Phát thanh xúc cảm của bạn !

Bát cơm bỏ dở

2009-02-17 16:29

Tác giả:


Blog Việt - Hồi bé, cứ đến bữa cơm, nó lại bắt chị phải ăn chậm để “nó thắng, chị thua”. Nhiều lần, chị quên, ăn nhanh, là nó nằm lăn ra nhà ăn vạ và doạ không ăn nữa. Chị sợ nó đói, nghĩ ra một cách: Chị sẽ để lại vài thìa cơm trong bát chị, chờ khi nó ăn xong hẳn, chị sẽ ăn nốt phần còn lại. Dù lúc đó, bát cơm của chị đã nguội lắm rồi, nhưng chị vẫn vui vẻ ăn. Miễn sao nó “hay ăn chóng lớn”.

Ảnh minh họa : gettyimages.com

Trưa nay, ngồi ăn cơm mà nó không sao nuốt nổi. Từ lúc cùng chị ở bệnh viện về, nó như người mất hồn. Mong sao tai nó nghe nhầm, mắt nó nhìn nhầm. Hay bác sĩ xét nghiệm nhầm. Nhưng…khó lắm, nó đã đưa chị đi mấy bệnh viện, xét nghiệm vài lần rồi, đều có kết quả dương tính – chị bị ung thư.

- Kìa em, ăn đi chứ!

- Em mệt lắm!

- Mệt càng phải cố ăn em ạ. Mà không được bỏ phí cơm thế đâu, “phải tội” đấy!

Nó thấy cay cay nơi sống mũi. Mắt nó nhoà đi. Nó vội chạy vào buồng tắm. Đóng cửa chặt và xả nước xối xả. Nó không muốn chị thấy nó đang nức nở.

Ảnh minh họa: muivi.com

 Nó thèm được trở lại cái thuở be bé ngày xưa. Thèm được chơi đồ hàng cùng chị. Thèm được ăn thi với chị. Nhưng nó sẽ không “bắt nạt” chị nữa. Ôi bát cơm dở của chị. Dù nguội, dù vữa, chị vẫn ăn ngon lành. Còn hôm nay, nó không thể nuốt được. Dù hạt cơm thơm dẻo nóng sốt, dù thức ăn rất hấp dẫn, thơm phức, nhưng nó không thể ăn được. Đành bỏ dở bát cơm…

 Nó thấy nghẹn ngào…

  • August Pink - Phạm Thị Diệu Thu

  Chia sẻ của độc giả

Ho ten: Phan Tiến
Dia chi: Lạc Long Quân
Email: em_nangtientrongtim_anh@yahoo.com
Tieu de: Buồn
Noi dung: Đọc mẫu chuyện thấy thật buồn,tự nhiên nghĩ đến cháu của đứa bạn cũng bị ưng thư giai đoạn cuối.Cuộc đời thật nhiều người bất hạnh.

Ho ten: silver
Dia chi: tpHCM
Email: silverkey2005k@yahoo.com
Tieu de: chào bạn
Noi dung: bạn vẫn như vậy , vẫn những bài viết súc tích nhưng thật đầy ý nghĩa . Ừ , con người chúng ta là vậy , chúng ta sống và tồn tại bằng sợi dây tình cảm nối kết chúng ta lại với nhau . Nếu một mắt xích trong sợi dây ấy bị yếu đi hoặc bị đứt mất thì sẽ kéo theo sự yếu đi của toàn bộ hệ thống ... Nếu một trong số những người thân yêu của chúng ta sắp ra đi , chúng ta biết được việc đó mà không ngăn được thì thật buồn , thật đau , một nỗi đau dai dẳng ... Khi đó , ta chỉ biết ngồi và nghĩ " ước gì " . Nhưng tiếc thay , thời gian không thể quay ngược lại , ai cũng chỉ có một lần sinh ra và một lần mất đi . Đó cũng chính là lòng nhân từ của Thượng Đế , ngài muốn chúng ta sống và yêu thương nhau thật nhiều , quý trọng từng phút giây ... Ừ , cuộc sống này luôn cần những yêu thương , thật nhiều !

Ho ten: Huypham
Dia chi: Dien Bien
Noi dung: Thời gian không trở lại được! Vậy hãy vừa lòngi với những gì mình đang có! Mỗi người đều có nỗi buồn riêng. Bạn tạo niềm vui cho người khác cũng chính là làm vơi nỗi buồn của mình! cố lên bạn nhé!

Ho ten: Giấu tên
Email: meocon_dangyeu_nclc
Noi dung: có những điều sắp mất đi mãi mãi rồi ng` ta mới nhận ra nó quan trọng biết bao...M` hiểu bây h` bạn đang cảm giác như thế nào nhưng hãy dành những tình cảm tuyệt vời nhất cho chị của bạn nhé. Hãy để từ bây h` chỉ có nụ cười trên môi chị thôi nhé

Ho ten: Giấu tên
Email: not.a.one2004@gmail.com
Noi dung: thật buồn , gia đình em cũng thế.từ bữa cơm gồm 5 người thì có 1 chuyện đã xảy ra va bây giờ hiện tại chỉ còn 3 người ,một người ra đi vĩnh viễn còn một ngườii đi lao động ở xứ người xa xôi vì tương lai của em. em chỉ ước có 1 bữa cơm đoàn viên,nhưng chuyện đó sẽ không bao giờ xảy ra nữa, em nhớ mọi người lúc về đêm.,nhớ rất nhiều. về đêm chỉ hi vọng có ai đó nhắn tin cho em thấy ấm lòng nhưng khó quá.ban đêm nước mắt thường rơi ,và gần như khi nào cũng thế. em yêu mọi người nhiều lắm. hãy trân trọng những giây phút khi còn người thân yêu bên cạnh!

Ho ten: nuthanmayman1987
Noi dung: bạn thân mến, bài viết cảm động lắm. Đúng là khi tâm trạng mình tốt thì mọi thứ chung quanh tuy không cũng thành tốt và ngược lại. Cũng đừng nên buồn nữa bạn nhé. Hãy làm hết sức mình để chị bạn thấy vui trong những ngày còn lại."HẠNH PHÚC LÀ SỐNG TRỌN VẸN VỚI HIỆN TẠI". Chúc bạn luôn an vui và hạnh phúc.Mến chào bạn!

Ho ten: Minh Hòa
Dia chi: VInh - Nghệ An
Email: ngay_xua_yeu_dau_0407@yahoo.com
Noi dung: Khi mất đi người thân mới thấy quý biết bao giây phút được ở bên người đó! Một câu chuyện thật buồn, tôi cũng mất đi người bố thân thương nhất, ngay trong những ngày mùa đông sát Tết Nguyên Đán, đó là một mất mát lớn mà cuộc đời này đã lấy đi của tôi. Hãy sống thật tốt, dành những tình cảm yêu thương nhất cho chị của bạn. Hãy bày tỏ đi khi bạn còn có thể...!

Ho ten: Giấu tên
Email: le_thu_ha_88@yahoo.com
Noi dung: Quá khứ không thể thay đổi, còn ngày mai thi ta chưa thể chạm tới.Thế nên ta cần phải trân trọng ngày hom nay.Ngày hom nay là tất cả những gì chúng ta có.

Ho ten: QUANG ĐOAN
Email: bacgiang_qd85@yahoo.com
Noi dung: la mot sinh vien truong y mot thay thuoc tuong lai,toi hieu noi buon cua ban hay gang len ban nhe.hay danh cho chi nhung ngay thang cuoi nhieu niem vui va thong diep gui toi moi nguoi la "hay biet quy trong nhung gi minh dang co" và "hãy sống đẻ ko bao giờ phải hối tiếc"

Ho ten: Giấu tên
Dia chi: Tay Ho
Email: congchuamap_o0o@yahoo.com
Tieu de: so phan
Noi dung: co nhung dieu` ma du` muon’ hay kho^ng chung ta cung~ ko the? thay doi no’’.toi da~ trai qua cam? giac ay’ khi biet bo toi bi benh va...ko lam gi` hon la` danh cho bo’ tinh cam yeu thuong nhat? so phan la the?roi vao ai thi phai chiu vay! mien~ sao minh biet song de ko phai hoi’ han la duoc?

Ho ten: Giấu tên
Dia chi: Đồng Nai
Email: noibuon_khongten1511@yahoo.com.vn
Tieu de: Buồn
Noi dung: Đọc chuyện xong tôi cảm thấy buồn cho những ai gặp phải hoàn cảnh như vậy, thế mới nói cuộc đời thật ngắn ngủi mong sao mọi người hay cố sống tốt với nhau để khi có chuyện gì xảy ra trong cuộc sống mình sẽ không cảm thấy hối hận vì mình đã sống tốt. Chúc tất cả mọi người trên thế giới này đừng có ai mắc những căn bệnh hiểm ngèo
như vậy nữa. Chúc một năm mới vui vẻ, an lành!

Ho ten: Lê Cường
Dia chi: Hà Nội
Email: cuong_zn@yahoo.com
Tieu de: Những này buồn da diết
Noi dung: Đang buồn đọc bài này lại càng buồn hơn, cuộc đời thật nhiều bất hạnh. Mình vừa mất đi bà ngoại, bà ra đi đột ngột, sáng nấu cơm rồi mà cũng không kịp ăn nữa, thật là buồn. Mong rằng cuộc sống sẽ có ít đi những nổi buồn, những nỗi bất hạnh.

Ho ten: PimPo
Dia chi: Đà Nẵng - VN
Email: death13_dn@yahoo.com
Noi dung: Một câu truyện ngắn nhưng đầy ý nghĩa,xúc tích và truyền cảm đến lạ lùng.Hy vọng điều tốt đẹp sẽ đến với người chị kia và nước mắt sẽ vơi đi trong người em.

Ho ten: minh
Dia chi: hanoi
Noi dung: Mot giot mau sao hon ao nuoc la ma...cuoc song la vay day.Khi o voi nhau tranh cai nhau, den luc mot dua vat va hay ko duoc suon se trong cuoc song thi chi hay em deu xot xa, co cai gi cung dui cho chi...M yeu ca nha yeu bo yeu me yeu chi yeu em va ca chong minh nua. Hanh phuc la cai ma chung ta ko the nhin thay...Hay song that y nghia

Ho ten: nguyễn hồng hưng
Dia chi: lào cai
Email: axing20072000yahoo@.com
Tieu de: hãy để nụ cười luôn trên môi chị bạn
Noi dung: minh hiểu cảm giác sắp mất đi người thân như thế nào thât khủng khiếp nhưng bạn hãy lam những gì có thể cho chị bạn vui luôn nở nụ cười vì đó là liêu thuốc tôt nhât

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Nắng, mưa, râm mát

Nắng, mưa, râm mát

Hai mươi tuổi, nó lơ lửng giữa lưng chừng. Dưới là vực thẳm đen ngòm. Trên là đỉnh núi cao vun vút. Tay run, chân mỏi, trán ướt đẫm mồ hôi. Có khoảnh khắc, nó thèm được rơi... cho tất cả vỡ vụn, cho cuộc leo quá sức dừng lại...

Nếu mình phải xa nhau, anh hãy đọc lá thư này nhé!

Nếu mình phải xa nhau, anh hãy đọc lá thư này nhé!

Thỉnh thoảng cách anh nói làm em nhói; em biết phần lớn vì em nhạy cảm, và cũng có những lần em khiến anh thất vọng. Chính những chỗ sứt đó chứng minh chúng ta thật sự chạm vào đời nhau – không đánh bóng nhau thành phiên bản trưng bày. Trong những lần vụng về, anh – chúng ta vẫn chọn cách ở lại.

Hành trình tốt hơn 1% mỗi ngày

Hành trình tốt hơn 1% mỗi ngày

Những ngày ấy mình đã tự trách bản thân rất nhiều. Trách mình vì không mạnh mẽ như bao người, vì mình hay suy nghĩ linh tinh, vì mình luôn cảm thấy cô đơn dù cho có đang ở cạnh người khác.

Người bạn cùng bàn năm ấy

Người bạn cùng bàn năm ấy

Không phải là thích, cũng chẳng phải rung động. Chỉ là một chút tò mò xen lẫn cảm giác an tâm khi ngồi cạnh một người giỏi giang và đáng tin. Một điều gì đó rất nhẹ nhàng, rất nhỏ bé nhưng đủ khiến tôi thấy ấm lòng.

Vị khách ghé thăm

Vị khách ghé thăm

Một giọt nước mắt khẽ lăn trên má tôi. Có lẽ, tôi đã hiểu sau khi chia tay, người ta không muốn gặp lại người cũ, bởi vì khi gặp lại, trái tim họ sẽ một lần nữa rung động.

Đánh mất “em” ở tuổi lên mười

Đánh mất “em” ở tuổi lên mười

Mỗi ngày đến lớp, em dần quen với những giờ ra chơi một mình, những bài tập nhóm chỉ còn lại cái tên em bị bỏ sót cuối cùng. Những tiếng cười đùa rộn rã quanh em dần biến thành tiếng vọng xa lạ và em cũng thôi mơ ước có ai đó mỉm cười với mình như ngày đầu mới bước vào lớp học ấy nữa.

Yêu thương gửi bố

Yêu thương gửi bố

Trong lời bố dặn, tôi cảm nhận rõ sự ấm áp, yêu thương biển trời. Không biết từ bao giờ, trái tim tôi đã thôi trách và không còn ghét bố nữa! Thì ra, bấy lâu nay, tôi đã cạn nghĩ, đã trách oan, ghét nhầm bố.

Cánh bướm cuối mùa

Cánh bướm cuối mùa

Anh tập hít sâu, tập nhắm mắt để nghe tiếng gió, nghe tiếng chim ngoài xa. Thậm chí, có lần anh mỉm cười khi thấy một con kiến bò qua tay mình – cái sự sống nhỏ bé ấy khiến anh thấy mình vẫn còn là một phần của thế giới, dù chỉ là tạm.

Mưa Đỏ - chân dung thế hệ thanh niên 2 bên chiến tuyến

Mưa Đỏ - chân dung thế hệ thanh niên 2 bên chiến tuyến

Dù là ai, xuất thân như thế nào, bất cứ thanh niên nào ở bên này chiến tuyến của quân đội nhân dân Việt Nam đều có tư tưởng rõ ràng, có lòng yêu nước và tinh thần dân tộc, cũng xác định được mục tiêu cũng như biết rõ tại sao mình phải cầm súng và mình chiến đấu cho ai, vì cái gì? Nên họ chiến đấu mạnh mẽ, dám hi sinh và trước cái chết vẫn rất bình thản, động viên đồng đội chiến đấu.

Chốn bình yên…

Chốn bình yên…

Chốn bình yên với mỗi người dù có khác nhau nhưng đều mang đến cảm giác hạnh phúc trong tâm hồn.

back to top