Mong ba mẹ sẽ bình yên qua cơn lũ này
2010-10-20 11:10
Tác giả:
Blog Việt
Lời tác giả: “Mình mong Blog Viêt sẽ đăng tải lá thư này của mình, trong lúc này đó là điều an ủi duy nhất cho ba mẹ cũng là niềm an ủi cho mình, khi ở đây học tập ở Đà Nẵng cuộc sống vẫn yên bình và êm ả, thì ở quê nhà (Hương Khê- Hà Tĩnh) ba mẹ mình chẳng biết sống chết ra sao? Mình mất liên lạc với ba mẹ và mình thấy lo nhiều lắm, mình chỉ còn cách viết lên những dòng tâm sự này.
"Mong ba mẹ sẽ bình yên và không xảy ra chuyện gì" Mình lên mạng đọc tin tức thì thấy quê nhà mình đang chìm trong biển nước, xã Phương Mỹ- Hương Khê mình bị cô lập hoàn toàn, không biết ba mẹ giờ này ra sao, có còn gì để ăn không vì mọi thứ bị lũ cuốn trôi hết rồi. Xin hãy cứu lấy Hà Tĩnh!
"Ba mẹ ơi! Con thương ba mẹ quá ! Nguyễn Mai của ba mẹ chỉ biết ngồi đây lo lắng và khóc, ba mẹ hãy gắng lên vì con luôn ở bên ba mẹ"
Ba mẹ ơi! Giờ này ba mẹ đang vất vả lắm phải không? Chắc ba mẹ vẫn còn thức trắng đêm để chống chọi lại với cơn lũ. Con biết chứ, 18 năm rồi con đã được lớn lên cùng ba mẹ ở vùng đất khắc nghiệt đó. Ra đời, xa rời vòng tay ba mẹ một năm rồi xa cái lũ vừa đúng một năm thôi. Nhưng những cảm giác sợ hãi, lo lắng ấy vẫn hiện rõ mồn một trong con như ngày nào.
Làm sao con quên được chứ? Đồng hồ báo đã 12h đêm con vẫn không thể nào chợp mắt bởi vì cứ nằm xuống, con lại nhớ về những cảnh tượng trong trận lũ lịch sử năm 2007: mái nhà bị tốc, mọi thứ trong nhà bị cuốn trôi trong tích tắc. Gió vẫn thổi ồ ạt, mưa cứ mặc vô tình trút xuống. Hôm đó con thấy mẹ khóc, có lẽ mẹ khóc vì lo lắng cho tụi con, mẹ sợ cơn lũ sẽ nhấn chìm tụi con mất. Ba mẹ vội vàng đưa tụi con vào nhà thờ, nơi có khu nhà xứ 2 tầng là khu nhà cao nhất và tầng 2 của khu nhà nước chưa dâng tới nơi. Nhìn cảnh tượng vội vàng, khổ cực, ướt đẫm trong mưa đó của ba mẹ nghĩ lại con lại muốn bật khóc.
Ảnh minh họa: Quang Cường
Rồi hôm nay đây, ngày 17/10/2010 cảnh tượng ấy lại tiếp diễn lần nữa. Chỉ khác một điều là lũ lớn hơn và con cũng không có ở nhà. Vì thế con càng thấy lo lắng và bồn chồn hơn. Lúc chiều con có gọi về nghe được 10 giây thôi máy bên kia đã mất liên lạc, chỉ vội kịp nghe giọng em gái bảo đang di tán vì nhà mình bị lút (ngập) hết rồi, chỉ thấy nóc nhà lấp ló nữa thôi. Hỏi làm sao con có thể ngủ được đây? Con không biết mình phải làm gì? Đúng rồi! Con sẽ chẳng làm được điều gì cả! Chạy về, bay về để cứu ba mẹ ư? Con biết không thể, con đâu có phép màu. Một cô sinh viên không thể làm gì ngoài việc ngồi khóc thương ba mẹ. Ở Đà nẵng này cũng mưa ba mẹ à! Nhưng chỉ là mưa của mùa mưa. Còn ở mình là cái mưa của lũ có thể nhấn chìm con người và tất cả mọi thứ.
Ra đi con mang theo bao nhiêu hi vọng rằng “Một mai nào đó con có thể học thành tài, trở thành một người giàu có để đưa ba mẹ thoát khỏi miền đất khắc nghiệt ấy ”, nhưng đến bao giờ, bao giờ con mới có thể thực hiện được đây ? Hà Tĩnh bao nhiêu yêu dấu đã nuôi con khôn lớn, con yêu miền đất đó nhưng con cũng sợ nó, sợ những hung thần ngày đêm rình rập, những trận lũ khiến mọi thứ phải điêu tàn, trơ trọi... Khi con ở đây ngày vẫn ba bữa cơm, dù chỉ là bữa ăn đạm bạc thì ít ra cũng có cái để ăn, nhưng ba mẹ các em thì còn cái gì để ăn khi mọi thứ đã bị cuốn trôi theo dòng lũ, chỉ biết ngồi chờ cứu hộ mà bao giờ cứu hộ mới đến kịp.
Ba mẹ ơi! Con thương ba mẹ quá, con nhớ các em con, nhớ dáng hao gầy của mẹ, nhớ ánh mắt thơ thẫn của ba mỗi lần nhìn về con lũ, nó cuốn đi tất cả những gì ba mẹ đã đổ mồ hôi sôi nước mắt để gầy dựng nên. Con biết rằng, những dòng thư con viết đây có lẽ chẳng bao giờ ba mẹ đọc được vì internet hay thư điện tử đối với ba mẹ là một khái niệm xa vời. Nhưng con vẫn viết bởi vì con cảm thấy mình cần phải viết, con tin ba mẹ vẫn cảm nhận được. Con viết lá thư này để muốn nói với ba mẹ rằng “Ba mẹ ơi! Gãy gắng lên và con yêu ba mẹ nhiều lắm !”.
- Gửi từ email Nguyễn Thị Mai - Trường CĐ công nghệ thông tin hữu nghị Việt Hàn-tp Đà Nẵng – winterflowers.letstry@
- Phản hồi của bạn đọc
Hà Tĩnh ơi! Cơn lũ trước chưa khắc phục xong hậu quả của nó thì nay cơn lũ khác lại ập đến. Sức tàn phá của đợt lũ này ghê gớm hơn và tàn bạo hơn.
Lũ chồng lên lũ,người dân quê mình oằn mình ra chống đỡ. Một đời lam lũ, dành dụm tích ghóp được ít của nả nay hai trận lũ liên tiếp ập đến đã cuốn trôi tát cả. Đau xót quá.
Sao ông trời bất công đến vậy. Hình như ông không còn chỗ nào trút giận mà cứ nhằm vào cái đất quê mình mà đay mà nghiến mà tàn mà phá hay sao.
Là một người con xa quê….những lúc như vậy chỉ muốn về quê
cùng gánh chịu, cùng đồng khổ với quê hương. Vẫn biết “đất lành thì chim đậu”, nơi nào tốt thì hẵng bám trụ nhưng liệu trong lòng mình có được bình yên có được thoải mái khi mà quê hương mình, người thân mình, gia đình mình, những người mình yêu quý đang phải chịu chung cái cảnh “nhìn đâu cũng thấy nước..” … mình ở nơi này mà lòng mình thì đã về với quê hương…
Yêu quê, thương quê nhưng chẳng biết phải làm thế nào, cứ mỗi mùa lũ qua...dân quê mình lại càng thêm khốn đốn, hỏi làm sao có thể vượt lên cái nghèo đây???
mẹ ơi, cha ơi, út ơi. mọi người ở nhà sao rồi, sao con gọi điện về không đươc vậy...con biết làm sao bây giờ khi con vẫn còn đi học. con có khóc cũng không giúp gì được cho mọi người nhưng con không thể cầm lòng được. cứ nghĩ tới quê hương giờ đang chìm ngập trong biển nước mà con đau lòng quá. mong mọi người luôn bình an, con ở sài gòn xa xôi nhưng con luôn nhớ về quê nhà. Thương quá miền trung quê tôi
Mai ạ em hảy cố gắng lên em nhé, đừng lo nghĩ nhiều mà ảnh hưởng tới việc học tập nhé em, bố mẹ ở quê củng chỉ mong em học tốt thôi, em học tốt là em đả dành cho bố mẹ món quà quý giá nhất rồi đó, tân trạng của em củng giống như của anh giơ này anh củng không gọi điện về nhà được ,anh củng rất lo nhưng biết làm sao được hả em, chỉ biết cầu nguyện cho quề hương mình sớn trở lại những ngày tháng yền lành thôi em a, thương quê hương tôi phải chìm trong biển nước , người dân quê tôi phải chịu đói chịu rét chống lại sự dận dữ của thiên nhiên,
Hẫy biến đau thương thành hành động, Hãy học tập tốt hơn, hãy làm việc tốt hơn, hãy vì mọi người nhiều hơn, cùng chung tay, chung sức tất cả mọi người nhé
Nhà Mình cũng đang ở Hà Tĩnh, bố mẹ mình cũng đang ở ngoài đó và đang phải chống chọi với lũ. Mấy ngày hnay thật sự mình cũng rất lo vì không thể nào liên lạc với bố mẹ được, mình chỉ hy vọng là mọi người thân của mình sẽ bình an thôi. Cám ơn bạn đã nói hộ lòng mình!
Chào e!
Chị cũng là 1 người con xa quê hương giống như e vậy. Chị rất hiểu tâm trạng của em lúc này. Quê chị ở Quảng trị, bây giờ ở ngoài quê chị cũng đang bị ngập lụt, nước đang lên. Nhưng quê chị bị ngập đỡ hơn rất nhiều so với quê e. Không biết bao nhiêu lần chị đã chứng kiến cảnh lũ lụt, lũ lớn cũng có mà nhỏ cũng có. Quan trọng bây giờ là em hãy can đảm lên, chị tin chắc rằng giờ tất cả mọi cơ quan, tổ chức đang ra sức ứng cứu kịp thời những nơi bị lũ lụt nặng. Chị nghĩ rằng, mặc dù em và gia đình không liên lạc được với nhau, nhưng bố mẹ em vẫn biết là em đang rất lo lắng cho gia đình em. Nhưng chị tin là bố mẹ và cả gia đình em sẽ vượt qua được thôi. Ngay lúc này đây em phải hết sức bình tĩnh, giữ vững niềm tin cho bản thân em và gia đình em. Vấn đề bây giờ là em phải cố gắng giữ gìn sức khoẻ để học tập cho tốt và cố gắng học cho thật giỏi để thực hiện ước mơ hoài bão của mình. Chị tin là em sẽ làm được. Hãy cố gắng lên em nhé.
Chị chúc em thành công!
thật cảm động bạn ah ! đọc bài viết này mình càng muốn khóc bao nhiêu ! là 1 người con trai thì ít khi khóc nhưng khi nghĩ tới cảnh ba me , người thân mình đang phải oằn mình chống lũ là mình không sao cầm được nước mất , có lẽ do tình cảm dành cho gia đình va quê hương quá sâu đậm ! những gì bạn muốn nói cũng là những lời tận đáy lòng mình muốn nhắn nhủ với ba mẹ , người thân ,láng giêng , và toàn thể người dân miền trung chúng ta , xin hãy kiên cường lên nhé ba mẹ , và mọi người , dù thế nào đi nữa thì chúng con luôn luôn bên cạnh mọi người , ông trời ơi!xin đừng để nước mắt lăn dài trên đôi má của mẹ tôi !
Hà Tĩnh mưa lụt,chỗ nhà mình thì không sao. Nhưng nhà bạn thì...ngập hết, mất hết rồi..
Sao cái vùng đất nghèo khó quê mình năm nào cũng chịu bao nhiêu là tai ương thế? Lũ lụt, bão, rồi hạn hán....
Quê mình ơi biết bao giờ mới hết cảnh này đây?
Mong miền Trung sẽ kiên cường đi qua cơn bão.
Miền trung ơi!
Mai,Dung, anh Lịch, con và tất cả những người con xa xứ đang hướng về quê nhà.
Cha mẹ và mọi người hãy cố gắng lên nhé!
thương lắm miền Trung ơi!
Mai oi!nuoc lu lai tiep tuc len roi em oi.sao long anh dau that the nay ha em?giua luc nay anh biet lam j day?Sao que minh kho hoai vay em nhi?cuoc doi nhieu khi that tan nhan va bat cong
Anh cung nhu em_chung ta da cung nhau lon len tren manh dat Phuong My than yeu,tuoi tho chung ta duoc theu det nen tu manh dat nho be nay.Mot mien que ngheo nhung am ap tinh nguoi.
Da may ngay nay anh khong luc nao thoi nghi toi Phuong My em ak.Noi do cha me chung ta,anh em ta,ba con lang xom cua ta dang phai tung ngay tung gio doi pho voi dong nuoc hung ac.Da may tuan nay cha me chung ta chua co duoc mot dem ngu ngon giac,con lu nay chua qua con lu khac da toi.Thu hoi nhu vay ai ma chiu dung noi phai khong em.?.anh so cha me cung nhu nguoi dan que minh kiet suc mat em ak.anh khong muon nghi toi dieu nay nhung sao no cu luon lo trong dau oc anh.
Nhung luc nay anh biet chung ta cang phai manh me hon,cang phai quyet tam hon no luc hoc that gioi de khong phu lai su ki vong cua gia dinh cua Phuong My than yeu,nhung anh thay that kho wa em .May hom nay toi truong hoc ma anh khong the tap trung duoc,nhung hinh anh cha me ,nguoi than dang ngam minh trong dong nuoc lu,khong con com an nuoc uong,quan ao uot tu may ngau nay ma khong con lay mot bo de thay ....tat ca nhung dieu do no hien len trong dau oc anh tung giay tung phut.
Phuong My Oi! ta uoc j ta co the lam duoc mot dieu j do cho Phuong My nhung ta khong lam duoc j ca ,ta chi biet ngoi day cau nguyen cho con lu qua nhanh,nguoi dan duoc manh khoe,co duoc cai an cai mac va nhanh chong on dinh lai duoc cuoc song.
PHUONG MY oi
những gì mình muốn nói muốn thể hiện thì mai đã nói lên tất cả rồi. xa quê hương cứ mỗi mùa mưa lũ về là lòng mình lại thấp thỏm không yênchỉ mong rằng bà con họ hàng làng xóm mình hãy cố gắng vượt qua tất cả.không có gì mạnh hơn lòng dũng cảm và ý chí của dân miền trung mà
Cầu mong cho gia đình em và những người dân hà tỉnh quảng bình sẽ vượt qua khó khăn. anh cũng chẳng biết làm gì cả, chỉ cầu nguyện cho những người dân vùng lũ được bình an. Em hãy vì thế mà cố gắng học thật giỏi nhé!
bạn cố lên mình tiên mọi sự sẻ tótt đẹp thui.mong bạn sẻ sớm được doàn tụ với gia đình
Tớ cũng là người miền trung điều này tớ đồng cảm với bạn .Hãy can đảm lên bạn nhé những người thân trong gia đình bạn cũng như những người dân hà tĩnh nhất định vượt qua được kho khăn này .Cả nước đang hướng về miền trung thân yêu .Trước mắt bạn phái gắng học cho thật tốt .Để một ngày nao đó bạn thực hiện được giấc mơ của mình .Gắng lên bạn nhé .
Dù bạn đang dùng dịch vụ Blog nào, Blog Việt vẫn là người bạn đồng hành cùng cộng đồng Blogger Việt. Hãy chia sẻ những bài viết và đường link blog hay bạn muốn chia sẻ tới chúng tôi như thường lệ bằng cách gửi theo mẫu sau hoặc gửi email về địa chỉ blogviet@vietnamnet.vn đồng gửi blogviet@dalink.vn
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Yêu anh, yêu đến điên rồ để rồi nhận lại là điều gì?
Nhiều lúc tôi khuyên bạn của mình về chuyện yêu đương. Chẳng hạn như người ta lạnh nhạt là người ta hết yêu bạn, đừng cố chấp theo đuổi làm gì. Thế mà bản thân tôi lại trong hoàn cảnh ấy.
Lá thư tình không gửi
Mỗi khi mở ngăn kéo, nhìn thấy chồng thư cũ kỹ, anh lại nhớ về những ngày tháng sinh viên đầy kỷ niệm. Có những lúc anh tự trách mình vì đã không đủ can đảm để nói ra cảm xúc thật của mình với Linh.
Tình yêu: Một bản giao hưởng của tâm hồn
Khi ta yêu, ta học cách chấp nhận không chỉ những điều tốt đẹp mà cả những điều chưa hoàn hảo ở đối phương. Tình yêu không yêu cầu chúng ta phải hoàn hảo; nó chỉ cần ta chân thành. Sự chân thành chính là nốt nhạc chính, là nhịp đập của bản giao hưởng ấy.
Theo bạn, như thế nào là ổn định?
Cuộc sống đôi lúc yêu cầu chúng ta ổn định, không chỉ vì bản thân, mà còn vì trách nhiệm và những người ta yêu thương. Đôi khi, ổn định giống như một bến đỗ, nơi ta tạm nghỉ ngơi sau những sóng gió.
Mùa đông – 2017
Sunny là niềm an ủi duy nhất trong cuộc sống đầy khó khăn của cô. Mỗi tối, cô cùng con trai chơi đùa, kể chuyện, rồi khi Sunny ngủ say, cô lại ngồi một mình bên cửa sổ, nhìn ra ngoài trời tuyết rơi và nhớ về quá khứ.
4 con giáp là 'thần giữ của'
Tiền bạc một khi đã ở trong tay 4 con giáp này thì rất khó lọt ra ngoài đồng nào.
Đi qua sự phản bội
Tớ cứ tưởng rằng, lý do mà quá khứ chúng ta không thành là vì cái tôi của hai bên. Nhưng sau sáu năm ròng, cả tớ và cậu đều đã yêu những người khác, đã đủ chín chắn để hiểu bản thân mình hơn rồi, chúng ta vẫn tan vỡ.
Tại sao không?
Những thứ bình thường hiện diện xung quanh chẳng khiến mình chú ý, quan tâm, cứ coi đó là điều hiển nhiên mà vô tư phớt lờ. Để rồi một ngày không biết nắng hay mưa, vô tình hay cố ý, ta sẽ đánh mất nó, lúc đó muốn quay lại thì đã quá trễ.
Mười sáu - Ba sáu tuổi
Tôi đúng là một cô ngốc. Làm gì có đứa con trai nào dành cả thanh xuân bên cạnh tôi mà không có tình cảm. Và từ đó, chúng tôi chính thức yêu nhau.
Mai ơi!
Mình hiểu được nỗi lòng của bạn lúc này.Mình cũng là người con của miền Trung đang sống xa quê, xa gia đình. Mặc dầu gia đình mình không bị ảnh hưởng cơn lũ lịch sử này nhưng mình sợ một lúc nào đó mình cũng rơi vào hoàn cảnh như bạn khi thiên tai lại ập vào miền Trung. Không biết khi nào miền Trung mới hết khổ.