Thơ Radio: Khi chúng ta già, anh vẫn sẽ nắm tay em chứ?

Volume 100%
Press shift question mark to access a list of keyboard shortcuts
Phím Tắt
Phát/Tạm ngừngPhím Cách
Tăng âm
Giảm âm
Tua Tới
Tua Lùi
Phụ đề Mở/Tắtc
Toàn màn hình/Thoát khỏi chế độ ""Toàn màn hình""f
Tắt tiếng/Bật tiếngm
Tua %0-9
Tiếp theo
Blog Radio 355: Chim sẻ khóc trên nhành hoa anh đào
00:00
00:00
00:00
 
File video này không phát được.(Mã lỗi: 224003)

Tác giả: Giọng đọc: Tuấn Anh, Việt Nho

Bạn thân mến, gần đây, có không ít những bài hát viết về tình yêu của ông bà, cha mẹ, của những thế hệ đi trước… Không ồn ào, không hoa mỹ, cứ bình dị, chân thành mà cùng nhau đi qua tháng năm, giữa cuộc đời nhiều vất vả, thử thách… Khi chúng ta còn trẻ, hạnh phúc có thể nằm trong những chuyến đi, những cuộc phiêu lưu, những cuộc vui… nhưng trải qua thật nhiều tháng năm, ta sẽ nhận ra, có một người cạnh bên ta, cùng ta già đi, cùng ta san sẻ những điều vui buồn trong cuộc đời, đó mới là một hạnh phúc lớn lao. Bạn có bao giờ mơ về một hạnh phúc như vậy? Hãy cùng Thơ Radio bước lên chuyến tàu thời gian, để xem những năm tháng sau này của chúng ta sẽ như thế nào nhé! Mở đầu chương trình là bài thơ “Chuyện sau này” của tác giả Lai Ka.

Thơ Radio: Khi chúng ta già, anh vẫn sẽ nắm tay em chứ?


Chuyện sau này (Lai Ka)

Nếu chúng mình nguyện gắn bó cùng nhau
Thì hãy tính chuyện ngày sau thôi nhỉ
Em thích được anh ghé tai thủ thỉ
"Đám cưới chúng mình, em nghĩ... khoảng bao mâm?"

Em muốn cùng anh sẻ chia chuyện xa gần
Chuyện làm dâu em học dần rồi đấy
Mẹ của anh dù khắt khe đến mấy
Thì sau này cũng là mẹ của em.

Anh sẽ là cha của những đứa con em
Là chú ngựa cõng con lên rồi cưỡi
Em hình dung các con ngồi ngóng đợi
Vì được cha thương, con ngoan lớn từng ngày

Mái ấm này mình sẽ cùng đắp xây
Dù đôi lúc có mặt mày nặng nhẹ
Đừng lặng thinh, hãy nói ra anh nhé
Là vợ chồng phải chia sẻ cùng nhau.

Cãi cọ vài lần, chuyện ấy hiếm gì đâu
Nhưng quan trọng là cùng nhau cố gắng
Cho cửa nhà luôn ngập tràn hơi ấm
Anh thế nào, có muốn lấy em không? 
 
Thơ Radio: Khi chúng ta già, anh vẫn sẽ nắm tay em chứ?

Một lời “cầu hôn” bằng thơ thật dễ thương. Hạnh phúc nằm trong chính tổ ấm, trong gia đình nhỏ của chúng ta. Song Nhi cũng nhận ra điều ấy trong bài thơ “Hạnh phúc là khi cùng nhau già đi”

Hạnh phúc là khi cùng nhau già đi (Song Nhi)

Hạnh phúc bắt đầu lúc mình cùng nhau
Nắm chặt bàn tay trao lời hẹn ước
Dẫu bao khó khăn đợi chờ phía trước
Vẫn không bỏ buông một nửa của mình

Hạnh phúc như những bông hoa đẹp xinh
Em cài trên tóc trong ngày hôn lễ
Đứng bên cạnh anh đang làm chú rể
Nghe lời dặn dò của bậc song thân

Hạnh phúc hiện diện theo vô số lần
Vất vả chống chèo giữa đời giông bão
San sẻ nhọc nhằn gạo tiền cơm áo
Vun bồi xây dựng tương lai thắm tươi

Hạnh phúc hòa vào giọt lệ tuôn rơi
Giây phút đầu tiên thấy mặt con trẻ
Gánh vác chia sẻ trách nhiệm cha-mẹ
Nuôi dạy con thơ khôn lớn trưởng thành

Theo dòng thời gian lặng lẽ trôi nhanh
Một chiều trở gió heo may chạm ngõ
Ngồi tựa vai anh thì thầm nho nhỏ
Hạnh phúc khi được cùng nhau già đi
 
Thơ Radio: Khi chúng ta già, anh vẫn sẽ nắm tay em chứ?

Người ta vẫn nói rằng hôn nhân là nấm mồ của tình yêu. Điều đó có thể đúng, cũng có thể sai. Nhưng rõ ràng, hôn nhân là một thử thách cho tình yêu. Để có thể bên nhau qua những tháng năm, không thể chỉ cần tình yêu. Bài thơ tiếp theo của Diệu Trang sẽ cho chúng ta thấy điều đó. Để có được “Hạnh phúc khi được cùng nhau già đi” đâu có giản đơn. Cần biết bao yêu và thương, thấu hiểu và cảm thông, trân trọng và nhường nhịn…

Khi chúng ta già đi, anh sẽ vẫn nắm tay em chứ? (Diệu Trang)

Người ta bảo hạnh phúc là gì nhỉ?
Là hai người cùng nhìn về một hướng.
Là khi chân của anh đau nhưng khi nghĩ đến cái đau của vợ anh lại quên mất nỗi đau của mình.
Là mâm cơm dưa cà đạm bạc mỗi tối trở về vợ chồng cùng nhau nấu.
Là những cái nắm tay thật chặt cùng khăn giấy lau chùi nước mắt.
Có phải không anh?

Những tháng ngày mệt mỏi rồi sẽ qua thôi.
Anh nhỉ?
Khi tháng tư đem nắng dệt vàng ô cửa nhỏ
Em lại là người vợ vụng về của anh
Bên nồi cơm đôi khi cháy xém
Mỗi lần vào bếp lại “Á ui, ôi chao...”
Anh lại là anh người đàn ông mẫu mực
Đôi mắt xanh tựa mặt hồ sâu thẳm
Tay ngại ngùng tìm kiếm một bàn tay
Tựa lần đầu đã nói thương em

Một sương hai nắng
Sẽ qua bao mùa gió trở
Điểm giọt bạc trên tóc anh xanh,
Chúng mình sẽ già đi cùng nhau
Trưởng thành như những người lớn bây giờ
Chẳng còn đâu trái tim vụng dại
Cũng chẳng còn cãi nhau như những đứa trẻ nữa
Con cái chúng ta rồi cũng đi xa
Như chúng ta bây giờ ở rất xa cha mẹ
Anh nhỉ.

Nếu chúng ta già đi
Anh sẽ vẫn nắm tay em chứ?
Để cùng ngắm bình minh, ngắm trăng về
Bên ô cửa sổ dệt những áo nắng vàng
Mình nắm tay nhau cho đến lúc ngày tàn
 
Thơ Radio: Khi chúng ta già, anh vẫn sẽ nắm tay em chứ?

Chẳng ai trẻ mãi, cũng chẳng ai sống mãi trên đời. Mà thời gian thì mải miết trôi. Chúng ta của những năm tháng sau này sẽ như thế nào? Có còn cạnh bên nhau? Có còn yêu nhau như bây giờ? Hãy yêu thương và trân trọng những gì đang có, bởi một ngày nào đó, ai cũng sẽ phải nói lời tạm biệt với thế giới. Vào giây phút ấy, hãy nắm lấy bàn tay của người đã cùng ta đi qua cả cuộc đời. Mời bạn cùng đến với bài thơ của tác giả Nguyễn Minh Ngọc Hà

Rồi một ngày (Nguyễn Minh Ngọc Hà)

Rồi một ngày chúng ta sẽ già đi
Không còn được xưng anh em, người đời sẽ gièm pha dị nghị
Vậy thì xưng tôi - ông, tôi - bà có gì đâu phải nghĩ
Chỉ tình yêu trong ta vẫn trẻ mãi không già

Rồi một ngày màu thời gian trên tóc phôi pha
Những vết nhăn trên da ngày càng thêm hiện rõ
Đôi mắt nhìn quanh khi mờ khi tỏ
Nhưng đã thuộc từ lâu, duy nhất một bóng hình

Rồi một ngày những đứa con ta sẽ lập gia đình
Ngôi nhà chúng mình giờ chỉ còn hai ông bà lão
Nhưng tôi với ông chẳng ai thèm buồn não
Con nó lớn rồi tự tạo cuộc sống riêng

Rồi một ngày gió lạnh thổi triền miên
Tay tôi vẫn ấm trong bàn tay ông gầy guộc
Chẳng biết tôi với ông ai là người đi trước
Nhưng người ở lại chắc sẽ rất đau lòng

Rồi một ngày tim ngừng chảy máu hồng
Nếu có kiếp sau, liệu ông có làm chồng tôi chứ?
Những yêu thương kiếp này tôi xin cất giữ
Và xin hẹn gặp ông vào muôn triệu kiếp sau

Với tôi, cái chết chỉ làm chúng ta tạm xa nhau...
 
Thơ Radio: Khi chúng ta già, anh vẫn sẽ nắm tay em chứ?

Giọng đọc: Tuấn Anh, Việt Nho
Thực hiện: Tuấn Anh
Minh họa: Tuấn Anh

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Sẽ đến lúc bạn gặp được một bàn tay nắm chặt không buông

Sẽ đến lúc bạn gặp được một bàn tay nắm chặt không buông

2025-03-14 09:05:52

Tôi vẫn tin trong thế giới hơn 7 tỷ người ai rồi cũng sẽ có một bàn tay nắm chặt tay bạn, đồng hành và cùng chia sẻ với bạn, cho dù là nhanh hay chậm thì đó cũng là sự lựa chọn của bạn. Còn với tôi, tôi vẫn tin ở đâu đó có người đang chờ để nắm bàn tay tôi và tôi sẽ “Không vội nắm tay để rồi buông tay”.

Nếu nhân duyên đủ dài ắt gặp lại

Nếu nhân duyên đủ dài ắt gặp lại

2025-03-07 10:00:38

Duyên phận là điều gì đó rất kì lạ, không ai có thể thực sự nói rõ về nó. Có thể hữu duyên vô tình quen biết nhưng lại hiểu thấu nhau. Có thể hài hòa với nhau, nhưng lại không thể ở gần nhau. Không cố ý theo đuổi thì lại có, bỏ tâm cố gắng tìm kiếm thì lại chẳng thành. Con người gặp nhau là bởi chữ duyên, sống và yêu nhau là bởi chữ nợ. Cuộc sống con người chỉ là một giai đoạn trong dòng chảy luân hồi.

Anh từng là chàng trai em muốn đi cùng

Anh từng là chàng trai em muốn đi cùng

2025-02-21 09:21:45

Sau này, khi nghĩ về anh cô không còn khóc nữa, khi thấy anh có người yêu cô cũng chỉ mỉm cười vì cô nghĩ chắc bây giờ anh vẫn đang hạnh phúc. Có lẽ với anh, cô chỉ đơn thuần là cô bạn cùng bạn nhưng với cô thì anh vẫn là chàng trai năm 17 tuổi mà cô thích, vẫn là chàng trai với nụ cười ấm áp năm ấy cô từng ao ước đi cùng.

Bạn sợ độc thân không?

Bạn sợ độc thân không?

2025-02-13 09:32:40

Tôi tin chắc, ai trong chúng ta cũng từng đi qua những mùa mưa bão, những sóng gió cuộc đời mà không có ai đó ở bên. Một mình, có lẽ phải mạnh mẽ thật nhiều để không đẩy mình vào vòng tròn suy nghĩ.

Sẽ có một ngày nỗi đau được chữa lành

Sẽ có một ngày nỗi đau được chữa lành

2025-02-07 10:54:11

Người ta nói màu xanh là màu của hy vọng, 13 năm trước nó hy vọng cho tình yêu lâu bền vĩnh cửu, 13 năm sau nó lại hy vọng cho một kí ức đau thương mau chóng tàn phai. Đâu ai đủ mạnh mẽ để chứng kiến cảnh người mình yêu nhất trần đời ra đi mãi mãi chứ? Không một ai đủ mạnh mẽ, Hạ cũng thế! Đó là những dòng cảm xúc của nhân vật Hạ trong truyện ngắn "Sẽ có một ngày nỗi đau được chữa lành" của tác giả Sóng Nhỏ. Trong số Radio tối nay, nhóm sản xuất chương trình Blog Radio sẽ chuyển thể truyện ngắn tới quý thính giả thân thương. Hãy cùng đón nghe nhé!

Cuộc đời chỉ có một lần, đừng để bản thân phải hối tiếc

Cuộc đời chỉ có một lần, đừng để bản thân phải hối tiếc

2025-01-22 14:52:33

Nếu các bạn cũng có người mình thích, đừng chần chờ nữa, đừng do dự nữa, tiến đến với anh ấy đi. Cuộc đời chỉ có một lần mà, hãy yêu những gì mình yêu, làm những gì mình thích. Thanh xuân mà phải dũng cảm lên. Đừng để bản thân phải hối tiếc, đừng để phải nói hai từ muộn rồi.

Nắm tay nhau đi hết tháng rộng ngày dài

Nắm tay nhau đi hết tháng rộng ngày dài

2025-01-02 16:56:14

Con người không phải cứ sinh ra là đã hòa hợp với nhau - điều đó cần sự cố gắng của cả hai người. Trong một mối quan hệ, để đi tới một đích đến hạnh phúc, không thể chỉ từ sự cố gắng của một người.

Cái kết nào cho mối quan hệ không thể gọi tên

Cái kết nào cho mối quan hệ không thể gọi tên

2024-12-04 09:53:16

Bạn thân mến! Trong cuộc đời mỗi người, ắt hẳn ai cũng đã từng có cho mình một mối quan hệ mà ở đó bạn và người ấy không phải người yêu nhưng càng không phải bạn bè, không có những lời hứa hẹn cho tương lai và cho dù nhớ nhung đến nhường nào nhưng cũng không thể ràng buộc.

Mong bạn luôn dịu dàng với chính mình

Mong bạn luôn dịu dàng với chính mình

2024-11-28 08:47:16

Bạn thân mến, hãy dịu dàng với chính mình một chút, yêu chiều bản thân mình một chút, đừng quá mạnh mẽ hay gồng gánh đến cứng nhắc chai sạn vì con đường bạn đang đi cũng đủ chông gai và đau khổ rồi.

Kiếp này chúng ta chỉ đến đây thôi

Kiếp này chúng ta chỉ đến đây thôi

2024-11-18 15:16:28

Bạn thân mến! Cuộc sống là vậy sẽ không cho chúng ta nói “Nếu". Khi bạn yêu ai đó hãy dành cho họ thời gian của mình bởi chúng ta sẽ chẳng bao giờ biết trước một ngày nào đó chúng ta có phải tiếc nuối, có phải hối hận hay không, hãy nói với nhau những điều ngọt ngào khi còn có thể. Điều đau khổ nhất không phải ai hết yêu ai, ai phản bội ai mà điều đau khổ nhất là khi chúng ta còn rất yêu nhưng âm dương cách biệt.

back to top