Phát thanh xúc cảm của bạn !

Gia đình nỗi nhớ không gọi thành tên

2013-02-06 16:22

Tác giả:


Bài dự thi Tết trong tim tôi.

Đã bao lâu rồi, là năm năm hay ba năm kể từ ngày tôi ra trường và lao vào cuộc sống kiếm tiền. Tôi mải mê quay cuồng với những cơ hội, những kế hoạch để thỏa lòng mong uớc của nhưng năm tháng sinh viên, của một chàng trai vốn xuất thân từ một miền quê nghèo.
Cơ hội của tôi là những ngày cuối tuần, ngày lễ trong năm, là ngày mọi người nghỉ ngơi sum họp gia đình bè bạn thì tôi có thể kiếm đuợc nhiều tiền hơn mọi ngày vì tôi làm MC cho các công ty event, mà công việc này thường tất bật khi mọi nguời được nghỉ ngơi! Rồi như một thói quen, tôi không còn khái niệm về ngày nghỉ cuối tuần, nghỉ lễ và kể cả ngày tết, cũng như khái niệm xum họp bên gia đình.Thay vào đó là những ngày của sự kiện, của công việc với bao lịch dẫn, lịch diễn và có thể mùa xuân này cũng vậy nếu như không có buổi tối hôm qua...

Lịch đã được lên sẵn kín tất cả các ngày truớc tết, sau tết nào là: HỘI XUÂN, CHUƠNG TRÌNH MỪNG ĐẢNG MỪNG XUÂN, LỘC ĐẦU NĂM, …Những chương trình gần đây, chương trình nào cũng liên quan đến mùa xuân – ngày tết.  Đứng trên sân khấu tôi vẫn hay chúc mọi nguời “năm mới an khang thịnh vuợng, sum họp vui vầy bên nguời thân và bạn bè, …” những cụm từ hoa mỹ và chau chuốt. Nhưng tôi chỉ xem đó như là nhiệm vụ phải làm để kiếm tiền, một lời trong kịch bản đã được chuẩn bị truớc.  Đêm qua 23 tết, trên đuờng đi làm, chạy xe qua các ngả đuờng trong giờ tan tầm nhưng xe đã vắng đi rất nhiều. Lòng nghĩ thầm “hôm nay là 23, chắc tụi sinh viên về rồi, nguời ta ít ra đuờng chắc là để lo chuẩn bị đồ cúng đưa Ông Táo về trời, mấy nguời tha huơng cầu thực cũng về ít nhiều rồi”.

Chợt cuời vì thấy mình cũng là một kẻ “tha huơng cầu thực” còn ở lại.



Sài Gòn vắng!

Sài Gòn giờ đã bớt đi cái ồn ào, tất bật, chỉ còn lại phần đông là nguời bản địa, khiến cho ai đó xa quê có chút tủi lòng, ganh tị!

Ngày mai, ngày mai nữa chắc Sài Gòn Sẽ vắng hơn.

Đêm nay, chuơng trình của tôi có đoạn nói về mùa xuân, mùa của sự sum họp, quây quần, cầm Script trên tay mà nghe lòng nghẹn lại! trong đầu cứ mãi vang lên câu hỏi?

Đã bao mùa xuân rồi ta không về?

Đã bao lâu ta không có dịp cùng ba mẹ và anh chị em chuyện trò, bàn về mùa xuân về dự định năm sau, về món dưa cải mẹ ngâm, nồi thịt chị hai kho – thằng út hái dừa. Rồi đi chúc tết ông bà ở nhà chú Bảy! Có phải lời văn trong Script đêm nay là dành riêng cho mình, một nguời tha huơng mãi mê kiếm tiền. Thiết nghĩ tiền thì cần nhưng đâu phải là tất cả...

Ngày mai tôi sẽ hủy đi các sô để về với gia đình, về với những nỗi nhớ trong tôi, nỗi nhớ đã gọi thành tên!

Gia đình!


  • Bài dự thi của Trần Bảo Khánh

Để bình chọn bài viết này mời bạn để lại bình luận - phản hồi cuối bài viết!



Để những câu chuyện và tâm sự, phản hồi của bạn đến với các thính giả của Blog Radio cũng như các chuyên mục đặc sắc khác của Blog Việt và Nhạc Việt Plus bạn đừng quên duy nhất địa chỉ email blogviet@dalink.vn và trên website blogviet.com.vn - nhacvietplus.com.vn
.

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Cung đàn vang khúc tình ca

Cung đàn vang khúc tình ca

Cũng như bản tỉnh ca thiết tha nhất, như muốn được gởi đến khắp nơi một ước mơ to lớn nhất và cũng đơn giản nhất của thầy và của toàn trường về một ngôi trường mới. Ước mơ đó đã được bày tỏ đã được bay xa trong lời ca tiếng hát trong tiếng đàn da diết của chính trái tim thầy

'Thiền' của Osho hay câu chuyện không thể lý giải bằng lời

'Thiền' của Osho hay câu chuyện không thể lý giải bằng lời

Cuốn sách "Thiền" của Osho đã đưa ra một cái nhìn sâu sắc về thiền định, một con đường mà không phải lúc nào cũng dễ dàng để lý giải bằng lời nói.

Yêu xa

Yêu xa

Dù chỉ là một cuộc hẹn ngắn ngủi, nhưng mỗi lần được ở bên nhau, chúng tôi đều tận hưởng từng khoảnh khắc và tận dụng thời gian để tận hưởng hạnh phúc. Những kỷ niệm đẹp và những giây phút ngọt ngào ấy đã giúp chúng tôi cảm thấy động viên và tiếp tục bước đi trên con đường yêu xa.

Người có đáng kết giao hay không, chỉ cần nhìn vào thái độ của họ đối với 4 ĐIỀU này thì tỏ tường ngay

Người có đáng kết giao hay không, chỉ cần nhìn vào thái độ của họ đối với 4 ĐIỀU này thì tỏ tường ngay

Cổ nhân có câu: “Hổ báo không thể cưỡi, lòng người cách một tầng da bụng”.

Lũ trẻ của rừng núi

Lũ trẻ của rừng núi

Nhưng tôi chưa bao giờ hỏi mẹ tôi tại sao học sinh lại quý mẹ như thế, tôi chỉ nhìn chăm chăm vào khung cảnh viễn tưởng mà mình tạo ra, mà quên mất mẹ tôi đã cống hiến biết bao nhiêu năm tháng ròng rã cho những búp măng non trẻ ấy.

Rồi một ngày...

Rồi một ngày...

Không một ai trong chúng ta có thể chấp nhận nổi người thân ra đi ngay trước mắt mình, và bây giờ thì tôi cũng vậy! Tôi cũng sợ mất bố, tôi cũng sợ mất mẹ và tôi cũng sợ một ngày nào đó, mình trở thành mồ côi...

Tình khi say

Tình khi say

Tình yêu là gì mà anh nhớ em thế Tình yêu là chi mà lòng say nhanh quá

Lời hứa tháng mười (Phần 5)

Lời hứa tháng mười (Phần 5)

Cô cứ nghĩ mình đã quên được tất cả và có thể sẵn sàng mở lòng với một mối quan hệ mới, nhưng hóa ra tận sâu bên trong, cô đang trốn tránh chứ không phải đối diện và quên được chúng. Cô có thật sự xứng đáng với người con trai này không?!

Người thông minh dùng nguyên tắc

Người thông minh dùng nguyên tắc "7-3" trong đối nhân xử thế, nhờ vậy cuộc đời sóng yên biển lặng

Trong đối nhân xử thế, những bí mật quan trọng vẫn nên được che giấu và không để người khác biết.

back to top