Đông về, em chơi vơi tìm một bàn tay khác
2014-12-08 01:00
Tác giả:
Mưa! Lại một ngày mưa nữa...
Mưa mùa này lạnh thật đấy. Lạnh không chỉ bởi gió mùa đã về mà lạnh bởi trong em cảm thấy cô đơn đến lạ.
Em gọi anh là Nắng. Đơn giản vì sau những cơn mưa em mong Nắng sẽ về... Em vội vàng tìm Nắng trong những ngày trời thấy lạnh. Nhưng em vẫn chỉ có một mình, vẫn cứ đi về giữa những nắng mưa của cuộc đời như thế.
Anh nói em đâu có cô đơn. Phải, em còn có gia đình, em còn có bạn bè. Nhưng bên em đâu có anh, đúng không?
Mãi vẫn chỉ có thể đi bên đời cuộc sống của anh mà không bao giờ có thể bước vào. Em đâu có cao thượng khi cứ cho đi mà không mong nhận lại.
Này anh, em có ngốc quá không khi mãi nhớ về những lời anh đã hứa trong khi anh đã quên những điều ấy tự bao giờ? Và em có ngốc không khi biết trái tim anh đã toàn tâm toàn ý dành tình cảm cho chị ấy. Ai đó từng nói "Trong tình yêu tốt nhất chỉ nên toàn tâm toàn ý yêu một người, ngoài người con gái đó ra, tất cả đều nên dừng lại ở một giới hạn nhất định".
Đông sắp về, tay em lại chơi vơi tìm kiếm hơi ấm từ một đôi bàn tay khác. Những nỗi nhớ về anh cứ ôm lấy tâm trí của em. Em nhớ Nắng. Nhưng chắc anh sẽ chẳng biết được đâu. Mãi chẳng thể hiểu được.
"Giữa trăm người, vẫn chỉ thấy một người.
Giữa ngàn người, vẫn chỉ nhớ một người.
Giữa triệu người, vẫn chỉ cần một người.
Giữa tỉ người, vẫn chỉ chọn một người.
Giữa thế gian mênh mông, vẫn chỉ muốn đi mãi cùng một người".
Đời người vốn dĩ không quan trọng đã trải qua bao nhiêu mối tình, đơn giản chỉ là tìm được một người cảm thấy an lành khi ở bên, một người có thể cho em mượn bờ vai khi mỏi mệt, một người có thể nghe em luyên thuyên đủ thứ chuyện không đầu không cuối, một người có thể ở bên để em khóc ngon lành như đứa trẻ. Nhưng dường như những điều càng giản đơn càng khó để có được. Bởi có khi bản thân tìm thấy được người ấy rồi nhưng lại chẳng thể ở bên, chẳng thể quan tâm một cách tự nhiên nhất.
Một ngày mưa, viết cho anh vài dòng....
- Rubic Xoay
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Ấu thơ tươi đẹp!
Mặc cho bạo chúa thời gian nhẫn tâm xóa nhòa mọi thứ, mặc cho tuổi tác ngày càng chồng chất thêm, tôi vẫn nhớ mãi bức tranh sống động ấy, dù nó luôn gợi lên một chút buồn, một chút nhớ thương về những mùa hoa tươi đẹp...
'Biến thể của cô đơn' trong thời đại công nghệ
“Biến thể của cô đơn” là tác phẩm nói về sự mất kết nối với chính mình. Đây là thời đại chúng ta sống quá nhanh, bị nhiều thứ chi phối, từ đó mất khả năng hiểu về tâm hồn mình.
Thanh xuân ấy chúng ta đã bỏ lỡ nhau
Chúng ta kết thúc trong sự tiếc nuối của mọi người xung quanh, trong sự tiếc nuối của cô gái đã yêu cậu bằng cả sự chân thành. Còn cậu, cậu có tiếc nuối cô gái đã dạy cậu cách yêu, có tiếc nuối cô gái mà cậu đã từng làm tổn thương đến đau lòng không?
Hồi ức mùa lúa chín
Con đường xưa, cánh đồng xưa vẫn còn đó, nhưng cô gái của anh đã không còn nữa. Nỗi buồn không thể nói thành lời, chỉ còn lại trong tim anh, như một bản tình ca không trọn vẹn.
Yêu nhau từ thưở mười hai
Vậy đó, đã được gặp người ấy, đã vào tiết học của người ấy là anh cứ bị cuốn đi như đang say giấc nồng vậy, và anh cứ mang theo hết những gì của người ấy trao đến anh trong ngày hôm ấy để cùng vui, cùng hớn hở và cùng bên nhau thiết tha hơn nữa cho những tiết học tiếp theo.
4 con giáp này luôn nhận được sự giúp đỡ của quý nhân trong đời, nắm được cơ hội thì giàu có đến già
Trong suốt cuộc đời mình, 4 con giáp này luôn có quý nhân kề bên.
Chuyện của mùa Hè
Mùa hè xứng đáng là một khoảng thời gian tuyệt vời dành riêng cho một đứa kì dị như tôi vậy. Khi chẳng có gì làm thì có thể nghĩ ra hàng tá kế hoạch riêng cho bản thân.
Tự giận dỗi
Anh vẫn nhớ chút trần gian vụng dại Anh vẫn nhớ mùa yêu tình sang trang Anh phải yêu và phải vẽ dung nhan Cho tim chết cho hồn không đọng lại
Cung đàn vang khúc tình ca
Cũng như bản tỉnh ca thiết tha nhất, như muốn được gởi đến khắp nơi một ước mơ to lớn nhất và cũng đơn giản nhất của thầy và của toàn trường về một ngôi trường mới. Ước mơ đó đã được bày tỏ đã được bay xa trong lời ca tiếng hát trong tiếng đàn da diết của chính trái tim thầy