Phát thanh xúc cảm của bạn !

Ba là điểm tựa yêu thương nhất!

2009-01-21 17:22

Tác giả:


Blog Việt - Với con, Ba chính là điểm tựa yêu thương và vững vàng nhất. Hẳn thế!

Con nhớ hồi nhỏ, người con bé tí như cục kẹo. Ai cũng trêu là heo còi, nuôi hòai không lớn. Nhưng Ba lại thương heo còi nhất nhà. Ba dặn Mẹ, thứ gì ngon và bổ nhất nhớ phải để dành cho con gái. Rồi ba xung phong đèo con đi học. Mỗi ngày, trên chiếc xe đạp, Ba đưa con đến trường. Buổi chiều tan sở, Ba lại hối hả đạp xe đến đón con. Như đã thành thói quen, dù đang vui chơi chạy nhảy với các bạn, nhưng con luôn chờ tiếng phanh xe đạp và nụ cười của Ba sau làn kính trắng lấp lánh thật hiền. Thi thỏang, khi đi qua góc phố có xe kem lạnh, con hay len lén ngóai lại nhìn. Chả hiểu thế nào mà Ba biết được, thế là từ hôm ấy, chiều nào Ba cũng mua cho con một que kem cà phê mát lạnh. Còn Ba, dù khát mấy cũng chẳng chịu uống gì.

Con nhớ những trưa hè nắng như đổ lửa, Ba đèo con đến Nhà thiếu nhi Thành phố để sinh họat Đội ca. Con được luyện thanh, tập hát và đi biểu diễn nhiều bao nhiêu thì nước da Ba càng đen xạm bấy nhiêu. Buổi tối, Ba lại đưa con đến Nhà thiếu nhi Quận 1 để học múa ba-lê với thầy Bá Thái. Ngày ấy, bé nào múa đẹp và dẻo sẽ được tuyển đi học ở Liên Xô. Con mặc cái áo múa màu vàng bước ra, người cứng đơ vì... sợ. Chỉ nghĩ lỡ được tuyển thật sẽ phải sống xa Ba Mẹ là con đã chực khóc òa. Ba còn mua cho con thật nhiều truyện, sách và cả những tập văn thơ nổi tiếng và dạy cho con luật bằng trắc trong các lọai thơ. Trước khi đi ngủ, con hay đòi Ba kể chuyện. Thế nên cái tích “thế thì... thế thì...” của Ba khi kể hết chuyện nọ, chuyện kia, mà mắt con thì vẫn sáng trưng, làm ai nghe cũng phải buồn cười...

Hình ảnh: Deviantart.com
Hình ảnh: Deviantart.com

Con nhớ cái bảng đen trên tường nho nhỏ, nơi Ba tập cho con làm quen với cách giải các con tóan và từ vựng, văn phạm tiếng Anh đầu tiên. Ba dạy con cách phát âm, cách chia động từ, cách học từ vựng mau thuộc nhất và cả cách nghe để phân biệt hai chữ đồng âm. Môn tiếng Anh, vì thế đã trở thành một thế giới cho con tìm tòi khám phá chứ không còn cảm thấy khó khăn như trước nữa. Cái bảng đen, với bộ bàn gỗ nhỏ trong góc phòng và những quyển từ điển dày cộp luôn gắn với tuổi thơ con. Và nhờ có những buổi học ấy của Ba, con dần tích lũy được cho mình thật nhiều kiến thức quí báu. Ba đã tạo cho con một nền móng thật vững chắc mà sau này khi lớn lên, đi làm việc ở nhiều nơi, con mới hiểu mình đã được Ba đặt lên bệ phóng từ những ngày tháng đó...

Con nhớ giọt nước mắt của Ba ngày bà nội mất. Đó là lần đầu tiên trong đời con nhìn thấy Ba khóc. Ánh mắt Ba đỏ hoe, đau đớn, nghẹn ngào. Ba chính là tấm gương sáng cho chúng con về lòng hiếu thảo. Ba chăm sóc bà từng li từng tí. Ba lo từng viên thuốc, bữa ăn cho bà. Ba vui vẻ ngồi thật lâu chỉ để nghe bà nói chuyện. Ba làm tất cả để bà được vui. Ba vẫn thường nói “Phận làm con phải hiếu đễ với cha mẹ để sau này khi cha mẹ có nằm xuống cũng không hối hận vì đã không hết lòng chăm sóc và thương yêu mẹ cha”. Đôi khi nghĩ lại, con thấy mình vẫn còn sai nhiều lắm. Vẫn nóng nảy khi mua đồ ăn về Ba khổng chịu ăn, vẫn bướng và thích làm theo ý mình... Nên con vẫn tự giác xấu hổ khi nghe Ba khen con gái ngoan và có hiếu.

Con nhớ nhiều, nhiều lắm! Nhớ nhất là mỗi lúc đi xa. Nhớ túi thuốc Ba gói sẵn đưa cho con gái. Nhớ mẩu giấy nhắc nhở dán ở cửa phòng. Nhớ tiếng kẹt cửa buổi sáng Ba lên lầu tập thể dục. Nhớ tiếng ho của Ba mỗi khi trở trời. Nhớ dáng đi của Ba trong công viên Lê Văn Tám. Nhớ giọng nói của Ba lúc gọi điện cho con. Nhớ nụ cười của Ba khi con đi làm về và cả ánh mắt rưng rưng của Ba khi đọc bài thơ con gái tặng trong ngày Sinh nhật...

Trong Ngày của Cha, trên tay con không có hoa hồng, nhưng tràn ngập trong trái tim con là tình yêu thương, sự kính trọng và lòng biết ơn dành cho Ba. Chắc hẳn Ba sẽ nhận được rất nhiều lời chúc mừng, nhưng trong thâm tâm, con muốn mình là người đầu tiên gửi những lời này đến Ba : Con cám ơn Ba đã cho con cuộc sống này và con thật sự hạnh phúc, hãnh diện khi được làm con gái của Ba...

Con yêu Ba nhiều lắm !

Gửi từ email Nguyễn Yến – dauyeuxua2009

  •   Chia sẻ của độc giả

Ho ten: Huynh Ngoc Cuong
Dia chi: q10
Email: Nhan_vansuthanh@yahoo.com
Noi dung: bạn viết rất hay, thật là cảm xúc, bạn là nữ mà có một suy nghĩ that tuyệt vời, nếu có diệp được trofc huyện trực tiếp với an la hay biet bao, nếu ban đọc được những dòng xi nhay lien lac với minh nhe.minh ko có địa chỉ của ban

Ho ten: Trang Le
Email: letrang79@yahoo.com.vn
Tieu de: Bạn đã làm mình khóc vì xúc động
Noi dung: Mình đọc đi đọc lại bài viết của bạn, và mình đã khóc. Người ta hay nói đến tình mẹ, nhưng lại ít nhắc đến tình cha. Cám ơn bạn về một entry thật hay và cảm động. Mình tin chắc Ba của bạn sẽ rất vui sướng khi đọc những dòng này. Mình thích nhất đọan 2 cha con bạn đèo nhau đi học và bạn len lén ngóai nhìn xe kem. Ba bạn lẳng lặng để ý và mua cho bạn mặc dù bản thân mình rất khát cũng chẳng chịu uống gì. Tình thương của Ba thường âm thầm nhưng bao la thế đấy. Bạn hạnh phúc khi được làm con gái của Ba, nhưng mình nghĩ chắc chắn Ba của bạn cũng rất hạnh phúc khi có được đứa con gái như bạn đó. Bản thân mình đến giờ này vẫn chưa làm gì được cho Ba mình, thật là thiếu sót quá. Một lần nữa cám ơn bạn, Yến Nguyễn!

Ho ten: Mai Hoa
Dia chi: Hà Nội
Email: maihoa.enet@yahoo.com
Tieu de: Cha kính yêu!
Noi dung: Tôi cũng đã nếm trải cái cảm giác mất đi người cha - một người thương con rất mực, người đã dạy dỗ nuôi tôi khôn lớn...Cha là điểm dựa của tôi. là cái đà cho tôi bước đi trên con đường phía trước... Từ bé quen sống trong tình thương của người, được ân cần chăm sóc, đến lúc tôi học cấp III nhưng cha vẫn coi tôi như đứa trẻ vậy... Tôi sống rất ấm em, không phải suy nghĩ gì nhiều ngoài việc học hành... Tôi rất kính yêu cha, luôn nghe lời cha dạy. Rồi cái ngày định mệnh đến làm tôi bàng hoàng, chưa bao giờ tôi dám nghĩ đến nó. Lúc đó tôi khóc oà, khóc nức nở, cổ nghẹn lại, cái cảm giác không thể nào tả nổi và thực sự nó rất khó chịu... Cha ra đi để lại trong tôi là sự hụt hẫng, buồn bã. Tôi đã gần như suy sụp hẳn. Rồi lớn thêm một tý, học hành cao hơn, hiểu biết nhiều hơn tôi mới dám tự tin bước đi khi không còn cha bên cạnh. Lúc này tôi mới hiểu, cha ra đi nhưng không muốn tôi buồn, cha muốn con gái của mình sống thật tốt, học và làm việc.. .Dường như cha vẫn luôn bên cạnh tôi mọi lúc mọi nơi.

Ho ten: Truong Vu
Email: galangthang2005@yahoo.com
Tieu de: Entry hay và xúc động
Noi dung: Entry thật hay và xúc động. Ngày của Cha chưa được phổ biến tại Việt nam nhưng cũng là dịp cho mỗi chúng ta bày tỏ lòng thương yêu cho cha mình mà trong đời thường ít ai bộc lộ. Bạn làm tôi chợt nhớ đến Cha tôi đang ở xa. Tiếc là không kịp gửi lời chúc đến Cha…

Ho ten: Giau ten
Tieu de: Bạn thật hạnh phúc!
Noi dung: Tôi đọc bài của bạn mà nhớ đến bố của tôi ở nhà quá. Ngày trước bố cũng hay đưa tôi đi học, mua bỏng ngô cho tôi, trong khi đồng lương hạn hẹp. Đúng là thời nào cũng thế, nước mắt chảy xuôi bạn nhỉ?

Ho ten: ha
Dia chi: daudatrang_2508@yahoo.com
Noi dung: Bạn thật hạnh phúc có một người ba mà biết bao người mơ ước....còn tôi thì...

Ho ten: Nguyen thi Trang Nhung
Dia chi: TP.HCM
Email: nhung2084@yahoo.com
Tieu de: Tình Cha mênh mông quá
Noi dung: Hôm qua đọc entry của bạn phải nói là mình ko ngủ được. Kỷ niệm ấu thơ tràn về... Nhớ ba, nhớ những ngày xưa vất vả, được ba tưng tiu trên tay, nhớ buổi chiều hai cha con đi uống nước mía, ba ko uống ly của ba, cứ ngồi sớt thêm cho mình. Mình bật khóc bạn ạh. Nếu ko có entry của bạn, mình đã ko nhận ra mình thờ ơ với ba quá! Chỉ mong sáng mai ngủ dậy, chạy về nhà thăm Ba. Mình thật sự rất thích entry của bạn!

Ho ten: Kim Van
Email: vanmeo@yahoo.com
Tieu de: Cám ơn bạn...
Noi dung: Yến Nguyễn thân mến! Chẳng biết nói gì ngòai hai chữ cám ơn gửi đến bạn. Bạn giúp tớ hiểu thêm về tình cha con qua lăng kính cuộc sống rất đời thường nhưng gần gũi, đầm ấm, chan chứa tình thương yêu và hạnh phúc biết bao. Tớ cảm nhận về bạn là một người con rất có hiếu đấy. Bạn đừng "tự giác xấu hổ" làm gì... bạn hơn chúng tớ nhiều lắm lắm. Công Cha như núi Thái Sơn...

 

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Người thầm lặng 20/10

Người thầm lặng 20/10

Mỗi bước đường tôi đi đều in dấu sự dạy bảo, lo lắng và yêu thương vô điều kiện của mẹ. Sự hi sinh âm thầm của mẹ khiến tôi thấu hiểu rằng, dù có bao nhiêu thử thách trong cuộc sống, tôi vẫn luôn có một người để dựa vào.

Yêu anh, yêu đến điên rồ để rồi nhận lại là điều gì?

Yêu anh, yêu đến điên rồ để rồi nhận lại là điều gì?

Nhiều lúc tôi khuyên bạn của mình về chuyện yêu đương. Chẳng hạn như người ta lạnh nhạt là người ta hết yêu bạn, đừng cố chấp theo đuổi làm gì. Thế mà bản thân tôi lại trong hoàn cảnh ấy.

Lá thư tình không gửi

Lá thư tình không gửi

Mỗi khi mở ngăn kéo, nhìn thấy chồng thư cũ kỹ, anh lại nhớ về những ngày tháng sinh viên đầy kỷ niệm. Có những lúc anh tự trách mình vì đã không đủ can đảm để nói ra cảm xúc thật của mình với Linh.

Tình yêu: Một bản giao hưởng của tâm hồn

Tình yêu: Một bản giao hưởng của tâm hồn

Khi ta yêu, ta học cách chấp nhận không chỉ những điều tốt đẹp mà cả những điều chưa hoàn hảo ở đối phương. Tình yêu không yêu cầu chúng ta phải hoàn hảo; nó chỉ cần ta chân thành. Sự chân thành chính là nốt nhạc chính, là nhịp đập của bản giao hưởng ấy.

Theo bạn, như thế nào là ổn định?

Theo bạn, như thế nào là ổn định?

Cuộc sống đôi lúc yêu cầu chúng ta ổn định, không chỉ vì bản thân, mà còn vì trách nhiệm và những người ta yêu thương. Đôi khi, ổn định giống như một bến đỗ, nơi ta tạm nghỉ ngơi sau những sóng gió.

Mùa đông – 2017

Mùa đông – 2017

Sunny là niềm an ủi duy nhất trong cuộc sống đầy khó khăn của cô. Mỗi tối, cô cùng con trai chơi đùa, kể chuyện, rồi khi Sunny ngủ say, cô lại ngồi một mình bên cửa sổ, nhìn ra ngoài trời tuyết rơi và nhớ về quá khứ.

4 con giáp là 'thần giữ của'

4 con giáp là 'thần giữ của'

Tiền bạc một khi đã ở trong tay 4 con giáp này thì rất khó lọt ra ngoài đồng nào.

Đi qua sự phản bội

Đi qua sự phản bội

Tớ cứ tưởng rằng, lý do mà quá khứ chúng ta không thành là vì cái tôi của hai bên. Nhưng sau sáu năm ròng, cả tớ và cậu đều đã yêu những người khác, đã đủ chín chắn để hiểu bản thân mình hơn rồi, chúng ta vẫn tan vỡ.

Tại sao không?

Tại sao không?

Những thứ bình thường hiện diện xung quanh chẳng khiến mình chú ý, quan tâm, cứ coi đó là điều hiển nhiên mà vô tư phớt lờ. Để rồi một ngày không biết nắng hay mưa, vô tình hay cố ý, ta sẽ đánh mất nó, lúc đó muốn quay lại thì đã quá trễ.

Lặng im nỗi nhớ

Lặng im nỗi nhớ

Sáng nay chợt nhớ Người của năm nào Một thời mộng mơ Một thời áo trắng

back to top