Phát thanh xúc cảm của bạn !

Mẹ… Mẹ ơi, Con đã về…

2010-06-11 15:29

Tác giả:


Blog Việt

- Mẹ bảo con bước tiếp, sao con không bước?

- Không. mẹ ơi…

- Con trai yêu! Những gì mẹ nói hôm nay có thể bây giờ con chưa hiểu. Lớn lên, một lúc nào đó đôi chân của con đã vững chắc con sẽ hiểu những gì mẹ nói ngày hôm nay, lúc đó cũng là lúc mẹ cần có con bên cạnh.

- Bây giờ mẹ không cần con nữa?

- Không. Lúc nào mẹ cũng cần con, cần con và yêu con hơn bao giờ hết.

- Tại sao mẹ không cho con ở lại. Con cần được có mẹ chăm sóc. Mẹ ơi, đôi chân bé nhỏ, con của mẹ chỉ muốn được cùng mẹ ngày ngày ra đồng, tối về nấu cho mẹ những bữa ăn thật ngon chứa đầy tình cảm của con, quạt cho mẹ làn gió nhẹ khi đung đưa trên võng và được nghe mẹ à ơi trong giấc mộng thâu dài…

Con không muốn đi, không muốn bỏ mặc mẹ lại một mình. Người Cha ư! Con không cần. Ông ấy đã bỏ mẹ con mình khi con còn chưa lọt lòng, con chỉ có mẹ là người thân yêu nhất trên đời…

- Ôi!!!...

Nước mắt của mẹ lăn dài trên gò má, đôi hàng mi thấm đẫm tình chia ly.

- Con yêu! Nghe lời mẹ, con không được nói cha như thế, đó là người đã cho con cuộc sống này, là người đã tặng cho mẹ món quà như con.

- Nhưng ông ấy đã bỏ mẹ con mình với một gia đình khác.

- Không… Con không được nói như thế, dù có chuyện gì xảy ra con cũng không được chỉ trích dù chỉ một lời.

- Vâng. Con sẽ không trách nữa, nhưng mẹ đừng bảo con đi nữa nhé! Mẹ ơi con muốn ở lại với mẹ cùng mảnh đất hoang này, cùng mẹ vun đắp những mầm cây kia con sẽ giúp mẹ chăm sóc những luống rau xanh tốt, sẽ giúp mẹ gặt những bông lúa vàng rực. Con không muốn rời xa mẹ đâu…

Con không bỏ mẹ ở lại một mình đâu.

- Con trai yêu của mẹ! Cuộc sống đã ban tặng cho mẹ người con hiếu thảo như con, nhưng mẹ vẫn chưa giúp gì được cho con đến trường, đến lớp.

Qua chiếc cầu kia là cả một thế giới đầy mới mẻ, hạnh phúc đang chờ con phía đó với tấm lòng đầy nghị lực của con. Qua chiếc cầu kia con sẽ học được rất nhiều điều, nơi đó con có thể tìm thấy được người đã sinh ra con. Con yêu bên đó cũng có một người sẽ đem lòng yêu con giống như mẹ yêu con, và cả một bài học lớn đang đợi con. Đó là tất cả những gì mẹ mong muốn, sau này con quay về chăm sóc mẹ cũng chưa muộn mà.

Mẹ sẽ không vui khi con không nghe lời mẹ đâu…

- Không mẹ ơi, mẹ đừng đuổi con đi, mẹ yêu con mà, sao mẹ lại muốn con đi?

- Đó là những gì mẹ muốn, con đừng khiến mẹ phải buồn.

- Vâng. Con sẽ đi, con sẽ không để mẹ phải buồn đâu, Con sẽ về thăm mẹ thường xuyên. Con yêu mẹ.

- Mẹ cũng yêu con, đó mới đúng là con ngoan của mẹ. Cuộc sống bên ngoài có rất nhiều khổ cực, con mới chỉ 6 tuổi chưa thể tự lo cho mình được, con hãy tự lo cho mình những lúc con gặp khó khăn nhất hãy nhớ rằng mẹ luôn ở bên cạnh, đôi chân của mẹ sẽ tiếp bước cho con đi tiếp và luôn nhớ không bao giờ lùi bước khi con gặp khó khăn…


Ảnh minh hoạ: vi.sualize


14 năm sau...

Chàng trai quay về mảnh đất cũ, với cương Chủ Tịch tập đoàn AT, trên mảnh đất hoang sơ chỉ còn một nấm mồ bên ngôi lều tranh cùng với chiếc hộp cũ nát đựng một phong thư…

“Con trai yêu của Mẹ.

Khi con đọc được những dòng chữ này cũng là lúc mẹ đã hoàn thành tâm niệm của mình. Giờ này, con trai mẹ chắc đã đủ lớn để tự bươn chải cuộc sống. Mẹ rất vui vì có một người con như con đầy nghị lực, hiếu thảo… Ngày con bước đi trên cây cầu ấy để đến với một cuộc sống mới, cuộc sống đầy gian khổ mà con phải đối mặt, đó cũng là ngày mẹ bước sang thế giới bên kia, mẹ biết không thể qua khỏi trong những đêm gần đây, căn bệnh thế kỷ hành hạ mẹ trong những đêm dài thức trắng, nỗi đau quặn thắt khi biết sắp không được nhìn con trai mẹ trưởng thành. Có những giấc ngủ con đang chìm trong giấc mộng gọi tiếng “Mẹ yêu”. Mẹ lại đánh thức con vì cơn đau rên rỉ. HIV, đó là căn bệnh của Mẹ mắc phải. Sau khi sinh con trong một chiều đi làm về mẹ đã bị nhiễm bệnh từ một ai đó để lại trên mảnh đất hoang này, nơi mà chỉ có mẹ, con và những kẻ đã đi vào con đường tiêm chích thường tụ tập trong những đêm. Mẹ không muốn con trai mẹ mất nghị lực sau khi mẹ ra đi, không muốn con mẹ mất đi niềm tin từ mẹ. Con sẽ không nghĩ con là đứa trẻ mồ côi mà không còn nghị lực cố gắng, Mẹ tin con luôn nghĩ tới mẹ mà cố gắng vươn lên. Giờ này chắc con trai mẹ đã trưởng thành rồi, đôi chân đã vững chắc trên đường đời. Mẹ rất vui khi ở thế giới bên kia dõi theo con mẹ thấy con đang trưởng thành từng ngày.

Mẹ xin lỗi con vì con trai mẹ sinh ra không được may mắn như những người khác là có ba, có mẹ. Ba con là một người rất giỏi. Ông có một gia đình hạnh phúc. Mẹ đã đem lòng yêu ba con nhưng mẹ không muốn phá vỡ hạnh phúc gia đình của ba con. Mẹ đã chọn con đường ra đi, dù ba con nhất quyết không cho mẹ đi. Sau này con hãy cầm lá thư này đi tìm lại ba, nhìn thấy những dòng chữ này ông sẽ nhận ra. Dù thế nào con cũng không được hận ba con…

Con yêu của mẹ, dù thế nào cũng không được lùi bước, phía trước con có một con đường mới, sau con luôn có hình bóng mẹ luôn tiếp bước dõi theo con…

Mẹ yêu con…!”


Ảnh minh hoạ: vi.sualize


- Không… Mẹ ơi, Mẹ ơi…! Mẹ không thể xa con. Con trai mẹ đã về đây, con trai mẹ giờ đã trưởng thành rồi, bây giờ con là Chủ Tịch tập đoàn AT con về thăm mẹ đây. Mẹ ơi Con trai bất hiếu không về thăm Mẹ sớm hơn. “Công việc” Không. Mẹ ơi về với con đi, những lời mẹ dạy bảo Con luôn ghi nhớ, Con đã làm được như Mẹ mong muốn rồi. Mẹ ơi… Mẹ ơi… Mẹ ơi…

Giọt nước mắt cứ lăn dài trên hàng mi cho tới khi tiếng gọi “Mẹ” của người con không thành lời nữa, nước mắt hòa nỗi đau đã khiến người con không còn muốn sống trên đời này nữa, cơn mưa rào ập xuống, tiếng sét rền trời hòa lẫn tiếng khóc của người Con.

- Mẹ ơi chờ con, con đến với mẹ đây, con sẽ không bỏ mẹ lại một mình nữa…

Rầm… Tiếng sét càng dữ dội, người con bất tỉnh trong cơn mưa nửa mê, nửa tỉnh nghe đâu đó tiếng vọng của mẹ.

“Con trai yêu. Phía trước con có một con đường mới, sau lưng con luôn có hình bóng của mẹ luôn tiếp bước dõi theo con. Mẹ luôn tiếp bước dõi theo con…”

Cơn mưa ngừng hẳn trời trở nên sáng dần ra, người con trai dần tỉnh giấc trên nấm mồ của mẹ miệng thì thầm.

- “Mẹ luôn ở bên con. Luôn tiếp bước dõi theo con”

Vâng. Mẹ ơi, con trai mẹ không để mẹ thất vọng đâu. Con trai mẹ đã về đây.

Mẹ… Mẹ ơi, Con đã về…

  •   Gửi từ email Lê Văn Tâm – nacthangmoi22
Cuốn sách
Mời bạn click vào đây để tìm hiểu thông tin về cuốn sách "Tôi và Thần tượng"  - ấn phẩm mới của chuyên trang Blog Việt & Nhạc Việt Plus

 

Dù bạn đang dùng dịch vụ Blog nào, Blog Việt vẫn là người bạn đồng hành cùng cộng đồng Blogger Việt. Hãy chia sẻ những bài viết và đường link blog hay bạn muốn chia sẻ tới chúng tôi như thường lệ bằng cách gửi theo mẫu sau hoặc gửi email về địa chỉ blogviet@vietnamnet.vn

 
Chép link sau vào chương trình đọc Feed (RSS) để cập nhật những bài viết mới nhất của Blog Việt ngay tại Blog của bạn: feed://vietnamnet.vn/blogviet
 
a

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Người thầm lặng 20/10

Người thầm lặng 20/10

Mỗi bước đường tôi đi đều in dấu sự dạy bảo, lo lắng và yêu thương vô điều kiện của mẹ. Sự hi sinh âm thầm của mẹ khiến tôi thấu hiểu rằng, dù có bao nhiêu thử thách trong cuộc sống, tôi vẫn luôn có một người để dựa vào.

Yêu anh, yêu đến điên rồ để rồi nhận lại là điều gì?

Yêu anh, yêu đến điên rồ để rồi nhận lại là điều gì?

Nhiều lúc tôi khuyên bạn của mình về chuyện yêu đương. Chẳng hạn như người ta lạnh nhạt là người ta hết yêu bạn, đừng cố chấp theo đuổi làm gì. Thế mà bản thân tôi lại trong hoàn cảnh ấy.

Lá thư tình không gửi

Lá thư tình không gửi

Mỗi khi mở ngăn kéo, nhìn thấy chồng thư cũ kỹ, anh lại nhớ về những ngày tháng sinh viên đầy kỷ niệm. Có những lúc anh tự trách mình vì đã không đủ can đảm để nói ra cảm xúc thật của mình với Linh.

Tình yêu: Một bản giao hưởng của tâm hồn

Tình yêu: Một bản giao hưởng của tâm hồn

Khi ta yêu, ta học cách chấp nhận không chỉ những điều tốt đẹp mà cả những điều chưa hoàn hảo ở đối phương. Tình yêu không yêu cầu chúng ta phải hoàn hảo; nó chỉ cần ta chân thành. Sự chân thành chính là nốt nhạc chính, là nhịp đập của bản giao hưởng ấy.

Theo bạn, như thế nào là ổn định?

Theo bạn, như thế nào là ổn định?

Cuộc sống đôi lúc yêu cầu chúng ta ổn định, không chỉ vì bản thân, mà còn vì trách nhiệm và những người ta yêu thương. Đôi khi, ổn định giống như một bến đỗ, nơi ta tạm nghỉ ngơi sau những sóng gió.

Mùa đông – 2017

Mùa đông – 2017

Sunny là niềm an ủi duy nhất trong cuộc sống đầy khó khăn của cô. Mỗi tối, cô cùng con trai chơi đùa, kể chuyện, rồi khi Sunny ngủ say, cô lại ngồi một mình bên cửa sổ, nhìn ra ngoài trời tuyết rơi và nhớ về quá khứ.

4 con giáp là 'thần giữ của'

4 con giáp là 'thần giữ của'

Tiền bạc một khi đã ở trong tay 4 con giáp này thì rất khó lọt ra ngoài đồng nào.

Đi qua sự phản bội

Đi qua sự phản bội

Tớ cứ tưởng rằng, lý do mà quá khứ chúng ta không thành là vì cái tôi của hai bên. Nhưng sau sáu năm ròng, cả tớ và cậu đều đã yêu những người khác, đã đủ chín chắn để hiểu bản thân mình hơn rồi, chúng ta vẫn tan vỡ.

Tại sao không?

Tại sao không?

Những thứ bình thường hiện diện xung quanh chẳng khiến mình chú ý, quan tâm, cứ coi đó là điều hiển nhiên mà vô tư phớt lờ. Để rồi một ngày không biết nắng hay mưa, vô tình hay cố ý, ta sẽ đánh mất nó, lúc đó muốn quay lại thì đã quá trễ.

Lặng im nỗi nhớ

Lặng im nỗi nhớ

Sáng nay chợt nhớ Người của năm nào Một thời mộng mơ Một thời áo trắng

back to top