Ai là bạn trong cuộc đời?

Ai là bạn trong cuộc đời?

Hãy để những ước mơ dẫn dắt bạn, vì chúng sẽ giúp bạn tìm thấy ý nghĩa trong cuộc sống và cung cấp động lực để bạn tiếp tục tiến bước.

back to top