Cơm vợ.com
2009-01-13 15:39
Tác giả:
Ăn gì khi thực phẩm tăng giá?
(Blog Việt) - Dạo này mấy chị em cơ quan tôi cứ lên cơ quan lại ca bài ca muôn thuở "lương tăng thì ít và giá thực phẩm tăng nhiều". Mọi người cứ "rên rỉ, nỉ non "với nhau…cứ đà này thì chị em mình không cần phải đi tập thể dục thẩm mỹ, không cần phải mua thuốc giảm béo làm gì. Tiền mua thuốc để mua quần áo, giầy dép diện cho sướng... vì thực phẩm đắt sẽ mua ít thực phẩm đi, gạo đắt sẽ mua ít đi, mỗi bữa ăn ít cơm đi người sẽ gầy như cái dây thôi.
Đúng thế, mọi ngày mua 3 lạng thịt bò chia hai bữa, bây giờ chỉ mua 2 lạng. Mọi ngày ăn hai bát cơm một bữa, bây giờ ăn một bát thôi,cứ đà này không khéo các chị em ta sẽ như người mẫu,mình hạc xương mai....
Lại nói chuyện ăn trưa ở công sở. Mọi ngày có 10.000 đồng là chúng tôi có 1 suất cơm hộp ngon lành, nhưng bây giờ thì không có cơm 10.000 đ nữa , ít nhất là 15.000 đ. Lương cán bộ nghiên cứu như bọn tôi bậc khởi điểm là 2,34 nhân với 540.000 được hơn một triệu 1 tháng thì... ăn được hai bữa cơm hộp và tiền xăng xe là hết... Cuộc sống khó khăn đến nỗi thanh niên đến tuổi lập gia đình mà vẫn chưa dám có người yêu, mặc dù rất đẹp trai, học hành tử tế… Lấy vợ rồi có nuôi nổi con không? Nuôi mình còn không nổi nữa là nuôi con. Nghĩ mà buồn...

Ảnh minh họa: Tin tức online
Có lẽ vì thế "giầu" như Giáo sư Tiến sĩ phòng tôi cũng phải ăn cơm theo kiểu comvo.com (cơm vợ chấm com)
Tôi nhớ là trước đây tôi có đọc truyện ngắn của nhà văn Trần Nhương ông viết truyện ngắn hay nổi tiếng là combui.com.Truyện ngắn này đã in trên Văn Nghệ và đã được đọc giả hưởng ứng nhiệt tình...
Thì giờ đây có lẽ tôi phải viết Cơm vợ chấm com thôi.Cơm vợ chấm com có nhiều lợi ích.Thứ nhất là vợ nấu theo sở thích "ăn món gì "của chồng. Thứ hai là rất đảm bảo vệ sinh. Thứ ba là đảm bảo hàng thực phẩm tươi ngon,chất lượng. Thứ tư là rẻ (vì vợ không lấy tiền công, không phải đóng thuế, cũng như không phải thuê mặt bằng để kinh doanh).
Chính vì vậy mà hàng ngày đồng chí giáo sư ngoài cái cặp to tướng còn xách theo một hộp cơm vợ nấu, đến trưa đồng chí bỏ vào lò vi sóng bật lên 2 phút là ngon lành 7,8 món mang ra để "chén"... Nếu làm bài toán về kinh tế thì cơm vợ chấm com.. chi phí 10.000 đ bằng mua ở ngoài 20.000 đ... Như vậy là đã tiết kiệm được nửa số tiền lẽ ra mình phải bỏ ra để đi ăn ngoài.
Từ hôm ấy phòng tôi mỗi người mang theo một hộp cơm ăn trưa, ai nấu từ sáng thì phải dậy sớm, ai không muốn dậy sớm thì bữa tối hôm trước xới ra bỏ sẵn vào hộp rồi cho vào tủ lạnh, sáng hôm sau xách theo đi làm, như vậy là có một bữa trưa ngon lành rồi…
Nhưng cơm vợ chấm com cũng có cái gò bó của nó, hết cả lãng mạn, ngày nào cũng cặp kè cái hộp cơm bên cái cặp to đùng thế này thì khác nào bà xã “xích cho cái xích” vào chân...
Vậy thì "cơm bụi" ơi mình tạm thời xa nhau em nhé...

Gửi từ Blog Jenny Anh
Về tác giả Blog Jenny Anh: Bà già sành điệu…
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Nắng, mưa, râm mát
Hai mươi tuổi, nó lơ lửng giữa lưng chừng. Dưới là vực thẳm đen ngòm. Trên là đỉnh núi cao vun vút. Tay run, chân mỏi, trán ướt đẫm mồ hôi. Có khoảnh khắc, nó thèm được rơi... cho tất cả vỡ vụn, cho cuộc leo quá sức dừng lại...
Nếu mình phải xa nhau, anh hãy đọc lá thư này nhé!
Thỉnh thoảng cách anh nói làm em nhói; em biết phần lớn vì em nhạy cảm, và cũng có những lần em khiến anh thất vọng. Chính những chỗ sứt đó chứng minh chúng ta thật sự chạm vào đời nhau – không đánh bóng nhau thành phiên bản trưng bày. Trong những lần vụng về, anh – chúng ta vẫn chọn cách ở lại.
Hành trình tốt hơn 1% mỗi ngày
Những ngày ấy mình đã tự trách bản thân rất nhiều. Trách mình vì không mạnh mẽ như bao người, vì mình hay suy nghĩ linh tinh, vì mình luôn cảm thấy cô đơn dù cho có đang ở cạnh người khác.
Người bạn cùng bàn năm ấy
Không phải là thích, cũng chẳng phải rung động. Chỉ là một chút tò mò xen lẫn cảm giác an tâm khi ngồi cạnh một người giỏi giang và đáng tin. Một điều gì đó rất nhẹ nhàng, rất nhỏ bé nhưng đủ khiến tôi thấy ấm lòng.
Vị khách ghé thăm
Một giọt nước mắt khẽ lăn trên má tôi. Có lẽ, tôi đã hiểu sau khi chia tay, người ta không muốn gặp lại người cũ, bởi vì khi gặp lại, trái tim họ sẽ một lần nữa rung động.
Đánh mất “em” ở tuổi lên mười
Mỗi ngày đến lớp, em dần quen với những giờ ra chơi một mình, những bài tập nhóm chỉ còn lại cái tên em bị bỏ sót cuối cùng. Những tiếng cười đùa rộn rã quanh em dần biến thành tiếng vọng xa lạ và em cũng thôi mơ ước có ai đó mỉm cười với mình như ngày đầu mới bước vào lớp học ấy nữa.
Yêu thương gửi bố
Trong lời bố dặn, tôi cảm nhận rõ sự ấm áp, yêu thương biển trời. Không biết từ bao giờ, trái tim tôi đã thôi trách và không còn ghét bố nữa! Thì ra, bấy lâu nay, tôi đã cạn nghĩ, đã trách oan, ghét nhầm bố.
Cánh bướm cuối mùa
Anh tập hít sâu, tập nhắm mắt để nghe tiếng gió, nghe tiếng chim ngoài xa. Thậm chí, có lần anh mỉm cười khi thấy một con kiến bò qua tay mình – cái sự sống nhỏ bé ấy khiến anh thấy mình vẫn còn là một phần của thế giới, dù chỉ là tạm.
Mưa Đỏ - chân dung thế hệ thanh niên 2 bên chiến tuyến
Dù là ai, xuất thân như thế nào, bất cứ thanh niên nào ở bên này chiến tuyến của quân đội nhân dân Việt Nam đều có tư tưởng rõ ràng, có lòng yêu nước và tinh thần dân tộc, cũng xác định được mục tiêu cũng như biết rõ tại sao mình phải cầm súng và mình chiến đấu cho ai, vì cái gì? Nên họ chiến đấu mạnh mẽ, dám hi sinh và trước cái chết vẫn rất bình thản, động viên đồng đội chiến đấu.
Chốn bình yên…
Chốn bình yên với mỗi người dù có khác nhau nhưng đều mang đến cảm giác hạnh phúc trong tâm hồn.

