Ngày của cha: "Cuộc đời không có những bóng ma đâu con!"
2009-06-23 14:29
Tác giả:
Blog Việt - Sau này con lớn, con sẽ phải đối mặt với rất nhiều khó khăn, những đen đủi, nỗi buồn và bất hạnh. Hãy nhớ, tất cả nó chỉ như những bóng ma do sự tưởng tượng tạo ra thôi. Đừng sợ chính bản thân mình và những cái do chính mình tạo ra.
Ảnh minh họa: oh_baaby
- Bố hỏi con nhé! Trên đời này có ma không?
- Không, bố ạ!
- Thế sao con vẫn sợ ma?
- Con chẳng biết, chắc do con tưởng tượng ra.
- Tưởng tượng? Vậy thì con không sợ ma, con sợ chính mình con ạ! Sau này con lớn, con sẽ phải đối mặt với rất nhiều khó khăn, những đen đủi, nỗi buồn và bất hạnh. Hãy nhớ, tất cả nó chỉ như những bóng ma do sự tưởng tượng tạo ra thôi. Đừng sợ chính bản thân mình và những cái do chính mình tạo ra.
- Khi con lớn con sẽ không vậy đâu ạ!
- Chắc không? Hết sợ ma rồi chứ?
Cha vẫn thường nói: Đừng bao giờ sợ chính bản thân mình và những cái do chính mình tạo ra - Ảnh minh họa: Volodina_Y |
20 năm sau
- Cuộc sống ổn không con?
- Không ổn lắm bố ạ, nhưng con vượt qua được, nó càng không dễ dàng con càng cảm nhận được chính mình và những khả năng của mình.
- Có tự tin quá không con?
- Không bố ạ! Con muốn giống bố.
- Khi nào con không thể bước tiếp được nữa, hay khi con cần một chỗ dựa, những cơ hội bố tạo ra vẫn luôn chờ con.
- Không bố ạ! Con mất 2 tháng để không sợ ma, và chẳng có lí do gì 20 năm đã qua con vẫn còn sợ chính mình. Con tin mình làm được.
- Thế thì đủ lớn rồi con. Cố đi, bố mất cả đời cũng chưa biết đã vượt qua chính mình hay chưa?
- Thì đó là lí do mà bố, lí do để con người ta sống.
- Ừ, thế quà sinh nhật năm nay con muốn gì? Tương tự năm ngoái nhé!
- Máy ảnh năm ngoái con phải dùng được cả chục năm nữa, cho dù con rất muốn một cái mới và đắt tiền nhưng con sẽ tự cố để mua nó.
- Ừ, thế quà gì nào? Một cái áo sơ mi nhé!
- Vâng ạ! Như hồi con đi học.
- Ừ, nhưng tự mua nhé! Bố đưa con 500. 000
- Vâng, nhưng bố ạ! Lâu rồi con chỉ mặc áo 200. 000 thôi.
Tôi và cha đã tìm được những điểm chung để cùng nhau chia sẻ như hai người đàn ông - Ảnh mịnh họa: DarkIndigo |
Tôi thả những bước chân xuống cầu thang quen thuộc, rời căn phòng ấy, cửa sổ ấy - một phần tâm hồn của tôi, trường học nhỏ bé của người thầy tóc bạc và một gã đàn ông mới lớn. Lâu lắm rồi, tôi và bố không còn tranh luận, không bất đồng.
Đúng, lâu lắm rồi. Có lẽ tôi và ông đã tìm thấy những điểm chung để cùng chia sẻ những tiếng thở dài, để hiểu và thông cảm cho nhau như 2 người đàn ông cùng chung quan điểm.
Tôi trở lại Hà Nội, và khi tôi viết câu chuyện này, chỉ còn 1 tuần nữa là đến sinh nhật tôi. Thêm một tuổi nữa, thêm vào cái hai mươi mấy năm thêm một con số. Cũng là đủ lớn, đủ để những điều tôi nói, không chỉ để cho bố tôi yên tâm, bởi nó là một lời hứa.
4 năm đại học, tôi lảng tránh sự yêu thương từ gia đình trong ngày sinh nhật, bởi quá khứ, bởi bất đồng, bởi sự tổn thương và ích kỉ, và hơn cả là sự cao ngạo trong tâm hồn non nớt của kẻ mới lớn.
Những năm tháng đi làm, tôi đã khác, khi đôi vai thấm đẫm những vương vấn bụi trần, khi đôi bàn tay hiện dần những vết chai sạn, tôi nhớ về ông. Và rồi nhận ra, tôi cũng đang đi trên chính con đường của ông. Cho dù con đường của tôi không có bom đạn chiến tranh, không có những vết thương, mất mát xương máu, không có những ngày tháng nhọc nhằn tích góp, không có những mạt sát, kì thị về học vấn, thì ở đâu đó trên con đường, tôi có nghị lực của ông, tôi có ánh mắt khắt khe không cho tôi bỏ cuộc, tôi có người bạn luôn chở che và lắng nghe mọi điều tôi nói.
Cuộc sống là thế! Khi tôi cảm nhận được chính mình, có lẽ rất khó để vượt qua, nhưng không có nghĩa là không thể.
"Cuộc đời đâu có những bóng ma? Và tất cả chỉ là tưởng tượng. "
Đó là bài học của một cậu bé 5 tuổi, 20 năm sau, 20 năm nữa và sau tất cả, nó sẽ là bài học của cả cuộc đời tôi.
Quên đi những vết thương quá khứ và tiếp tục...
- Gửi từ email Ngô Minh Tuấn – tuanbit
Ho ten: Ngô Minh Tuấn
Dia chi: Hà Nội
E-mail: lightbitsm@yahoo.com
So dien thoai:
Tieu de: Thanks
Noi dung: Cảm ơn Blog Việt rất nhiều vì đã đăng bài của tớ vào đúng ngày ý nghĩa này! Cảm ơn cha và cảm ơn tất cả những điều tốt đẹp người đã dành cho con!
Ho ten: Mymap
Dia chi: Hà Nội
E-mail: mymap@yahoo.com
So dien thoai:
Tieu de: Cám ơn cha!
Noi dung: Điều quý giá nhất mà người cha để lại cho những đứa con ko hẳn là tiền bạc, mà chính là những trải nghiệm ông đã đánh đổi bằng mồ hôi, nước mắt, thậm chí cả máu thịt của mình, chỉ với hy vọng những đứa con của ông sẽ vượt qua đc những sóng gió cuộc đời, tự tin vững bước trên con đường phía trước. Cám ơn cha đã cho con sự tự tin để vượt qua được chính mình!
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Người thầm lặng 20/10
Mỗi bước đường tôi đi đều in dấu sự dạy bảo, lo lắng và yêu thương vô điều kiện của mẹ. Sự hi sinh âm thầm của mẹ khiến tôi thấu hiểu rằng, dù có bao nhiêu thử thách trong cuộc sống, tôi vẫn luôn có một người để dựa vào.
Yêu anh, yêu đến điên rồ để rồi nhận lại là điều gì?
Nhiều lúc tôi khuyên bạn của mình về chuyện yêu đương. Chẳng hạn như người ta lạnh nhạt là người ta hết yêu bạn, đừng cố chấp theo đuổi làm gì. Thế mà bản thân tôi lại trong hoàn cảnh ấy.
Lá thư tình không gửi
Mỗi khi mở ngăn kéo, nhìn thấy chồng thư cũ kỹ, anh lại nhớ về những ngày tháng sinh viên đầy kỷ niệm. Có những lúc anh tự trách mình vì đã không đủ can đảm để nói ra cảm xúc thật của mình với Linh.
Tình yêu: Một bản giao hưởng của tâm hồn
Khi ta yêu, ta học cách chấp nhận không chỉ những điều tốt đẹp mà cả những điều chưa hoàn hảo ở đối phương. Tình yêu không yêu cầu chúng ta phải hoàn hảo; nó chỉ cần ta chân thành. Sự chân thành chính là nốt nhạc chính, là nhịp đập của bản giao hưởng ấy.
Theo bạn, như thế nào là ổn định?
Cuộc sống đôi lúc yêu cầu chúng ta ổn định, không chỉ vì bản thân, mà còn vì trách nhiệm và những người ta yêu thương. Đôi khi, ổn định giống như một bến đỗ, nơi ta tạm nghỉ ngơi sau những sóng gió.
Mùa đông – 2017
Sunny là niềm an ủi duy nhất trong cuộc sống đầy khó khăn của cô. Mỗi tối, cô cùng con trai chơi đùa, kể chuyện, rồi khi Sunny ngủ say, cô lại ngồi một mình bên cửa sổ, nhìn ra ngoài trời tuyết rơi và nhớ về quá khứ.
4 con giáp là 'thần giữ của'
Tiền bạc một khi đã ở trong tay 4 con giáp này thì rất khó lọt ra ngoài đồng nào.
Đi qua sự phản bội
Tớ cứ tưởng rằng, lý do mà quá khứ chúng ta không thành là vì cái tôi của hai bên. Nhưng sau sáu năm ròng, cả tớ và cậu đều đã yêu những người khác, đã đủ chín chắn để hiểu bản thân mình hơn rồi, chúng ta vẫn tan vỡ.
Tại sao không?
Những thứ bình thường hiện diện xung quanh chẳng khiến mình chú ý, quan tâm, cứ coi đó là điều hiển nhiên mà vô tư phớt lờ. Để rồi một ngày không biết nắng hay mưa, vô tình hay cố ý, ta sẽ đánh mất nó, lúc đó muốn quay lại thì đã quá trễ.