Phát thanh xúc cảm của bạn !

Lần đầu tiên trong đời anh khẽ nói: “Anh yêu em”

2010-03-24 11:08

Tác giả:


Blog Việt

Chúng mình đến với nhau lâu lắm rồi phải không em. Nhìn lại thấy mấy mươi năm qua nhanh. Nhanh đến không ngờ. Ngày hai mái tóc xanh mướt mà bây giờ tóc ai cũng bạc, da ai cũng cũng có nếp nhăn và giọng ai cũng trầm xuống một nốt…nhiều lắm những thay đổi…màu tím mơ mộng đã bay qua cửa sổ.

Ngày ấy nhà cha mẹ chúng ta gần nhau và là bạn thân của nhau. Hai người cha vui mừng khi thấy hai trẻ nhỏ chơi thân với nhau. Chúng thân nhau tự nhiên cây cỏ hoa lá. Chợt một ngày cô gái nhổ giò và anh con trai bể tiếng. Chúng hơi ngại tiếp xúc rồi mọi chuyện cũng ổn theo thời gian. Và chúng lại chọn nghề giống nhau, học cùng trường và công tác cùng một cơ quan. Tình cảm từ anh em cùng xóm, rồi tình yêu như chuyện ắt phải đến. Rồi hai bên gia đình tổ chức đám cưới như điều tự nhiên. Hai người không phải nói lời yêu mở đầu cho cuộc tình.
 
Chúng ta đến với nhau khi đất nước còn khó khăn và chúng ta chỉ có đôi tay trắng và mái tóc xanh. Chúng ta không có ngày tình nhân, không có ngày 8-3, không kỷ niệm ngày cưới. Chúng ta tiết kiệm từng ly chè để bữa bột của con thêm chút chất bổ, tiết kiệm một cái hoa hồng để mua cho con cái bánh. Bao năm em cứ cái áo sờn vai, đôi dép đơn giản ngày hai buổi đến cơ quan rồi lại về nhà lại chăm chút cho bố con anh. Chớp mắt một cái thấy con mình đã lớn. Anh cùng em nhận thêm việc ở công ty về làm để con có thể vào Sài gòn học. Sài gòn hào nhoáng và không để cho con thua kém. Anh cùng em lại cất những ngày kỷ niệm vào trong tim.

 

Bây giờ những ngày kỷ niệm con chúng ta xin tiền mua quà và xúng xính trong bộ quần áo tươm tất rồi đi chơi. Mái tóc xanh, thân hình thon thả và tiếng cười trong suốt khuất nơi đầu ngõ. Nhịp chân reo vui còn vang vọng lại khiến anh cũng xao lòng. Anh nghe nhịp tim của con rộn rã tay cầm đóa hồng đỏ thắm cho cô bạn gái nhỏ bé hay lại nhà. Chúng đẹp và hạnh phúc phải không em? Anh mừng cho con ta đã chọn đúng người và chúng hạnh phúc tay trong tay như chúng mình.
 
Em vẫn ngồi đấy dán mắt vào màn hình vi tính vẽ cho xong bản vẽ ngày mai phải giao. Anh cũng thấy một chút xót xa cho chúng ta vừa thoáng qua. Bây giờ chúng ta đâu cân một buổi đi chơi đầy âu yếm, bữa ăn tiệm sang trọng, hay bông hồng thắm. Anh kéo em đứng dậy. Một phút thôi em nhỉ. Lâu lắm rồi anh mới nhìn vào mắt em như ngày chưa cưới. Không dè mắt em vẫn long lanh. Một cái dựa đầu trên vai anh. Một cái quàng tay qua eo. Anh như thời còn trẻ. Hơi ấm ngày nào vẫn còn nguyên. Cánh tay em run run trên vai anh như ngày xưa ấy. Hơi thở anh gấp gáp. Đặt vào môi em nụ hôn nồng cháy. Môi em mềm khác ngày hôm qua. Em vẫn mềm mại trong tay anh.

 

Lần dầu tiên trong đời anh khẽ nói: “ Anh yêu em”. Lần đầu tiên em dừng tay trên vai anh khẽ nói: “ Em yêu anh lắm”. Như ngày còn trẻ em dấu mặt vào cổ anh. Anh và em cứ như thế. Hình như anh còn trẻ, hình như em đang yêu, Vì ngày xưa chúng ta  quên câu nói bình thường nhưng quan trọng và đầy ý nghĩa. Quên câu nói cần thiết và không bao giờ sến. Anh yêu em mãi mãi.

Blog Việt

Chúng mình đến với nhau lâu lắm rồi phải không em. Nhìn lại thấy mấy mươi năm qua nhanh. Nhanh đến không ngờ. Ngày hai mái tóc xanh mướt mà bây giờ tóc ai cũng bạc, da ai cũng cũng có nếp nhăn và giọng ai cũng trầm xuống một nốt…nhiều lắm những thay đổi…màu tím mơ mộng đã bay qua cửa sổ.

Ngày ấy nhà cha mẹ chúng ta gần nhau và là bạn thân của nhau. Hai người cha vui mừng khi thấy hai trẻ nhỏ chơi thân với nhau. Chúng thân nhau tự nhiên cây cỏ hoa lá. Chợt một ngày cô gái nhổ giò và anh con trai bể tiếng. Chúng hơi ngại tiếp xúc rồi mọi chuyện cũng ổn theo thời gian. Và chúng lại chọn nghề giống nhau, học cùng trường và công tác cùng một cơ quan. Tình cảm từ anh em cùng xóm, rồi tình yêu như chuyện ắt phải đến. Rồi hai bên gia đình tổ chức đám cưới như điều tự nhiên. Hai người không phải nói lời yêu mở đầu cho cuộc tình.

Chúng ta đến với nhau khi đất nước còn khó khăn và chúng ta chỉ có đôi tay trắng và mái tóc xanh. Chúng ta không có ngày tình nhân, không có ngày 8-3, không kỷ niệm ngày cưới. Chúng ta tiết kiệm từng ly chè để bữa bột của con thêm chút chất bổ, tiết kiệm một cái hoa hồng để mua cho con cái bánh. Bao năm em cứ cái áo sờn vai, đôi dép đơn giản ngày hai buổi đến cơ quan rồi lại về nhà lại chăm chút cho bố con anh. Chớp mắt một cái thấy con mình đã lớn. Anh cùng em nhận thêm việc ở công ty về làm để con có thể vào Sài gòn học. Sài gòn hào nhoáng và không để cho con thua kém. Anh cùng em lại cất những ngày kỷ niệm vào trong tim.

 

 

Bây giờ những ngày kỷ niệm con chúng ta xin tiền mua quà và xúng xính trong bộ quần áo tươm tất rồi đi chơi. Mái tóc xanh, thân hình thon thả và tiếng cười trong suốt khuất nơi đầu ngõ. Nhịp chân reo vui còn vang vọng lại khiến anh cũng xao lòng. Anh nghe nhịp tim của con rộn rã tay cầm đóa hồng đỏ thắm cho cô bạn gái nhỏ bé hay lại nhà. Chúng đẹp và hạnh phúc phải không em? Anh mừng cho con ta đã chọn đúng người và chúng hạnh phúc tay trong tay như chúng mình 

Em vẫn ngồi đấy dán mắt vào màn hình vi tính vẽ cho xong bản vẽ ngày mai phải giao. Anh cũng thấy một chút xót xa cho chúng ta vừa thoáng qua. Bây giờ chúng ta đâu cân một buổi đi chơi đầy âu yếm, bữa ăn tiệm sang trọng, hay bông hồng thắm. Anh kéo em đứng dậy. Một phút thôi em nhỉ. Lâu lắm rồi anh mới nhìn vào mắt em như ngày chưa cưới. Không dè mắt em vẫn long lanh. Một cái dựa đầu trên vai anh. Một cái quàng tay qua eo. Anh như thời còn trẻ. Hơi ấm ngày nào vẫn còn nguyên. Cánh tay em run run trên vai anh như ngày xưa ấy. Hơi thở anh gấp gáp. Đặt vào môi em nụ hôn nồng cháy. Môi em mềm khác ngày hôm qua. Em vẫn mềm mại trong tay anh.

 

 

 

Lần dầu tiên trong đời anh khẽ nói: “ Anh yêu em”. Lần đầu tiên em dừng tay trên vai anh khẽ nói: “ Em yêu anh lắm”. Như ngày còn trẻ em dấu mặt vào cổ anh. Anh và em cứ như thế. Hình như anh còn trẻ, hình như em đang yêu, Vì ngày xưa chúng ta  quên câu nói bình thường nhưng quan trọng và đầy ý nghĩa. Quên câu nói cần thiết và không bao giờ sến. Anh yêu em mãi mãi.

  • Gửi từ email Kim Dung – oonguyenkim
  • Chia sẻ của bạn đọc:

 

Một tình yêu thật đẹp và "hiếm"!
Giá như ai cũng có được một tình cảm ấm áp mà rất đỗi giản dị như cô chú

 

,
Đặng Thanh Vân, Hà Nội, gửi lúc 22/03/2010 16:01:01

 

ôi tình yêu thật diệu kì. mong sao chau cung duọc hạnh phuc như các bác

 

,
dinh duy thanh, tra vinh, gửi lúc 20/03/2010 09:14:57

 

cam? dong. qua"! hoi am" hanh. phuc" co" bao h mat" di? chuc" moi. nguoi` luon luon hanh. phuc"

 

,
ff, gửi lúc 20/03/2010 07:04:09

 

Tình yêu thời các cụ luôn là thần tượng đối với tôi, tôi nhất trí với bạn Minh Trang, quả thực tình yêu bây giờ nhanh đến và nhanh đi, có tiền thì có tình mà không tiền thì tình đội nón ra đi. Quả thực thực dụng quá.

 

,
Trịnh Việt Đoàn, Cty CP Toàn Thắng, gửi lúc 19/03/2010 14:34:09

 

Ước gì ai cũng hạnh phúc như vậy. Nhưng mình nghĩ câu nói :"Anh yêu em"  mà sao chú tiết kiệm đến vậy nhỉ.

 

,
rubi, Đà Nẵng, gửi lúc 18/03/2010 16:57:46
 

 

Nhẹ nhàng và tình cảm quá :)

 

,
Dang Anh Thu , gửi lúc 18/03/2010 14:04:43

 

Bây giờ cảm thấy tình yêu thực dụng quá, ngày xưa đầu cần hoa với quà cáp mà tình yêu vẫn vững bền qua năm tháng. Yêu nhau là cùng nhau vượt qua khó khăn sóng gió. Giờ tình cảm chóng đến rồi lại chóng đi là chuyện quá bình thường. Buồn quá.

 

,
Trần Thị Minh Trang , gửi lúc 18/03/2010 14:04:13

 

Ngưỡng mộ phụ huynh quá :x

 

,
Phuong Acmilan , gửi lúc 18/03/2010 14:03:11

 

Đọc xong thích thế. Bố mẹ mình cũng tình cảm lắm :x

 

,
Jeremy Phương , gửi lúc 18/03/2010 14:01:56

 

ước j khi bằng tuổi cô chú vọ chồng con cũng sẽ đc như vậy

 

,
Pthao, st, gửi lúc 18/03/2010 10:43:38
 

 

một câu chuyen đơn giản nhẹ nhàng nhưng chứa đầy tình cảm.Bỗng dưng em giật mình và nghĩ về hạnh phúc của mình.gần 14 năm là vợ anh em chờ đợi được nghe anh nói với em ba tiếng ấy.khao khát ,chờ đợi và thất vong..nhưng em vẫn sống và làm trọn bổn phận của mình.anh ơi hãy cho em hy vong "anh yêu em "dù anh không nói ra...

 

,
HEO ĐẤT, QUY NHƠN, gửi lúc 18/03/2010 10:25:15

 

em va anh có vượt qua được tất cả như cô chú không?

 

,
huyền, hn, gửi lúc 17/03/2010 23:38:36

 

Tôi rất đồng cảm với câu chuyện của anh vì chúng ta hình như cùng thế hệ.
Đến bây giờ khi cuộc sống bớt vất vả, khó khăn những người như chúng ta mới có thời gian để dành cho người thân yêu nhất của mình, những người đã cùng gánh vác trách nhiệm gia đình mà không hề than vãn. Nhưng đó cũng là một niềm hạnh phúc mà không phải ai cũng có thể có. Chúc anh chị luôn hạnh phúc như vậy.

 

,
Hoa, Thanh Hóa, gửi lúc 17/03/2010 23:33:23

 

Một câu chuyện nhẹ nhàng, thi vị. Chúc gia đình chú hạnh phúc. Có lẽ với lớp trẻ chúng cháu bây h cũng chỉ mong tìm được 1 nửa hạnh phúc của mình, đơn giản thế thôi mà sao khó thật. Cuộc sống quá nhanh, khiến đôi lúc người ta đánh mất những khoảng lặng cho chính bản thân mình.

 

,
Mocmien, HN, gửi lúc 17/03/2010 21:22:08

 

Hay quá! Con cảm ơn chú thật nhiều. Chú nhắc con nhớ tới ông bà con, hai người cũng có một tình yêu thật vẹn nguyên như thế. Chú cũng khiến con thêm một lần tự dặn mình phải vững lòng vượt qua mọi cám dỗ và sóng gió của của cuộc đời để rồi cũng gìn giữ đươc một tinh yêu đẹp như vậy. Con ước cho đến giờ phút cuối cùng của cuộc đới này , bên cạnh con là anh ấy với ba từ : ANH YÊU EM và nụ cười đang nở trên môi.

 

,
ơtcoi, Hải Dương, gửi lúc 17/03/2010 20:13:13
 

 

Đơn giản, nhẹ nhàng nhưng sâu sắc. Câu chuyện của thời cha, mẹ ông bà nhưng thực sự không mất đi sự tinh tế và lãng mạn.

 

,
Nhóc, HN, gửi lúc 17/03/2010 14:59:11

 

Phải xưng hô như thế nào cho đúng nhỉ. Có lẽ cháu và chú !!!!!!!!. Cháu thực sự xúc động trước câu chuyện đời thường mà tưởng như cổ tích của chú. Một câu chuyện tình có cả vị ngọt của hạnh phúc, vị cay, đắng, chua chát của những mưu sinh đời thường. Chúc cô chú hạnh phúc trọn đời. Chú nhớ đừng bao giờ quên nói câu nói cần thiết và không bao giờ cũ: ANH YÊU EM nhe

 

,
Chiều Đông, Bắc Ninh , gửi lúc 17/03/2010 13:16:24

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Người thầm lặng 20/10

Người thầm lặng 20/10

Mỗi bước đường tôi đi đều in dấu sự dạy bảo, lo lắng và yêu thương vô điều kiện của mẹ. Sự hi sinh âm thầm của mẹ khiến tôi thấu hiểu rằng, dù có bao nhiêu thử thách trong cuộc sống, tôi vẫn luôn có một người để dựa vào.

Yêu anh, yêu đến điên rồ để rồi nhận lại là điều gì?

Yêu anh, yêu đến điên rồ để rồi nhận lại là điều gì?

Nhiều lúc tôi khuyên bạn của mình về chuyện yêu đương. Chẳng hạn như người ta lạnh nhạt là người ta hết yêu bạn, đừng cố chấp theo đuổi làm gì. Thế mà bản thân tôi lại trong hoàn cảnh ấy.

Lá thư tình không gửi

Lá thư tình không gửi

Mỗi khi mở ngăn kéo, nhìn thấy chồng thư cũ kỹ, anh lại nhớ về những ngày tháng sinh viên đầy kỷ niệm. Có những lúc anh tự trách mình vì đã không đủ can đảm để nói ra cảm xúc thật của mình với Linh.

Tình yêu: Một bản giao hưởng của tâm hồn

Tình yêu: Một bản giao hưởng của tâm hồn

Khi ta yêu, ta học cách chấp nhận không chỉ những điều tốt đẹp mà cả những điều chưa hoàn hảo ở đối phương. Tình yêu không yêu cầu chúng ta phải hoàn hảo; nó chỉ cần ta chân thành. Sự chân thành chính là nốt nhạc chính, là nhịp đập của bản giao hưởng ấy.

Theo bạn, như thế nào là ổn định?

Theo bạn, như thế nào là ổn định?

Cuộc sống đôi lúc yêu cầu chúng ta ổn định, không chỉ vì bản thân, mà còn vì trách nhiệm và những người ta yêu thương. Đôi khi, ổn định giống như một bến đỗ, nơi ta tạm nghỉ ngơi sau những sóng gió.

Mùa đông – 2017

Mùa đông – 2017

Sunny là niềm an ủi duy nhất trong cuộc sống đầy khó khăn của cô. Mỗi tối, cô cùng con trai chơi đùa, kể chuyện, rồi khi Sunny ngủ say, cô lại ngồi một mình bên cửa sổ, nhìn ra ngoài trời tuyết rơi và nhớ về quá khứ.

4 con giáp là 'thần giữ của'

4 con giáp là 'thần giữ của'

Tiền bạc một khi đã ở trong tay 4 con giáp này thì rất khó lọt ra ngoài đồng nào.

Đi qua sự phản bội

Đi qua sự phản bội

Tớ cứ tưởng rằng, lý do mà quá khứ chúng ta không thành là vì cái tôi của hai bên. Nhưng sau sáu năm ròng, cả tớ và cậu đều đã yêu những người khác, đã đủ chín chắn để hiểu bản thân mình hơn rồi, chúng ta vẫn tan vỡ.

Tại sao không?

Tại sao không?

Những thứ bình thường hiện diện xung quanh chẳng khiến mình chú ý, quan tâm, cứ coi đó là điều hiển nhiên mà vô tư phớt lờ. Để rồi một ngày không biết nắng hay mưa, vô tình hay cố ý, ta sẽ đánh mất nó, lúc đó muốn quay lại thì đã quá trễ.

Lặng im nỗi nhớ

Lặng im nỗi nhớ

Sáng nay chợt nhớ Người của năm nào Một thời mộng mơ Một thời áo trắng

back to top