Phát thanh xúc cảm của bạn !

Mẹ thương con xin đợi ngày mai!

2016-02-01 01:00

Tác giả:


blogradio.vn - Tôi sẽ trở về, khi cái không khí mùa xuân trên đất nước Việt Nam vẫn ngày đêm âm ỉ trong lòng những người con xa xứ. Mùi bánh chưng ngày Tết, bàn tay mẹ quạt lửa bên bếp lò cho những mẻ bánh đầu năm. Tôi sẽ về, để được thưởng thức bữa cơm đoàn viên ấm cúng, ngập tràn yêu thương mà bấy lâu hằng khao khát. " Mẹ thương con, xin đợi ngày mai."

***

 

Nghe bài hát Xuân này con không về (Quang Lê)

Hai năm xa nhà, hai năm đón Tết Việt nơi trời Tây xa xôi và không ít lần những giai điệu mùa xuân làm lòng thổn thức...Dù trong sâu thẳm tâm hồn một người đàn ông, tôi không cho phép mình yếu đuối nhưng vẫn không ít lần nước mắt lặng lẽ rơi khi hình dung cái khung cảnh mẹ già tựa cửa nhìn xa khi Tết về ngoài ngõ...

Mỗi mùa xuân sang cha mẹ lại già thêm một tuổi, tôi cũng trưởng thành hơn, không như cái thời nũng nịu đòi quà ngày Tết đến. Ấy vậy mà, giờ đây, khi đã khôn lớn hơn với cái tuổi ngập ngưỡng 30 tôi lại phải cùng những người em, người bạn cùng lớp đón Tết Việt trên đất CHLB Đức xa xôi, lạnh giá và lạc lõng. Chúng tôi tuy đông nhưng trong sâu thẳm mỗi người ai cũng có nổi cô đơn giống nhau. Không ai muốn nhắc đến chuyện giao thừa, chuyện đoàn viên, sum họp...


xuân này con không về

Còn nhớ năm ngoái, trường chúng tôi phối hợp cùng lãnh đạo công ty tổ chức cho sinh viên chúng tôi đón tết xa nhà. Vừa tan lớp, chúng tôi vội trở về cho kịp giờ giao thừa. Mẹ gọi điện sang đúng lúc tôi cùng mấy anh em hoàn thành nốt những việc cuối cùng. Mẹ khóc nhiều rồi bảo tủi thân. "Nhà có 4 anh em, hai trai, hai gái. Hai chị thì theo chồng cũng phải lo cho nhà người ta. Anh biền biệt đã hơn hai chục năm trời, giờ còn mình con cũng đi sang trời tây kiếm sống"...Mẹ khóc, tôi cũng khóc theo trước ánh mắt thẩn thờ của các anh em cùng lớp...Ai cũng cố né tránh nhìn nhau mà rồi mắt cũng đều cay cay. Tôi bảo mẹ giữ gìn sức khỏe và phải vui lên thì các con, anh em như chúng tôi mới có động lực học hành. Mọi người hô hào nhau bày tiệc.

Vẫn những món ăn đậm chất Việt Nam và đặc biệt có cả bánh chưng đặt mua từ Chợ Đồng Xuân ở thủ đô Berlin mang về. Xong xuôi, anh em chúng tôi ngồi quây quần bên nhau. Chung tay tạo nên một tết Việt đầm ấm giữa nước bạn xa xôi. "Xuân này con không về" là ca khúc tôi lựa chọn khi mọi người yêu cầu tôi tham gia chương trình văn nghệ. Dường như khi hơi men bắt đầu ngấm vào cơ thể, khi con người ta sống đúng với cảm xúc hiện tại thì lời ca tiếng hát trở nên bay bổng và đi vào lòng người hơn. Cả hội trường hơn trăm người lặng lẽ chăm chú theo từng nốt nhạc tôi cất lên. Phía xa xa vài cô bé đã bắt đầu tháo những cặp kính dày cộm rồi vội lau những dòng bước mắt đang tuôn trào vô thức. Vài chàng trai đứng dậy vẫy tay và hát theo tôi. Họ chạy đến, người trao tôi vài bông hoa, người ôm chầm lấy tôi rồi nhấc bổng tôi lên reo hò..Tôi vẫn cứ hát, giọng nghen ngào nhưng vẫn không thể khóc.



Tôi biết rằng anh em sinh viên chúng tôi còn may mắn hơn tất thảy những người Việt đang sống trên đất Đức xa xôi này. Chúng tôi còn có tết dù không phải một cái tết đúng nghĩa, đầm ấm bên gia đình. Nhưng ít ra chúng tôi còn có thể ngồi bên nhau, trao gửi cho nhau yêu thương để vơi đi trống trải khi ngày tết đến..Còn ngoài kia, biết bao người con đất Việt khác đang hì hục trong công xưởng, trong những bếp núc quán hàng. Họ đâu biết giao thừa đến từ bao giờ khi còn phải chật vật với miếng cơm manh áo. Ca khúc ấy kết thúc trong tiếng vỗ tay reo hò xen lẫn nước mắt. Những giọt nước mắt của những người con xa nhà đón tết cổ truyền của dân tộc trên một đất nước khác xa xôi....

Ngoài trời những bông tuyết bay bay khi hoàng hôn bắt đầu buông xuống. Những ánh mắt buồn dõi xa xăm như muốn gửi gắm những điều thân thương... Rồi một ngày tôi sẽ về, khi ấy chẳng còn để mẹ mòn mỏi đợi chờ như trước nữa. Để rồi đôi mắt mẹ tôi không chựt trào ngấn nước mỗi khi mũi lòng nghĩ về chúng tôi. Tôi sẽ trở về, khi cái không khí mùa xuân trên đất nước Việt Nam vẫn ngày đêm âm ỉ trong lòng những người con xa xứ. Mùi bánh chưng ngày Tết, bàn tay mẹ quạt lửa bên bếp lò cho những mẻ bánh đầu năm. Tôi sẽ về, để được thưởng thức bữa cơm đoàn viên ấm cúng, ngập tràn yêu thương mà bấy lâu hằng khao khát. " Mẹ thương con, xin đợi ngày mai."

© Rong Rêu – blogradio.vn

Gửi những tâm sự, sáng tác của các bạn đến với các độc giả của blogradio.vn bằng cách gửi bài viết về địa chỉ email blogradio@dalink.vn

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Mười sáu - Ba sáu tuổi

Mười sáu - Ba sáu tuổi

Tôi đúng là một cô ngốc. Làm gì có đứa con trai nào dành cả thanh xuân bên cạnh tôi mà không có tình cảm. Và từ đó, chúng tôi chính thức yêu nhau.

Hành trình đi đến tự do

Hành trình đi đến tự do

“Dám bị ghét” không bênh vực cho tôi, không đứng về phía tôi, ngược lại, nó giải thích một cách hợp lý tất cả nguyên nhân khiến tôi chọn sống một cuộc đời tệ bạc như vậy.

Hãy trao yêu thương khi còn có thể

Hãy trao yêu thương khi còn có thể

Tôi nhận ra từ trước giờ tôi luôn mong người khác phải hiểu và thông cảm cho tôi mà tôi quên đi rằng tôi chưa đặt mình vào vị trí của bất cứ ai để hiểu cho họ.

3 năm tới, có 5 con giáp vận may ập tới, tài lộc thăng hoa

3 năm tới, có 5 con giáp vận may ập tới, tài lộc thăng hoa

Trong tương lai, 3 năm tới hứa hẹn sẽ là quãng thời gian vô cùng rực rỡ và thịnh vượng cho 5 con giáp may mắn dưới đây.

Hoa anh đào nở dưới đôi mắt của em

Hoa anh đào nở dưới đôi mắt của em

Em cười, và nụ cười của em như ánh nắng xuyên qua những cánh hoa, khiến cả thế giới xung quanh bỗng chốc bừng sáng. Tôi nhớ như in hình ảnh em đứng dưới cây anh đào, mái tóc bay trong gió, đôi mắt sáng rực như những cánh hoa hồng thắm.

Lá thư gửi đến thiên đường

Lá thư gửi đến thiên đường

Đến bây giờ, khi nói về bà đó chỉ còn là kí ức, là kỉ niệm, là những khoảnh khắc chợt hiện về trong chớp mắt, rồi lại đi trong vấn vương, để lại bao nhung nhớ trong tâm hồn. Cuộc sống không thể quay ngược trở lại, hoài niệm cũng chỉ là hoài niệm, thứ người ta cất giấu bên trong là những khắc khoải, suy tư.

Đắng cay

Đắng cay

Anh vẫn biết dẫu tình là hoa chớm nở Thì em ơi những giọt vị ân tình Em vẫn sẽ yêu anh nhiều chứ Và lòng này sẽ vẫn là ái ân

Vượt qua cảm giác bị bỏ rơi

Vượt qua cảm giác bị bỏ rơi

Nhiều người cảm thấy bị tổn thương, thấy mình không có giá trị khi không ai quan tâm đến mình và nghĩ rằng mình bị bỏ rơi. Vì thế, bạn cần học cách vượt qua giây phút ngờ vực và cần biết trân trọng giá trị của bản thân. Sau đây là những cách giúp bạn vượt qua cảm giác này.

Đơn phương yêu một người

Đơn phương yêu một người

Lắm lúc tôi tự hỏi vì sao chúng ta lại chọn một kết cục buồn đến thế, hoang hoải đến thế. Nhưng cuộc sống này chính là như vậy, có những nỗi nhớ mãi không nói thành lời, có những lời thầm kín suýt chút nữa đã được bày tỏ nhưng cuối cùng chỉ đành giấu nhẹm sau tất thảy.

Điều gì đợi chúng ta sau cánh cửa cuộc đời?

Điều gì đợi chúng ta sau cánh cửa cuộc đời?

Giống như một chiếc lá rụng xuống để làm chất dinh dưỡng cho đất, để từ đó những mầm non mới nảy mầm. Phải chăng cái chết chỉ là một sự chuyển hóa từ dạng sống này sang dạng sống khác?

back to top