Một ngày chợt nhận ra gương mặt mẹ biết bao nếp nhăn...
2010-05-11 16:21
Tác giả:
Blog Việt
Mẹ yêu dấu!
Hôm nay không phải là ngày 08/03 và cũng không phải là ngày lễ Vu Lan nhưng con lại muốn viết về mẹ, người mà con vô cùng yêu thương.
Tháng 3 qua đi cùng cái năng chang chang oi ả của phương Nam. Có phải tháng 3 là tháng ngày rộng đêm dài không mẹ mà sao đã nhiều đêm rồi con thấy mẹ không ngủ được. Nhiều lúc con thấy sao mình vô tâm quá. Con cứ bị cuốn vào vòng quay của cuộc sống với ban ngày đi làm và tối về đi học để rồi con trở thành vô tâm lúc nào không hay. Mẹ thì vẫn thế, vẫn dịu dàng đợi cửa con, vẫn chu đáo ân cần bên mâm con đợi con về mỗi tối. Rồi 1 ngày khi con bất chợt nhận ra trên gương mặt mẹ hằn biết bao nếp nhăn. Ôi nếp nhăn của những tháng ngày mẹ vất vả nuôi chị em con ăn học khôn lớn khi bố xa nhà, nếp nhăn của những tháng ngày một nắng hai sương bán mặt cho đất bán lưng cho trời trên mảnh ruộng khô cằn để làm ra những hạt gạo củ khoai nuôi chị em con khôn lớn. Và còn nhiều nữa những vất vả khó khăn làm sao con có thể kể ra đây nhưng mẹ chưa bao giờ than thở kêu ca. Mẹ là vậy, lúc nào cũng hy sinh vì người khác. Bao kí ức lại ùa về trong tâm trí con.
Này đây những tháng ngày mưa bão khi bố xa nhà chỉ có mấy mẹ con trong căn nhà lợp rạ rung lên trong gió bão. Này đây những buổi tối mùa đông rét mướt mấy mẹ con co ro trên chiếc giường ọp ẹp. Này đây những đêm mùa hè ba mẹ con nằm trên chõng tre ngoài sân con và chị rúc vào nách mẹ nghe mẹ kể chuyện chị hằng nga. Và còn cả nhưng đêm mua phùn gió bắc mẹ nước mắt ngắn dài, lo lắng cho những trân ốm của chị và con. Mẹ trong tâm trí chị em con thật vỹ đại. Mẹ lúc nào cùng dang rộng cánh tay che chở cho chị em con, luôn cho con và chị hơi ấm của tình yêu thương, sự tin tưởng vững chãi vào cuộc sống tươi đẹp ở ngày mai.
![]() |
| Ảnh minh hoạ: vi.sualize |
Rồi chị đi xa gia đình và lập gia đình ở 1 vùng đất xa xôi cách mẹ con mình hàng nghìn km, mẹ lại dồn tất cả tình yêu thương còn lại vào con. Con ốm yếu hơn chị và khó nuôi hơn nhưng mẹ chưa bao giờ thôi yêu thương con mà trái lại mẹ lại càng yêu thương nhiều hơn. Trong mắt mẹ con lúc nào cũng là đứa trẻ nhỏ bé và yếu đuối mặc dù bây giờ con đã 26 tuổi. Người ta bảo là khổ trước sướng sau nhưng dường như mẹ chưa 1 ngày đuợc sống thanh thản. Thời trẻ, mẹ lập gia đình cùng bố và về làm dâu cả trong 1 gia đình có tới 8 anh chị em. Ông bà nội thường xuyên đau ốm, bố thì công tác xa nhà, một mình mẹ vừa làm dâu vừa làm chị của bầy em nhỏ dại. Rồi mẹ sinh chị và con, nỗi vất vả lại đè nặng trên đôi vai mảnh dẻ của mẹ. Bố vẫn biền biệt xa nhà mỗi năm chỉ về phép ít ngày thăm 3 mẹ con. Nắng mưa, bão gió, những khó khăn vất vả trong cuộc sông cứ vậy chồng chất lên thân hình bé nhỏ của mẹ vậy mà chẳng bao giờ con thấy mẹ phàn nàn ca thán gì.
Giờ đây khi con cái đã trưởng thành, khi những suy tư về cơm áo gạo tiền đã tạm thời lắng xuống con cứ ngỡ rằng mẹ sẽ được hưởng cuộc sống thanh thản an nhàn bên con cháu nhưng dường như ông trời vẫn muốn thử thách sự chịu đựng của mẹ. Sóng gió lại nổi lên trong căn nhà bé nhỏ của gia đình mình. Có những lúc con cứ ngỡ mọi thứ đã đi vào ngõ cụt không lối thoát nhưng may mắn thay khi sóng gió rồi cũng đi qua bình yên cũng đang dần trở lại trong căn nhà bé nhỏ của gia đình mình. Mẹ ơi thật là lãng phí thời gian nếu mình cứ ngồi và lo lắng cho tương lai phải không mẹ? Con biết rằng mẹ vẫn còn vất vả , mẹ vẫn còn cánh cánh nhiều nỗi lo nhưng không sao mẹ ạ vì bên cạnh mẹ bây giờ còn nhiều người lắm, những người luôn yêu thương, chia sẻ cùng mẹ và hơn hết là luôn mong mẹ được hạnh phúc. Con cũng chẳng biết nói gì bây giờ nữa chỉ biết rằng con yêu mẹ lắm mẹ ơi!
- Gửi từ email tigontim090384
Chia sẻ của bạn đọc:
cam on ban,minh la dua con dang xa que,xa nguoi me yeu dau,doc nhung loi tam su cua ban danh cho me minh cam dong lam,nhieu luc vi cuoc song bon be ma minh da lang quen di nhung nep nhan tren khuon mat cua me quen di nhung noi lo au cua me khi dua con dang song xa nha.qua bai viet nay minh xin gui loi den nhung ai dang con me hay biet nang niu va quy trong boi tren doi nay chi co 1 me ma thoi,de nhung luc ta buon ,ta gap kho khan,ta vap nga chinh me la nguoi giang doi tay ra nang do ta vao long bao boc!
nhung luc nhu the nay sao thay thuong me wa! muon khoc wa ah!
Cảm ơn bài viết của Bạn . Đọc bài viét ủa bạn Tôi thấy nhớ Mẹ quá
iu bài viết cũng có nhìu ý nghĩa đấy chứ các bạn, theo dòng thời gian đôi lúc mình đã vô tâm vì không quan tâm người mẹ iu iu dấu của mình. Củm un bài viết của bạn nhìu nhìu nhe. Ôi Mẹ của Tôi!
đọc bài viết của bn mình xúc động wa . thanks bn vì thất cả những lời cho đấng sinh thành của chúng ta . hãy sống như 1 người con để rồi ko hối tiết khi không gọi được 1 tiếng CHA , MẸ !!!!!! đúng ko bn ?
Có đôi lần tôi tự nhủ sẽ viết một điều gì đó về mẹ của tôi, nhưng tôi chưa có cơ hội để viết. Đọc bài viết của bạn làm tôi nhớ tới mẹ mình nhiều hơn, nghĩ lại sao thấy mình vô tâm quá.
Mẹ ơi, con yêu mẹ nhiều lắm. Nhất định lễ này con sẽ trở về, mẹ nhé.
con nho bo me qua di thoi
Con rất yêu mẹ, muốn được về bên mẹ mỗi khi con mệt mỏi, mẹ luôn động viên an ủi dạy con nên người.Con mãi mãi yêu mẹ. Người mẹ đáng kính của con
Mẹ ơi, con đã xa mẹ hơn 22 năm rồi, con bất hiếu mỗi lần về thăm nhà là con lại cải lời mẹ, con xin lổi mẹ, mẹ ơi.Con muốn nói với mẹ thật nhiều lời cảm ơn và con hối hận lắm mẹ ơi.
mình là một người sống xa nhà.bài viết của bạn làm mình nhớ đến người mẹ của mình biết chừng nào. đôi khi muốn thổ lộ bao điều với mẹ nhưng mình không sao nên lời. cảm ơn bạn vì bài viết đầy ý nghĩa này
Mình thấy thương mẹ quá.Mình đi hoc xa nhà,tháng về 1 lần,lúc thi cử có khi 2 tháng.Đên tuần trước mẹ phải đi mổ U XƠ TỬ CUNG dưới HN,mình chăm mẹ thấy mẹ già và đen đi nhiều quá.Mình chợt nghĩ ra mình đâu còn bé bỏng gì nữa đâu,mẹ đã nhiều tuổi rồi.Mình vô tâm quá.Mẹ ơi !Con xin lỗi mẹ.Con sẽ cố gắng học để mẹ có thể mãi tự hào về con.Con xin hứa với mẹ!
Chính thức tôi xa gia đình 20 năm rồi ,một mình bươn trải trong cuộc sống giửa nơi đất khách quê người ,rôi tôi có gia đình riêng của mình có nhà cửa ,con cái. nói chung tôi có những gì mà một người xa quê đều mong ước nhưng tôi luôn nhớ về mảnh đất quê nhà, nhớ cha mẹ anh chị ,bạn bè nhớ những ngày tháng được sống trong vòng tay của gia đình .tôi thèm được ngồi quay quần bên mâm cơm với Ba-Mẹ .thèm được nghe tiếng la mắng ,thèm được đi dưới mưa như khi còn ở nhà .mổi dịp về quê khi ra đi tôi muốn khóc theo Mẹ cho dù tôi là một thằng đàn ông .Với tôi không có gì bằng tình yêu thương của Cha Mẹ .
Cám ơn các bạn vì đã đọc bài viết của mình . Đừng nói lời cảm ơn tới mình mà chúng ta hãy cùng nói lời cảm ơn tới những người mẹ yêu quý của chúng ta nhé
Mình cũng thế, ban ngày đi làm tối lại đi học, có hôm còn vui chơi bạn bè đến muộn mới trở về nhà. Mẹ vẫn để dành đồ ăn, mà ko ăn lại còn cáu kỉnh kêu mệt nữa, chắc mẹ buồn.Mẹ ơi, con xin lỗi
Mình không vô tâm nhưng nhiều lúc cũng không thể làm được gì nhiều cho mẹ cả! đành để tất cả lại trong lòng mình thôi. cảm ơn bạn nhiều.
Nghĩ lại và thấy mình cũng vậy, cuộc sống thật là chán, vì nó màh ta đã k nhận ra tình yêu thương vẫn còn chung quanh ta, nói đi nói lại vẫn là tại bản thân mình vô tâm mà thôi
Con yêu mẹ và như con đã nói, con sẽ cố gắng để ko bao giờ mẹ phải cảm thấy thất vọng vì con.Vì con là con của mẹ...:X.Con cần mẹ hơn tất thảy!
Xin lỗi mẹ vì sự vô tâm cuả c0n! Con muốn nói với mẹ thật nhiều lời cảm ơn,muốn nói với mẹ thật nhiều lần c0n yêu mẹ,mẹ ơi!
Mẹ yêu dấu! Con iu mẹ nhắm mẹ ơi!!!!
Con cứ bị cuốn vào vòng quay của cuộc sống với ban ngày đi làm và tối về đi học để rồi con trở thành vô tâm lúc nào không hay.
Xin lỗi mẹ vì sự vô tâm cuả c0n! Con muốn nói với mẹ thật nhiều lời cảm ơn,muốn nói với mẹ thật nhiều lần c0n yêu mẹ,mẹ ơi!
Phải, lâu rồi!
MẸ!
Mother number one! >:D< !
hu 1h rui tôi dọc những dòng này với nghe bài khu vườn tình yêu,tháy trong lòng tâm trạng quá!! tôi lại nhớ về mẹ tôi.hu các mama của We thật là vĩ đại.....phải không mọi người....We hãy cùng cố gắng để làm mama đừng phaira bùn nha....
thanks """" email tigontim090384 """ nhiều..... vì bạn đã cho mình đọc được bai viết về mama thật là tuyệt....
Bài của bạn cảm động lắm. Mình cũng rất yêu mẹ mình. Độ này mẹ cứ ốm hoài. Nhìn đôi mắt mẹ càng ngày càng sụp, da mặt mẹ càng ngày càng nhăn, thân hình mẹ càng ngày càng gầy mà mình thấy xót xa vô cùng. Mình đã viết tặng mẹ một bài thơ, bạn đọc thử nhé!
Con yêu mẹ!
Trên đời này con yêu mẹ nhất
Và trên đời này mẹ là người yêu con nhất mẹ ơi!
Có những lúc nước mắt mẹ tuôn rơi
Khi bên con bao ốm đau, bệnh tật
Có những lúc mẹ giật mình tỉnh giấc
Để lại mình con say trong giấc mơ hồng
Con vẫn ngủ ngon giữa giá lạnh mùa đông.
Con vẫn ngủ say, ngủ hoài trong tay mẹ
Bàn tay mẹ ôi biết mấy thân thương
Mẹ lo cho con từng bữa ăn giấc ngủ
Lo con học hành và cả những ưu tư
Con lo gì, nghĩ gì mẹ đều biết cả
Vậy mà mẹ buồn con đâu biết mẹ ơi!
Con thật vô tâm với mẹ giữa cuộc đời
Với bao khó khăn, nhọc nhằn, bao lo lắng
Nhưng tất cả những gì con cho là cay đắng
Mẹ kính yêu, con nghĩ, sẽ vượt qua
Vì tình yêu của mẹ thật bao la
Như nước trong nguồn mãi mãi chảy ra…
Một bài viết tràn đầy xúc động và tình yêu thương.
sau con mua troi lai sang....hay xem nhu day la nhung tai nan nho trong cuoc song, nho no ma con nguoi tro nen vung vang hon truoc song gio cuoc doi... Bai viet kha hay, kha xuc dong...
sau con mua troi lai sang....hay xem nhu day la nhung tai nan nho trong cuoc song, nho no ma con nguoi tro nen vung vang hon truoc song gio cuoc doi... Bai viet kha hay, kha xuc dong...
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Nắng, mưa, râm mát
Hai mươi tuổi, nó lơ lửng giữa lưng chừng. Dưới là vực thẳm đen ngòm. Trên là đỉnh núi cao vun vút. Tay run, chân mỏi, trán ướt đẫm mồ hôi. Có khoảnh khắc, nó thèm được rơi... cho tất cả vỡ vụn, cho cuộc leo quá sức dừng lại...
Nếu mình phải xa nhau, anh hãy đọc lá thư này nhé!
Thỉnh thoảng cách anh nói làm em nhói; em biết phần lớn vì em nhạy cảm, và cũng có những lần em khiến anh thất vọng. Chính những chỗ sứt đó chứng minh chúng ta thật sự chạm vào đời nhau – không đánh bóng nhau thành phiên bản trưng bày. Trong những lần vụng về, anh – chúng ta vẫn chọn cách ở lại.
Hành trình tốt hơn 1% mỗi ngày
Những ngày ấy mình đã tự trách bản thân rất nhiều. Trách mình vì không mạnh mẽ như bao người, vì mình hay suy nghĩ linh tinh, vì mình luôn cảm thấy cô đơn dù cho có đang ở cạnh người khác.
Người bạn cùng bàn năm ấy
Không phải là thích, cũng chẳng phải rung động. Chỉ là một chút tò mò xen lẫn cảm giác an tâm khi ngồi cạnh một người giỏi giang và đáng tin. Một điều gì đó rất nhẹ nhàng, rất nhỏ bé nhưng đủ khiến tôi thấy ấm lòng.
Vị khách ghé thăm
Một giọt nước mắt khẽ lăn trên má tôi. Có lẽ, tôi đã hiểu sau khi chia tay, người ta không muốn gặp lại người cũ, bởi vì khi gặp lại, trái tim họ sẽ một lần nữa rung động.
Đánh mất “em” ở tuổi lên mười
Mỗi ngày đến lớp, em dần quen với những giờ ra chơi một mình, những bài tập nhóm chỉ còn lại cái tên em bị bỏ sót cuối cùng. Những tiếng cười đùa rộn rã quanh em dần biến thành tiếng vọng xa lạ và em cũng thôi mơ ước có ai đó mỉm cười với mình như ngày đầu mới bước vào lớp học ấy nữa.
Yêu thương gửi bố
Trong lời bố dặn, tôi cảm nhận rõ sự ấm áp, yêu thương biển trời. Không biết từ bao giờ, trái tim tôi đã thôi trách và không còn ghét bố nữa! Thì ra, bấy lâu nay, tôi đã cạn nghĩ, đã trách oan, ghét nhầm bố.
Cánh bướm cuối mùa
Anh tập hít sâu, tập nhắm mắt để nghe tiếng gió, nghe tiếng chim ngoài xa. Thậm chí, có lần anh mỉm cười khi thấy một con kiến bò qua tay mình – cái sự sống nhỏ bé ấy khiến anh thấy mình vẫn còn là một phần của thế giới, dù chỉ là tạm.
Mưa Đỏ - chân dung thế hệ thanh niên 2 bên chiến tuyến
Dù là ai, xuất thân như thế nào, bất cứ thanh niên nào ở bên này chiến tuyến của quân đội nhân dân Việt Nam đều có tư tưởng rõ ràng, có lòng yêu nước và tinh thần dân tộc, cũng xác định được mục tiêu cũng như biết rõ tại sao mình phải cầm súng và mình chiến đấu cho ai, vì cái gì? Nên họ chiến đấu mạnh mẽ, dám hi sinh và trước cái chết vẫn rất bình thản, động viên đồng đội chiến đấu.
Chốn bình yên…
Chốn bình yên với mỗi người dù có khác nhau nhưng đều mang đến cảm giác hạnh phúc trong tâm hồn.



toi cũng có một cô con gái đang đi học xa nhà, con gái tôi rất yêu mẹ. đọc lá thư cháu gửi mẹ, tôi như đang đọc chính tình cảm của con gái tôi dành cho tôi. cảm on cháu