Phát thanh xúc cảm của bạn !

Kiss the rain - Hoài nhớ một cơn mưa

2016-01-25 01:00

Tác giả:


blogradio.vn - Rồi một mai thức giấc, Kiss the rain không còn làm trái tim ta thổn thức hằng đêm. Ta sẽ mỉm cười khi tình cờ gặp lại em giữa ngã tư đường dù lòng ta còn vương vấn những hoài niệm xưa cũ. Ta sẽ thật tâm chúc phúc mà giọng nói không chút nghẹn ngào. Cảm ơn người đã từng đến đây. Vậy là đủ rồi.

***



Nghe bản nhạc Kiss the rain (Yiruma)


Có đôi lần ta tự hỏi ta là gì trong trái tim em?

Là “người lạ từng yêu” hay chỉ là một cơn mưa thoáng qua, chẳng đủ làm ướt tim em để em một lần nhìn về phía sau?

Ta quen em trong một chiều mưa. Cũng giống như những đôi uyên ương khác, ta hạnh phúc khi có em kề bên. Đợi chờ những tin nhắn từ em mỗi ngày, ngóng trông đến giây phút được gặp em, những cuộc hẹn hò bất tận trong những ngày lộng gió hay thậm chí một vài cử chỉ quan tâm nhỏ nhặt của em cũng đủ làm ta xao xuyến đến ngập hồn.

Em yêu âm nhạc, những bản nhạc không lời của Yiruma. Vào những ngày cuối tuần trong một quán cà phê ấm áp, em bắt ta nghe thử bản Kiss the rain và ta thấy bản nhạc ấy hay tuyệt. Cho đến tận bây giờ khi bên cạnh ta không còn em nữa, ta vẫn nghe lại khúc nhạc năm xưa, nó gợi nhắc ta nhớ về một người từng thuộc về ta, một người đã bỏ ta mà đi không lí do.

Em biết không, chắc là không. Con đường đôi ta chung lối ngày nào vẫn dài và rộng thênh thang kể từ khi em bước về nơi ấy, bỏ ta lại giữa những buồn đau trong đời.



Ta cô đơn bước đi trên con đường đó. Ta cần lắm một bàn tay, ta thèm được nghe giọng nói trong trẻo bên tai, ta muốn ôm bờ vai của ai đó, hôn lên khóe môi nồng nàn. Nhưng những hồi ức ngày hôm qua có còn đâu. Ta chếnh choáng trong cơn men tình. Ta muốn tìm một lối thoát để đưa đôi bàn chân bước về phương trời mới nhưng mãi mà ta không xóa được.
Bởi lẽ tay buông nhưng lòng còn níu nên trái tim không thể rũ bỏ.

Tình yêu chân thành không có hai chữ “chiếm hữu” nên ta đã để em ra đi mà không một lần níu giữ. Ta nhìn em quay lưng mà lòng ta thắt lại. Ngày em đi, vang vọng trong tim ta là giai điệu Kiss the rain cất lên nhẹ nhàng. Bản nhạc từng khiến ta hạnh phúc và cũng bản nhạc ấy chất chứa bao buồn phiền, lòng ta hoang hoải một giấc mơ đã tàn phai.

Ta học cách chấp nhận sự thật như một lẽ hiển nhiên. Ta không thể giải thích tại sao nhớ thương còn rất nhiều mà em lại chọn cách ra đi. Ta cũng không hiểu bản thân ta tại sao cứ hoài nhớ mãi một bóng hình? Tại sao ta không thể quên được em dù chỉ trong một giây?

Vì ta thiếu dũng cảm nên ta chỉ dám đứng nhìn trộm em từ phía xa.

Có những người yêu nhau nhưng lại không đủ can đảm để bước về phía nhau.

Có những người yêu nhau nhưng cuối cùng họ vẫn không thể dắt tay nhau đi đến cuối con đường.

Có những người yêu nhau nhưng thản nhiên buông tay, thả mặc cho nỗi nhớ giẫm đạp lên từng kỷ niệm.

Có những người yêu nhau, thật sự rất yêu nhưng vẫn cứ chọn một lối rẽ không nhau.

Còn ta với em là hai người lạ từng thuộc về nhau. Nhưng ta không cam tâm dù lòng ta bảo rằng ‘Hãy ngừng lại đi...’ Ta vẫn mong chờ một người đã khuất xa một lần quay trở lại. Ta đợi chờ dù không biết có được như ý nguyện hay không.

Vì yêu là đợi chờ hay ta đang chờ cho trái tim ta dần nguôi ngoai những gì mà em mang đến? Những niềm vui lẫn nỗi buồn.

mưa

Tháng Mười Một.

Những ngày chênh chao giữa nhớ và quên.

Ta ru mình trong những nốt nhạc không lời da diết của Kiss the rain.

Ngoài trời mưa râm ran. Những cơn mưa muộn kéo đến rất nhanh và cũng chóng tạnh.

Có giọt mưa khẽ rớt vào tim, nghe lành lạnh, tê buốt.

Tiếng piano lướt qua tai êm ái. Những cung bậc cảm xúc trong tiếng mưa rơi đều lúc trầm lúc bổng nghe càng buồn hơn. Phải chăng Yiruma đã thả ‘cái hồn’ trong từng nốt nhạc bi thương mà không hề bi lụy.

Có cơn mưa nào tinh khôi?
Có cuộc tình nào trọn vẹn?


Mưa mang tình yêu đến bên ta. Và mưa cũng cuốn trôi đi bao tháng ngày êm đềm khi xưa. Ta ghét mưa. Nhưng ta trách bản thân mình nhiều hơn vì đã chẳng thể nào làm phai mờ dĩ vãng.

Dẫu cho người đi lãng quên tất cả.
Dẫu hạnh phúc vỡ tan như bong bóng mưa.
Dẫu mỗi ngày trôi qua trong ta chỉ còn lại nỗi nhung nhớ bất tận.


Không hiểu vì điều gì thôi thúc khiến ta chạy thật nhanh ra ngoài màn mưa giăng giăng. Em đến cùng cơn mưa nay ta muốn chấm dứt mọi thứ ở đây để lòng ta vơi đi nỗi u sầu. Nhưng trước khi ta đặt dấu chấm hết cho cuộc tình vô vọng này, ta tình nguyện để cho ký ức nhấn chìm thêm một lần nữa, rớt nước mắt thêm một lần nữa.

Rồi một mai thức giấc, Kiss the rain không còn làm trái tim ta thổn thức hằng đêm. Ta sẽ mỉm cười khi tình cờ gặp lại em giữa ngã tư đường dù lòng ta còn vương vấn những hoài niệm xưa cũ. Ta sẽ thật tâm chúc phúc mà giọng nói không chút nghẹn ngào.

Cảm ơn người đã từng đến đây.

Vậy là đủ rồi.

© Quách Thái Di – blogradio.vn

Gửi những tâm sự, sáng tác của các bạn đến với các độc giả của blogradio.vn bằng cách gửi bài viết về địa chỉ email blogradio@dalink.vn

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Kết thúc là bắt đầu...

Kết thúc là bắt đầu...

Phụ nữ lấy chồng, ai cũng mong cầu hạnh phúc, mong cầu một gia đình ấm êm. Có ai mong cầu mình sẽ làm trụ cột gia đình? Kí ức về những tháng ngày tưởng chừng như hạnh phúc, mà không phải hạnh phúc cứ hiện ra...

Có một tôi cô đơn trong đại dương tình yêu

Có một tôi cô đơn trong đại dương tình yêu

Có những lời muốn bày tỏ cuối cùng lại hoá thành con thuyền, bị ngọn sóng dữ cuốn đi xa, nuốt trọn xuống đáy đại dương. Con thyền ấy không bao giờ còn trở lại được nữa, như cách mà chúng ta đè nén tâm tư chôn chặt xuống đáy lòng.

Cánh cửa tình bạn

Cánh cửa tình bạn

Những lúc ở bên Minh, anh cảm thấy như có một sợi dây vô hình kéo anh lại gần hơn, làm anh nhìn Minh bằng một ánh mắt khác. Quân không còn thấy Minh chỉ là người bạn thân thiết từ thuở nhỏ nữa.

Một người giữ lại, một người buông tay

Một người giữ lại, một người buông tay

Đó là lần đầu tiên tôi cảm nhận được sự ấm áp kỳ lạ trong lòng, như thể chỉ một câu nói của cô ấy cũng đủ làm tan biến mọi lạnh lẽo của cơn mưa ngày hôm đó.

Quay trở về nhà

Quay trở về nhà

Hơn ai hết thì con cũng là người buồn nhất. Bởi ước mơ dường như sắp thực hiện của con phải tạm gác lại. Giờ đây, con lại phải cô đơn và có thể lạc lõng nơi xứ người. Chuyến đi này là lần đầu tiên con xa nhau lâu đến vậy.

Sống ở đời: Bớt can thiệp, bớt nói, bớt lo - Đó mới là khôn ngoan!

Sống ở đời: Bớt can thiệp, bớt nói, bớt lo - Đó mới là khôn ngoan!

Dù mối quan hệ có thân thiết đến đâu, cũng đừng áp đặt suy nghĩ của mình lên người khác. Dù khó chịu đến đâu, cũng đừng tùy tiện phán xét.

Âm thầm chờ anh quay về

Âm thầm chờ anh quay về

Tất cả kí ức về anh vẫn còn nguyên vẹn trong tâm trí của em như ngày nào nhưng với anh thì nó sẽ là dĩ vãng nhạt nhòa trong quá khứ mà thôi.

Cho đi từ những điều nhỏ bé

Cho đi từ những điều nhỏ bé

Tôi nhìn thấy chính mình trong họ – những lúc tôi gặp khó khăn và nhận được sự giúp đỡ từ người khác. Tôi biết rằng, dù nhỏ bé nhưng sự chia sẻ có thể làm thay đổi cuộc sống của ai đó theo những cách bất ngờ. Và đôi khi, điều đó đủ để khiến tôi cảm thấy hạnh phúc.

Về quê...

Về quê...

Anh đến quê em một ngày xa Cơn gió lao xao tựa đón chào Để nhìn thấy cánh đồng lúa chín Bên rặng tre lũ trẻ thường chơi

Mùa xuân sau cơn giông

Mùa xuân sau cơn giông

Trời đổ mưa, những giọt nước lách tách rơi xuống mái tôn, tiếng mưa át cả những lời bàn tán. Bé Kiệu, trong vòng tay cha, khóc đến nghẹn cả hơi. Bà Mắm đứng lặng, ánh mắt trĩu nặng những đau đớn. Ông Tét ngước nhìn lên bầu trời xám xịt, đôi mắt đầy tuyệt vọng. Trong lòng ông chỉ còn lại một câu hỏi không lời đáp: "Đến bao giờ… cái nghèo mới thôi đè bẹp đời tôi…'"

back to top