Phát thanh xúc cảm của bạn !

Nếu ngày mai không bao giờ tới...

2009-02-17 16:57

Tác giả:


Blog Việt -

Lời tác giả: Tặng câu chuyện này cho một người cô đã mất của tôi, những kí ức mong manh về cô sẽ mãi là một trang Nhật ký trong cuốn Nhật Ký của cuộc đời tôi.

Chi ngồi thu gối vào góc giường, đôi mắt hướng ra khoảng không vô định ngoài cửa  sổ, ánh sáng le lói từ chiếc đèn bàn không đủ để xuyên suốt màn đêm đen đặc trong căn phòng nhỏ. Thi thoảng có những cơn gió như vô tình đi lạc, nhè nhẹ tràn vào nhà, làm cho chiếc chuông gió bằng gỗ va vào nhau lách cách.

Chi khóc, những dòng nước mắt nóng hổi cứ tràn ra, cô nhìn mình trong gương, nấc lên từng hồi như đứa trẻ bị đánh đòn oan. Cô như muốn gào lên, muốn với tay xé toang màn đêm đáng sợ này. Tại sao lại như thế? Tại sao lại là cô? Tại sao? Chi tuyệt vọng buông mình nằm xuống, cô có thể cảm nhận được hơi ấm từ những giọt nước mắt vẫn chưa kịp khô còn đọng lại trên cánh tay mình. Cô mới có 23 tuổi, mới vừa tốt nghiệp Đại Học, mới tìm được một công việc như ý và mới chỉ gặp Duy, tất cả mới chỉ bắt đầu. Vậy thì tại sao chứ? Lẽ nào cuộc sống của cô, tuổi trẻ của cô, những ước mơ dự định, những người mà cô yêu thương nữa...cô sẽ bỏ lại tất cả chỉ vì nó - những cơn đau nửa đầu liên tiếp, những đợt xét nghiệm liên miên. Cuối cùng, kết quả tai ác như thế này sao? Cô vùi mặt sâu hơn vào trong gối, tự chất vấn những câu hỏi mà biết rằng sẽ không có câu trả lời.

Ảnh minh họa: Blog Cá Rô

Tiếng chuông báo thức làm Chi chợt tỉnh giấc, cô đã thiếp đi từ lúc nào không hay. Ngoài kia ánh nắng đã len lỏi qua kẽ lá, buông những tia sáng chói chang chiếu thẳng vào căn phòng. Cô ngồi dậy quờ nhẹ mái tóc và soi mình trong gương, khuôn mặt nhợt nhạt, đôi mắt sưng mòng mọng vì nước mắt, trông mình thật thảm hại. Cô tự nhủ!

Chi mệt mỏi bước vào nhà tắm, cô vốc nước lên mặt, cô miết thật lâu đôi bàn tay xương gầy trên khuôn mặt mình như thể khẳng định rằng mình vẫn ở đây, không có gì xảy ra hết và tất cả những chuyện kia chỉ là một cơn mơ thôi. Nhưng không, đó không phải cơn mơ đó là sự thật. Tập hồ sơ bệnh án màu xanh đậm vẫn ở kia, phản chiếu qua chiếc gương trong phòng tắm như nhìn cô với ánh mắt thương hại. Chi tuyệt vọng quỳ thụp xuống đất, những giọt nước mắt nóng lăn dài trên má.

Thế là hết!

Cô sẽ không còn cơ hội lang thang cả buổi chiều để chọn quà sinh nhật cho Bố những năm tháng sau này, người Bố đã một mình nuôi cô khôn lớn đến ngày hôm nay. Không có cơ hội để bước tiếp những ước mơ mà cô đã viết ra, không có may mắn để có một gia đình nhỏ, nơi  cô sẽ toàn tâm toàn ý yêu ai đó, nơi cô mong mỗi sáng trước khi đi làm sẽ có những thiên thần nhỏ bé vòng tay qua cổ cô và nói  "Con Yêu Mẹ !". Nhưng điều tưởng chừng như đơn giản ấy giờ sẽ là những khát khao mà Chi không thể với tới được.

Ảnh minh họa: mollyzhang - Những điều tưởng chừng như đơn giản ấy giờ sẽ là những khát khao mà Chi không thể với tới được.

Trước kia cũng có đôi lần Chi tự hỏi mình. Nếu giả dụ ngày mai không tới thì cô sẽ ra sao? Và cô đã trả lời rằng...Cô sẽ trân trọng quãng thời gian đáng quý còn lại, gìn giữ nó như một trang nhật ký, bởi vì cuộc sống chính là Nhật ký, từng ngày trôi qua đều được ta giữ lại trong kí ức.

Nếu ngày mai không tới ...Cô sẽ nói cho những người mình yêu thương rằng cô yêu quý họ đến nhường nào, sẽ đến Biển, sẽ về lại những nơi mà cô đã đi qua, sẽ ngắm nhìn để rồi giữ nó thật sâu trong đôi mắt.

Chi đã nghĩ thế đấy, cô đã nghĩ mình sẽ vậy nếu ngày mai không tới. Vậy mà đến hôm nay khi ngày mai của cô có thể sẽ không tới thì cô ngồi đây tuyệt vọng, u sầu, bất mãn...

Những vạt nắng hắt xuyên qua cửa thông gió, in những đường thẳng tắp vào không trung. Cô đưa tay chạm vào nó, nhè nhẹ, khe khẽ... những tia nắng tưởng chừng mong manh nhưng không thể bị cắt đứt. Chi tự hỏi mình, cuộc đời của mỗi người phải chăng cũng giống như một con đường, có con đường ngắn , cũng có những con đường dài. Con đường mà cô đang đi là ngắn hay dài? Chợt nhớ lại  một bộ phim mà cô đã xem, nhân vật chính ở trong phim đã nói rằng:"Cuộc đời của mỗi người cũng giống như một con đường, bất luận ngắn hay dài chúng ta đều phải đi hết nó,  trên mỗi nơi ta đi qua ta cóp nhặt những mùi hương...mùi hương của gió, của hoa, của cuộc sống, của sự cố gắng, của tình yêu thương...."

Phải rồi! Cuộc đời giống như Con Đường. Cuộc Sống là Nhật Ký. Ta là người gom giữ Mùi Hương để viết nên nó.

Ảnh minh họa: devianArt - Cuộc đời giống như con đường. Cuộc sống là Nhật Ký . Ta là người gom giữ Mùi Hương để viết nên nó.

Nếu ngày mai không tới thì tôi sẽ cố gắng đi hết con đường của ngày hôm nay. Tôi sẽ đối mặt với  những khó khăn để trang Nhật Ký của đời mình sẽ có thể dày thêm dù chỉ là một ngày mai nào đó không xa. Tôi sẽ như những vạt nắng xuyên kia, tưởng chừng mong manh nhưng khó mà cắt đứt. Chi nghĩ.

Cô đứng dậy, bước ra khỏi nhà tắm, ngồi  thật lâu trên chiếc giường kê gần cửa sổ. Bỗng cô nhấc điện thoại lên:

" A lô ! Bác sĩ ạ ! Tôi đồng ý phẫu thuật..."

Gửi từ Blog Cá Rô

Hình ảnh đại diện Blog Cá Rô

Vài nét về Blogger Cá Rô: “Lãng mạn lắm đấy ! Không tin à? Đọc blog thì biết ngay...”

  Chia sẻ của độc giả

Ho ten: nguyễn thị phương
Dia chi: vinh-nghệ an
Email: phuongna86@gmail.com
Tieu de: Hạnh phúc là được sống như chính mình
Noi dung: Có nhiều người đã trải qua những phút giây cuối cùng của cuộc sống và lúc đó họ mới nhận ra rằng cuộc sống mà mình ddang tồn tại thật đáng quý biết bao. Lúc đó họ mới trân trọng hết được tình yêu thương, hết được những gì mà họ cho là tốt đẹp và hạnh phúc. Vì thế mỗi chúng ta sống ở thời điểm hiện tại phải biết trân trọng những gì mà mình đang có.

Ho ten: ng khiem
Dia chi: 102b3 nghia tan
Email: ngkhiem.karador@gmail.com
Tieu de: chia se
Noi dung: cam on ban ve cau chuyen that y nghia! toi van nghi cs la ca mot su ky dieu va moi ca nhan to diem them su ky dieu do. khong phan biet su ton tai ngan hay dai, su dong gop nhieu hay it ma su ky dieu den tu nhung dieu binh di va nho be nhat. cau chuyen lai giup ta hieu sau them mot dieu: hay trang bi cho minh mot tinh than khoe de doi mat voi tat ca van de trong cuoc song voi thai do lac quan va dung cam. dung bao gio danh mat giac mo va nghi luc ta oi!

Ho ten: nguyễn đức lộc
Dia chi: thái bình
Email: ngocyeu@yahoo.com
Tieu de: cùng chia sẻ nhé bạn!
Noi dung: minh đang từng ngày cố gắng để vượt lên nỗi đau buồn . mình đã mất đi một niềm tin rất lớn bạn a.hãy cố gắng ,cố gắng hết mình và sống hết mình dù biết không có ngày mai!

Ho ten: Lê Uyên
Dia chi: Quảng trị
Email: uyenbe10286@gmai.com
Tieu de: cười lên nào yaaa..........
Noi dung: Cười lên bạn nhé, dù cho những chông gai và thử thách đang chờ mình phía trước.Dù ngay mai không đến thì hôm mình củng phải sông sao cho có ý nghĩa.Có gì đáng sợ hơn khi mình không có lý tưởng để sông và phấn đấu, đúng không?Mình sở hữu một gia đình ngèo khổ không hạnh phúc,từng mất một người em trai đang thương vì căn bênh ung thu quái ác, .........cả một mối tình đầu tan vỡ.Nhưng hay cứ cười lên, đứng dậy mà bước tới bạn nhé........

Ho ten: Giấu tên
Email: meocon_dangyeu_nclc
Noi dung: Tôi đã từng mong ngày mai đừng bao h` tới. Mong giấc ngủ của m` là mãi mãi. Nhưng h`tôi nhận ra nếu làm vậy m` thật ích kỉ, vì cuộc sống của tôi đâu phải chỉ của riêng tôi, còn của rất nhiều ng` yêu thương tôi kia mà. Hy vọng bạn cũng hãy tìm được hy vọng và mục đích sống của bạn để vươn lên

Ho tên : Giấu tên
Email: saobacdau277
Noi dung: du ban bi nhu vay nhung ban van con su hanh phuc la duoc hy vong, hy vong ban se duoc song tiep ben nhung nguoi thuong iu ban. con toi chi cho doi su ra di boi can benh quai ac ma khong co cach nao chua khoi. jo toi chi song trong su tuyet vong boi con rat nhiu diu toi chua lam duoc, chua tra het nghia tinh cho me va nhung nguoi than ben toi. nhung du thoi gian con it toi cung se co gang song voi tam long khong dau,se song that y nghia de khi ra di khong phai nuoi tiec diu ji? toi thuong va lo cho me nhiu lam. toi song chi vi me toi, toi cung lo cho anh chi toi lam va nguoi toi iu nua, mong sao tat ca se duoc hanh phuc truoc khi toi ra di de toi duoc cuoi khi nham mat. va chuc ban se gap may man va song hanh phuc trong cuoc doi con lai cua ban>

Ho ten: phamthanhminh
Dia chi: binhdao-thang binh-quang nam
Email: www.binh dao.quang nam
Noi dung: co nhung thu rat qui gia khi no o ben canh thi khong biet tran trong de khi no mat di thi ra suc ma di tim nhung tim lai no cung chang dep nhu luc dau nhu tinh yeu vay do ban

Ho ten: Hải Yến
Email: enbienb3@gmail.com
Tieu de: ngày mai
Noi dung: Luôn có một giây phút nào đó trong suy nghĩ của tôi mong ngày mai đừng tới, mong trái tim tôi ngừng đập, mong giấc ngủ thật dài. Nhưng sự thật tôi không làm được khi nghĩ nếu tôi không có ngày mai nghĩa là sẽ có những giọt nước mắt của gia đình và người thân. Mà tôi thì không đủ can đảm để làm thế. Vì vậy, tôi phải sống, sống cho đúng nghĩa là mình đang sống...Bài viết rất cảm động, hãy viết nhiều hơn nữa bạn nhé...

Ho ten: Cá Rô
Email: catleeh@yahoo.com
Noi dung: @ all: Cám ơn sự chia sẻ đầy cảm thông của mọi người , mong rằng chúng ta sẽ luôn biết hi vọng , luôn biết đấu tranh với khó khăn trên con đường ta đi @Saobacdau277: Chào bạn ! thật sự khi đọc được những dòng tâm sự của bạn tôi cảm thấy rất buồn ,tôi mới thật sự thấy quý trọng cuộc sống biết bao nhiêu , bạn hãy vui lên nhé , hãy làm tất cả những gì bạn muốn , những gì bạn thấy cần, hãy cố gắng và hi vọng khi còn có thể.Hãy yêu Mẹ bạn nhiều hơn những gì Bà đã yêu bạn ,hãy để cho anh chị , cho người bạn yêu biết rằng họ là những người quan trọng nhất trong cuộc đời bạn. Thể hiện yêu thương không bao giờ là muộn...khi vẫn còn yêu thương thì cuộc sống vẫn không kết thúc.Hãy tự hào vì mọi người đều thương yêu bạn và bạn có người để thương yêu. Đó chính là thông điệp mà tôi muốn gửi đến mọi người . Mặc dù tôi không phải là nhân vật chính trong câu chuyện nhưng tôi đã dành hết tình cảm ,sự yêu thương , và chút kí ức tuổi thơ còn lại về Cô tôi để viết nó tặng cho Cô.Và tôi tin rằng bạn sẽ đủ mạnh mẽ để vượt qua khó khăn này, cố lên nhé!

Ho ten: L.P.L
Email: imme.lpl@gmail.com
Noi dung: Cảm ơn bạn vì đã mang đến cho tôi nhiều niềm tin hơn vào một ngày mai tươi sáng! Giờ tôi hiểu, được sinh ra, được nuôi dưỡng, được lớn lên trong vòng đời, và để được biết cuộc đời còn nhiều thứ đáng phải trân trọng hơn, hạnh phúc đơn giản là vậy!

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Người thầm lặng 20/10

Người thầm lặng 20/10

Mỗi bước đường tôi đi đều in dấu sự dạy bảo, lo lắng và yêu thương vô điều kiện của mẹ. Sự hi sinh âm thầm của mẹ khiến tôi thấu hiểu rằng, dù có bao nhiêu thử thách trong cuộc sống, tôi vẫn luôn có một người để dựa vào.

Yêu anh, yêu đến điên rồ để rồi nhận lại là điều gì?

Yêu anh, yêu đến điên rồ để rồi nhận lại là điều gì?

Nhiều lúc tôi khuyên bạn của mình về chuyện yêu đương. Chẳng hạn như người ta lạnh nhạt là người ta hết yêu bạn, đừng cố chấp theo đuổi làm gì. Thế mà bản thân tôi lại trong hoàn cảnh ấy.

Lá thư tình không gửi

Lá thư tình không gửi

Mỗi khi mở ngăn kéo, nhìn thấy chồng thư cũ kỹ, anh lại nhớ về những ngày tháng sinh viên đầy kỷ niệm. Có những lúc anh tự trách mình vì đã không đủ can đảm để nói ra cảm xúc thật của mình với Linh.

Tình yêu: Một bản giao hưởng của tâm hồn

Tình yêu: Một bản giao hưởng của tâm hồn

Khi ta yêu, ta học cách chấp nhận không chỉ những điều tốt đẹp mà cả những điều chưa hoàn hảo ở đối phương. Tình yêu không yêu cầu chúng ta phải hoàn hảo; nó chỉ cần ta chân thành. Sự chân thành chính là nốt nhạc chính, là nhịp đập của bản giao hưởng ấy.

Theo bạn, như thế nào là ổn định?

Theo bạn, như thế nào là ổn định?

Cuộc sống đôi lúc yêu cầu chúng ta ổn định, không chỉ vì bản thân, mà còn vì trách nhiệm và những người ta yêu thương. Đôi khi, ổn định giống như một bến đỗ, nơi ta tạm nghỉ ngơi sau những sóng gió.

Mùa đông – 2017

Mùa đông – 2017

Sunny là niềm an ủi duy nhất trong cuộc sống đầy khó khăn của cô. Mỗi tối, cô cùng con trai chơi đùa, kể chuyện, rồi khi Sunny ngủ say, cô lại ngồi một mình bên cửa sổ, nhìn ra ngoài trời tuyết rơi và nhớ về quá khứ.

4 con giáp là 'thần giữ của'

4 con giáp là 'thần giữ của'

Tiền bạc một khi đã ở trong tay 4 con giáp này thì rất khó lọt ra ngoài đồng nào.

Đi qua sự phản bội

Đi qua sự phản bội

Tớ cứ tưởng rằng, lý do mà quá khứ chúng ta không thành là vì cái tôi của hai bên. Nhưng sau sáu năm ròng, cả tớ và cậu đều đã yêu những người khác, đã đủ chín chắn để hiểu bản thân mình hơn rồi, chúng ta vẫn tan vỡ.

Tại sao không?

Tại sao không?

Những thứ bình thường hiện diện xung quanh chẳng khiến mình chú ý, quan tâm, cứ coi đó là điều hiển nhiên mà vô tư phớt lờ. Để rồi một ngày không biết nắng hay mưa, vô tình hay cố ý, ta sẽ đánh mất nó, lúc đó muốn quay lại thì đã quá trễ.

Lặng im nỗi nhớ

Lặng im nỗi nhớ

Sáng nay chợt nhớ Người của năm nào Một thời mộng mơ Một thời áo trắng

back to top