Phát thanh xúc cảm của bạn !

"Không đâu bằng nhà mình!"

2010-06-11 16:23

Tác giả:


Blog Việt


"Nhà" trong tâm thức người Việt



“Không đâu bằng nhà mình” tôi nhớ đây là tiêu đề một bộ phim mà tôi từng xem. Câu nói thật đơn giản nhưng ngẫm ra thì chất chứa trong đó nhiều kinh nghiệm mà người ta phải ở một độ tuổi nào đó mới hiểu thấu đáo được.

Nhà là nơi ta sinh ra và lớn lên. Đó là ngôi nhà thực nhưng quan trọng hơn đó là ngôi nhà với những con người thân thuộc (gia đình) là mẹ, là cha, là anh chị em ta… Tiếng Việt chỉ có một âm “nhà” để chỉ hai nét nghĩa cơ bản đó nhưng dường như là người Việt thì ai ai cũng hiểu nghĩa của từ “nhà” trong những trường hợp giao tiếp nhất định (trái lại trong tâm thức của người Anh, họ phân biệt rất rõ hai khái niệm house (ngôi nhà) và home (gia đình)).

Với người Việt, “nhà” có ý nghĩa cực kỳ quan trọng. Đó là nơi lưu dấu những kỷ niệm, là địa chỉ tâm hồn của những con người xa xứ. Điều này giải thích vì sao khi người ta gần về đến nhà thì tâm trạng bao giờ cũng náo nức, hồi hộp ngược lại lúc người ta dời nhà ra đi thì tâm trạng ấy khác hẳn, có cái gì như nuối tiếc, thất vọng, chán nản… Người ta có thể từ bỏ cuộc sống phồn hoa nơi thị thành để về nhà tận hưởng cảm giác thanh bình, tĩnh lặng; người ta có thể từ chối một bữa ăn thịnh soạn để đi hàng chục cây số về nhà ăn một bữa cơm gia đình thanh đạm. Có thể ở đâu đó, người ta phải làm ra vẻ này, vẻ khác (một người khác) nhưng chỉ ở nhà họ mới có thể bộc lộ tất cả con người thực của chính họ: chỉ ở nhà, ta mới thể hiện tất cả những thói quen tốt, xấu; chỉ ở nhà, ta mới có thể bày tỏ quan điểm của mình một cách thoải mái… Thế nên, trong tiếng Việt, “nhớ nhà”, “ở nhà”, “về nhà” từ một cụm từ dường như trở thành một từ thông dụng và trong giao tiếp hàng ngày, chúng ta vẫn thường nghe người ta nói “chỗ người nhà (tôi nói thẳng)”, “nói trong nhà (thôi nhé)”, “nói lành cửa nhà”… Nhà trở thành địa chỉ thiêng liêng trong tâm hồn mỗi người Việt.



Ảnh minh hoạ: Bạn đọc (st)


Ở nhà thì cái gì cũng đầy đủ (đầy đủ cả về vật chất và tinh thần) cho nên ông cha ta mới dạy rằng “sểnh (sẩy) nhà ra thất nghiệp” tức là khi rời khỏi nhà thì cái gì cũng cảm thấy thiếu: thiếu ăn, thiếu mặc, thiếu tình cảm… Cho nên, nếu không vì những lý do nhất định thì con người không nên dời nhà, ly hương hay xa xứ.

Lúc nhỏ, khái niệm “nhà” trong tâm thức ta là nhà của ông bà ta, cha mẹ ta, anh chị em ta. Khi lớn lên, mỗi người có một tổ ấm riêng thì “nhà” đó là tổ ấm của chính ta. Điều đó cho thấy khái niệm “nhà” không cố định mà nó thay đổi theo tâm thức của con người. Khi nào nó là chỗ dựa về tinh thần, là nơi có những con người thân yêu nhất thì đó là “nhà”.

Khi còn trẻ, người ta thường muốn dời nhà để đi nơi này nơi khác, sống ở chỗ nọ chỗ kia. Nhưng lúc về già, người ta thường có tâm trạng muốn trở về nhà bởi quãng thời gian mà họ trải qua giúp họ hiểu rằng: không ở đâu bằng nhà của mình.

Tình thân và sự yên ổn làm nên khái niệm “nhà” (gia đình) trong tâm thức người Việt. “Nhà” chứa đựng mọi niềm vui, mọi nỗi buồn, những thử thách, những thăng trầm của cuộc đời con người. Dù là ai trong cuộc đời này thì xin hãy dành một phần trái tim của mình cho gia đình mình, quê hương mình, đất nước mình. Đó là “nhà” của mỗi người dân Việt Nam.

  • Gửi từ email Thuý Vinh - thuyvinh0610@

 



Cuốn sách
Mời bạn click vào đây để tìm hiểu thông tin về cuốn sách "Tôi và Thần tượng"  - ấn phẩm mới của chuyên trang Blog Việt & Nhạc Việt Plus

 

Dù bạn đang dùng dịch vụ Blog nào, Blog Việt vẫn là người bạn đồng hành cùng cộng đồng Blogger Việt. Hãy chia sẻ những bài viết và đường link blog hay bạn muốn chia sẻ tới chúng tôi như thường lệ bằng cách gửi theo mẫu sau hoặc gửi email về địa chỉ blogviet@vietnamnet.vn

 
Chép link sau vào chương trình đọc Feed (RSS) để cập nhật những bài viết mới nhất của Blog Việt ngay tại Blog của bạn: feed://vietnamnet.vn/blogviet
 
a

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Người thầm lặng 20/10

Người thầm lặng 20/10

Mỗi bước đường tôi đi đều in dấu sự dạy bảo, lo lắng và yêu thương vô điều kiện của mẹ. Sự hi sinh âm thầm của mẹ khiến tôi thấu hiểu rằng, dù có bao nhiêu thử thách trong cuộc sống, tôi vẫn luôn có một người để dựa vào.

Yêu anh, yêu đến điên rồ để rồi nhận lại là điều gì?

Yêu anh, yêu đến điên rồ để rồi nhận lại là điều gì?

Nhiều lúc tôi khuyên bạn của mình về chuyện yêu đương. Chẳng hạn như người ta lạnh nhạt là người ta hết yêu bạn, đừng cố chấp theo đuổi làm gì. Thế mà bản thân tôi lại trong hoàn cảnh ấy.

Lá thư tình không gửi

Lá thư tình không gửi

Mỗi khi mở ngăn kéo, nhìn thấy chồng thư cũ kỹ, anh lại nhớ về những ngày tháng sinh viên đầy kỷ niệm. Có những lúc anh tự trách mình vì đã không đủ can đảm để nói ra cảm xúc thật của mình với Linh.

Tình yêu: Một bản giao hưởng của tâm hồn

Tình yêu: Một bản giao hưởng của tâm hồn

Khi ta yêu, ta học cách chấp nhận không chỉ những điều tốt đẹp mà cả những điều chưa hoàn hảo ở đối phương. Tình yêu không yêu cầu chúng ta phải hoàn hảo; nó chỉ cần ta chân thành. Sự chân thành chính là nốt nhạc chính, là nhịp đập của bản giao hưởng ấy.

Theo bạn, như thế nào là ổn định?

Theo bạn, như thế nào là ổn định?

Cuộc sống đôi lúc yêu cầu chúng ta ổn định, không chỉ vì bản thân, mà còn vì trách nhiệm và những người ta yêu thương. Đôi khi, ổn định giống như một bến đỗ, nơi ta tạm nghỉ ngơi sau những sóng gió.

Mùa đông – 2017

Mùa đông – 2017

Sunny là niềm an ủi duy nhất trong cuộc sống đầy khó khăn của cô. Mỗi tối, cô cùng con trai chơi đùa, kể chuyện, rồi khi Sunny ngủ say, cô lại ngồi một mình bên cửa sổ, nhìn ra ngoài trời tuyết rơi và nhớ về quá khứ.

4 con giáp là 'thần giữ của'

4 con giáp là 'thần giữ của'

Tiền bạc một khi đã ở trong tay 4 con giáp này thì rất khó lọt ra ngoài đồng nào.

Đi qua sự phản bội

Đi qua sự phản bội

Tớ cứ tưởng rằng, lý do mà quá khứ chúng ta không thành là vì cái tôi của hai bên. Nhưng sau sáu năm ròng, cả tớ và cậu đều đã yêu những người khác, đã đủ chín chắn để hiểu bản thân mình hơn rồi, chúng ta vẫn tan vỡ.

Tại sao không?

Tại sao không?

Những thứ bình thường hiện diện xung quanh chẳng khiến mình chú ý, quan tâm, cứ coi đó là điều hiển nhiên mà vô tư phớt lờ. Để rồi một ngày không biết nắng hay mưa, vô tình hay cố ý, ta sẽ đánh mất nó, lúc đó muốn quay lại thì đã quá trễ.

Lặng im nỗi nhớ

Lặng im nỗi nhớ

Sáng nay chợt nhớ Người của năm nào Một thời mộng mơ Một thời áo trắng

back to top