Phát thanh xúc cảm của bạn !

Gia vị của yêu thương

2008-11-10 16:07

Tác giả:


(Blog Việt) - Ngày xưa, nhà hắn khá nghèo, tuy không phải chạy ăn từng bữa nhưng cũng gọi là nghèo. Hồi đó gia đình thiếu thốn đủ thứ nhưng cái ăn và tình cảm thì luôn đong đầy. Hắn nhớ hồi đó nhà hắn dù có khó khăn thế nào, bữa cơm lúc nào mẹ cũng nấu đủ một món mặn, một món rau, một món canh; và bữa cơm nào gia đình hắn cũng có đầy đủ mọi người. Món ăn nhà hắn nhiều khi rất đơn sơ, có khi chỉ là một hai quả trứng đánh với cà chua thành một món ăn trộn với cơm nóng rất ngon, mẹ hắn gọi đó là trứng bác (đến giờ hắn vẫn không hiểu tại sao món đó lại có cái tên như vậy). Cũng có khi tươm hơn là bữa canh mùng tơi nấu với cua, ăn cùng với cà pháo. Cả mâm cơm chỉ có một âu canh to và một bát cà, cả nhà xì xụp chan chan húp húp một loáng là sạch trơn. Ấy thế mà anh em hắn vẫn còn liếm môi liếm mép thòm thèm.

Vào các ngày chủ nhật, đã thành thông lệ, nhà hắn đều nấu một món khác hẳn ngày thường để phù hợp với ý nghĩa nghỉ ngơi thực sự của ngày chủ nhật. Mẹ hắn rất khéo tay, món gì cũng biết nấu cả, từ phở bò, phở gà, sốt vang, bún chả, bún thang, mỳ vằn thắn... Mẹ hắn nấu nhiều món ngon đến nỗi, từ khi hắn biết tiêu tiền, hắn chẳng bao giờ nghĩ đến khái niệm đi ăn hàng bởi hắn cảm thấy món gì mẹ hắn nấu cũng ngon hơn ở hàng. Khách quan mà nói, có thể mẹ hắn nấu ăn không ngon bằng ở hàng, nhưng có một thứ gia vị trong món ăn của mẹ hắn mà không ở đâu có được, đó là tình cảm của một người mẹ, người vợ trong gia đình. Tuổi thơ của hắn cứ êm đềm trôi qua..

Thời gian trôi đi, bố mẹ hắn già, hắn và anh hắn lớn lên. Xã hội ngày một phát triển, gia đình hắn cũng đỡ nghèo hơn, cũng sẳm sửa được cái này cái nọ. Nhưng có lẽ định luật bảo toàn tổng quát là một chân lý: chả có cái gì tự dưng sinh ra, cũng chả có cái gì tự dưng mất đi, nó chỉ chuyển hóa từ dạng này sang dạng khác. Khi nhà hắn có thêm một số thứ cũng có nghĩa là một số thứ khác mất đi…

Từ lâu lắm rồi, hắn không được ăn món trứng bác nữa, hắn thực sự nhớ món đó. Mẹ hắn thì bận bịu với công việc, bữa cơm có ít thời jan để chuẩn bị hơn, và rất hiếm những bữa ăn mà nhà hắn có đủ bốn người. Cuối tuần nhà hắn vẫn nấu những món đặc biệt, nhưng hắn ko còn cảm thấy ngon như trước nữa..

Thế rồi hắn đi làm, có chút tiền, vênh vang khắp nơi. Cuối tuần thường hắn không ăn cơm nhà mà ra đường đi ăn với bạn. Chẳng phải vì bây giờ ngoài hàng người ta nấu ăn ngon hơn hồi xưa, mà chỉ bởi vì hắn không còn cảm thấy thứ gia vị tình cảm trong những món ăn ở nhà hắn nữa. Ra đường ăn, đối với hắn có lẽ là vạn bất đắc dĩ. Nhiều khi lúc ăn ở hàng, hắn cảm thấy cái món mà hắn đang ăn đậm đà hương vị của.. rơm, nhưng hắn vẫn ăn, chỉ vì món đó cho hắn năng lượng đủ để.. vật vờ.

 

Tự dưng hắn thèm lăng xăng rây bột, nhào bột, cán bột cho mẹ hắn làm bánh gối…

Bao giờ cho đến ngày xưa? Từ lâu hắn đã biết rằng câu trả lời cho câu hỏi này luôn là: Không bao giờ. Nhưng không hiểu sao hắn vẫn thấy nuối tiếc những gì ngày xưa hắn có.

 

Mọi sự so sánh đều khập khiễng, hắn không biết và cũng không muốn so sánh những thứ hiện hắn đang có với những thứ hắn đã từng có và đã mất đi, cái nào tốt hơn cái nào. Nhưng hắn thực sự cảm thấy nhớ thời thơ ấu, nhớ đến se lòng..

Ngả mình ra ghế, bỗng dưng hắn nhớ tới giai điệu của "Return to Innocent" - Egnima. Một giai điệu chẳng ăn nhập gì lắm với cảm xúc hiện tại của hắn, nhưng lòng hắn bỗng rưng rưng....

 

Blog Việt theo  Blog 47

 

47- Triệu Hưng- Một lập trình viên có tâm hồn nhạy cảm với những chuyển động của cuộc sống bên mình.

 

  • Cảm nhận về bài viết mời bạn gửi theo mẫu sau hoặc gửi bài viết, đường link blog muốn chia sẻ về địa chỉ blogviet@vietnamnet.vn

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Người thầm lặng 20/10

Người thầm lặng 20/10

Mỗi bước đường tôi đi đều in dấu sự dạy bảo, lo lắng và yêu thương vô điều kiện của mẹ. Sự hi sinh âm thầm của mẹ khiến tôi thấu hiểu rằng, dù có bao nhiêu thử thách trong cuộc sống, tôi vẫn luôn có một người để dựa vào.

Yêu anh, yêu đến điên rồ để rồi nhận lại là điều gì?

Yêu anh, yêu đến điên rồ để rồi nhận lại là điều gì?

Nhiều lúc tôi khuyên bạn của mình về chuyện yêu đương. Chẳng hạn như người ta lạnh nhạt là người ta hết yêu bạn, đừng cố chấp theo đuổi làm gì. Thế mà bản thân tôi lại trong hoàn cảnh ấy.

Lá thư tình không gửi

Lá thư tình không gửi

Mỗi khi mở ngăn kéo, nhìn thấy chồng thư cũ kỹ, anh lại nhớ về những ngày tháng sinh viên đầy kỷ niệm. Có những lúc anh tự trách mình vì đã không đủ can đảm để nói ra cảm xúc thật của mình với Linh.

Tình yêu: Một bản giao hưởng của tâm hồn

Tình yêu: Một bản giao hưởng của tâm hồn

Khi ta yêu, ta học cách chấp nhận không chỉ những điều tốt đẹp mà cả những điều chưa hoàn hảo ở đối phương. Tình yêu không yêu cầu chúng ta phải hoàn hảo; nó chỉ cần ta chân thành. Sự chân thành chính là nốt nhạc chính, là nhịp đập của bản giao hưởng ấy.

Theo bạn, như thế nào là ổn định?

Theo bạn, như thế nào là ổn định?

Cuộc sống đôi lúc yêu cầu chúng ta ổn định, không chỉ vì bản thân, mà còn vì trách nhiệm và những người ta yêu thương. Đôi khi, ổn định giống như một bến đỗ, nơi ta tạm nghỉ ngơi sau những sóng gió.

Mùa đông – 2017

Mùa đông – 2017

Sunny là niềm an ủi duy nhất trong cuộc sống đầy khó khăn của cô. Mỗi tối, cô cùng con trai chơi đùa, kể chuyện, rồi khi Sunny ngủ say, cô lại ngồi một mình bên cửa sổ, nhìn ra ngoài trời tuyết rơi và nhớ về quá khứ.

4 con giáp là 'thần giữ của'

4 con giáp là 'thần giữ của'

Tiền bạc một khi đã ở trong tay 4 con giáp này thì rất khó lọt ra ngoài đồng nào.

Đi qua sự phản bội

Đi qua sự phản bội

Tớ cứ tưởng rằng, lý do mà quá khứ chúng ta không thành là vì cái tôi của hai bên. Nhưng sau sáu năm ròng, cả tớ và cậu đều đã yêu những người khác, đã đủ chín chắn để hiểu bản thân mình hơn rồi, chúng ta vẫn tan vỡ.

Tại sao không?

Tại sao không?

Những thứ bình thường hiện diện xung quanh chẳng khiến mình chú ý, quan tâm, cứ coi đó là điều hiển nhiên mà vô tư phớt lờ. Để rồi một ngày không biết nắng hay mưa, vô tình hay cố ý, ta sẽ đánh mất nó, lúc đó muốn quay lại thì đã quá trễ.

Lặng im nỗi nhớ

Lặng im nỗi nhớ

Sáng nay chợt nhớ Người của năm nào Một thời mộng mơ Một thời áo trắng

back to top