Bộ tranh: Lớn rồi mà nhiều khi vẫn muốn khóc thật to
2020-04-24 01:27
Tác giả:
Một khi cảm xúc đến thì muốn ngăn cũng không ngăn nổi, chỉ có thể đơ ra cho nước mắt chực trào. Là một người trưởng thành, đã có lúc nào bạn thực sự muốn khóc chưa?
***
Hồi còn bé, chúng ta động tí là khóc, đói cũng khóc, đau cũng khóc, không có ai để vòi vĩnh cũng khóc. Nhưng đến lúc lớn lên, khóc không còn thói quen của bạn nữa. Bởi lúc này, bạn biết mình đã lớn mà người lớn thì đâu được quyền nũng nịu như trẻ con, người lớn là phải mạnh mẽ, phải dám đương đầu.
Thế nhưng, buồn bã hay thất vọng vốn là cảm xúc không thể tránh khỏi trong cuộc sống của người trưởng thành. Chúng ta ai cũng từng như thế, chỉ vì một câu nói, một hành động, một khoảnh khắc mà xót xa đến mức nước mắt chực trào. Chúng ta ai cũng từng như thế, từng trốn trong chăn lén khóc một mình, hoặc từng uống say khướt đến không biết trời trăng, hoặc từng ngẩn người vì cảm giác bỗng mất đi tất cả động lực.
Bản thân bạn thì sao, đã từng khóc vì lý do hoành tráng hay đơn giản bật khóc vì những chuyện trời ơi đất hỡi chưa?
Thứ 6, trước khi chuẩn bị tan làm chỉ một vài giây thì nhận được thông báo ở lại tăng ca
Lúc ốm đau, tự mình đến bệnh viện truyền nước
Đi mua quần áo phải lén xem giá tiền trước
Ở một mình, ra ngoài đổ rác nghe tiếng gió sập cửa cái "Uỳnh"...
Yêu xa, lén tới nơi người ấy đang sống tính cho người ấy một bất ngờ ngày sinh nhật không ngờ phát hiện người ấy đang đón sinh nhật với người khác
Cuối tháng cầm trên tay đống hóa đơn rồi nhìn lại số dư các loại tài khoản của bản thân
Mỗi lần về nhà nhìn tóc bố mẹ ngày một bạc thêm
Lúc một mình đi ăn lẩu nướng
Người trước nay mình vẫn dựa dẫm, ỷ lại bỗng nhiên biến mất
Ở nhà vẫn không được ngủ nướng
Đi ăn một mình, chỉ vào WC một chút rồi ra đã phát hiện đồ của mình bị dọn đi mất rồi
Đi làm suýt muộn giờ, tới công ty thì phát hiện thang máy bị hỏng
Tới lúc lết lên được tới văn phòng thì đã qua thời gian chấm công
Bị người ta spoil trước kết thúc bộ phim mình đang follow
Xem phim đến hồi gay cấn thì mạng lag
Gõ văn bản được một nửa thì máy sập nguồn, quan trọng là chưa kịp lưu phần đã gõ
Vất vả giảm cân 2 tháng, cân nặng không chút thay đổi
Thức trắng mấy đêm để ôn luyện, kết quả vẫn không qua được môn nào
Khi bố mẹ nói: "Mệt rồi thì cứ về nhà con nhé!"
Cạn kiệt ý tưởng trong khi deadline đang dí tới mông, vật vã viết xong thì bị trả lại
Theo Trí Thức Trẻ
Mời xem thêm chương trình:
Nếu nặng lòng hãy cứ khóc đi em | Thơ Radio
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Thanh xuân của tôi
Cô và cậu ấy vẫn đi về cùng nhau, vẫn ngồi học cùng nhau ở cái bàn học bên cạnh cửa sổ của cô, thi thoảng vẫn cãi nhau chí choé, giận dỗi nhau như vậy. Nhưng cô không để ý là giờ mỗi lần cãi cọ nhau, cậu ấy ít đôi co với cô hơn, thường im lặng và cũng là người luôn sẽ làm lành trước với cô.

Đánh mất tình yêu
Cuộc sống như thế làm sao có hạnh phúc được hả anh? Bởi thế nên làm sao em có thể đặt niềm tin vào tình yêu được. Trên thế gian này, có mấy ai từng hạnh phúc trong tình yêu đâu. Cả những người yêu và bên nhau hơn mười năm nhưng rồi cũng chia tay.

Mùa đông không anh
Hôm nay, em một lần nữa xâm phạm kí ức của hai ta, lật từng tấm ảnh cũ, em ngắm nhìn gương mặt quen thuộc, nụ cười anh vẫn vậy, ánh mắt vẫn luôn ấm áp và những cử chỉ dịu dàng… vẫn ở đó nhưng em và anh không còn cạnh nhau nữa.

Hạnh phúc riêng của mẹ
Tại sao con lại ích kỉ không quan tâm tới cảm nhận và suy nghĩ của mẹ. Rồi con nhận ra khoảng cách giữa mẹ và con dần lớn hơn là khi mẹ quyết định đi bước nữa cùng chú ấy.

Những lời chưa kịp nói: Một mối tình tuổi trẻ
Tôi không bao giờ quên cảm giác ngày hôm ấy – vừa hồi hộp, vừa hạnh phúc. Gặp gia đình cô ấy, nhìn thấy nơi cô ấy sinh ra và lớn lên, tôi như cảm nhận được sự ấm áp của một gia đình, như được trở về quê hương của chính mình.

Thích ứng với cô đơn
Những chuyện ngày xưa kể nhau nghe hằng tuần đã trở thành những thước phim tồn đọng, và chính chủ cũng đang dần quên đi những nỗi đau chứa đựng bên trong đó mất rồi.

Nếu có kiếp sau... chỉ mong hai chữ “tương phùng”
Với cô, anh là khoảng trời bình yên sau bao giông bão của cuộc đời. Để rồi thương nhau.

Hành trình chữa lành và sống sót sau chia tay
Thi thoảng, mình lại nhớ đến những kỉ niệm đẹp với người ấy, rồi lại tự đặt ra vô vàn câu hỏi, kiểu nếu như mình đã làm khác đi, nếu như mình kiên nhẫn và vị tha hơn, nếu như người ấy chịu thay đổi đi một chút nhỉ…

Mùa đót chổi
Hân thương các học trò của mình. Tình thương yêu của Hân, một cô giáo miền xuôi vượt đèo, lội suối lên gieo chữ nơi miền ngược suốt ba năm nay là cố gắng dạy cho các em viết được những nét chữ nắn nót, vuông vắn, biết đọc ê a đánh vần hay những phép tính, bài toán đơn giản.