Phát thanh xúc cảm của bạn !

Thôi thì em cứ yêu

2019-03-22 01:30

Tác giả:


blogradio.vn - Cho em đi anh, chỉ vài giọt nắng! Em đã thiết tha để cầu xin chút yêu thương hờ hững thế mà cơn nắng chẳng ghé đến bên thềm, có khác gì yêu thương anh chẳng để tuôn rơi. “Màu hoàng hôn trên lá, anh cũng đâu thiết tha” huống chi ta chỉ là hai người lạ. Vậy thôi anh cứ mang nắng đến bên người anh muốn. Đừng buồn thêm nữa vì em biết có lúc người không nhận, có lúc người chỉ thích mưa.

***

Hôm nay em nhặt được vài mảnh nắng. Và hình như cái nắng Sài Gòn rót đậm vào em hơn cả.

Em yêu nắng nhưng không yêu cái tinh khôi, mượt nhẹ của nắng lúc bình minh, càng không yêu cái nắng trong lành, thấm ngọt lúc tắt mưa. Em yêu màu nắng chói của những trưa oi ả, yêu màu nắng dệt hoàng hôn khi hồng chớm tím, lúc vàng lẫn cam. Ngày nắng em yêu là ngày nắng miên man, là ngày nắng có màu hồn em khi trẻ.

“Cũng mặt trời treo trên mây cao. Sao mặt trời anh không mang nắng hạ?” Ngày nắng anh không phải cái nắng có thể sưởi ấm một tâm hồn lạnh lẽo, cũng chẳng thể xua đi sương khói ngập tràn. Ngày nắng anh gắt gỏng mà rát đậm. Ngày thiêu rụi con tim khô cằn và trần trụi thành đống tro tàn. Ngày anh mang tâm hồn mình chôn vùi giữa hoang mạc, rồi trở thành kẻ độc hành, trốn mênh mông. Ngày mà anh bỏ lại em trong màu nắng nhớ. Thôi thì em cứ yêu…

blog radio, Thôi thì em cứ yêu

Kể cả khi trời ảm đạm, nắng vẫn vàng, vẫn đẹp nhưng hình như lúc nào bên em nắng cũng vô hồn, hờ hững. Buồn lắm vì em biết mình đang có buộc thứ tình yêu vô hình nhưng anh biết nắng đẹp thế nào rồi đấy! Có ai chẳng muốn chiếm hữu nắng cho riêng mình đâu anh… Điều vô vọng nhất mà em mong chờ chính là được chạm vào nắng, được ôm lấy anh. Nhưng có hạnh phúc đâu khi em chỉ nhận cái đau rát nắng đốt trên da thịt em, cái đau thấu tận con tim khi người em ôm lấy chỉ là cái xác vô hồn.

Cơn mơ em cũng dài như cơn nắng, dài như ngày không anh. Em cứ chờ nắng lên rồi tắt, nắng đậm rồi nhạt dần, nắng cũng chẳng phủ đến con tim trần trụi, người cũng chẳng đến vẽ cơn mơ. Rồi em lại chờ đến khi em quên màu nắng. Thế nhưng làm sao anh quên nắng khi từng giọt, từng giọt vẫn rơi vào đôi mắt? Làm sao em quên anh khi từng nhớ, từng thương vẫn khuấy sóng lòng? Thôi thì em cứ say…

Em mơ về ngày nắng, như nước, như cỏ. Nắng với em vẫn tươi và xanh màu tóc. Nắng vẫn gần với mắt anh dù không chạm tới. Và nắng mãi mãi chỉ nằm lại trong cơn mơ em.

blog radio, Thôi thì em cứ yêu

Cho em đi anh, chỉ vài giọt nắng! Em đã thiết tha để cầu xin chút yêu thương hờ hững thế mà cơn nắng chẳng ghé đến bên thềm, có khác gì yêu thương anh chẳng để tuôn rơi. “Màu hoàng hôn trên lá, anh cũng đâu thiết tha” huống chi ta chỉ là hai người lạ. Vậy thôi anh cứ mang nắng đến bên người anh muốn. Đừng buồn thêm nữa vì em biết có lúc người không nhận, có lúc người chỉ thích mưa. Nhưng cơn nắng chỉ đẹp vì người ngắm nó thôi, anh cứ trao đi trọn vẹn như anh đã từng. Nắng là phép màu của em và nó sẽ lại là phép màu của anh thôi! Tin em lần này thôi, được không? Người mơ nào cũng thế phải không anh? Người nhóm rồi thổi, rồi cũng tự mình dập tắt đốm mơ hoa. Em tự hỏi: Mình có thế? Mơ của em hay của anh? Bao giờ em gom góp tro tàn? Bao giờ cao xanh cho em, cho anh rời bỏ màu nắng úa và vô vọng mà ta đã si mê? Thôi thì em cứ mơ…

Em chợt nhớ những ngày nắng len lỏi vào đời mình mà không vương chút buồn đau. Em không buồn nắng nữa đâu anh! Em trao trọn nắng niềm yêu chỉ mong nắng phai dần nơi miền quên lãng. Em buông nắng chỉ để thấy nắng vẫy vùng bên những khóm hoa. Đợi lúc vùng mây có cơn gió lùa, nắng lại đến bên đời em. Nhé!

© Blue – blogradio.vn

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Lời hứa tháng mười (Phần 2)

Lời hứa tháng mười (Phần 2)

Cuộc hẹn chụp ảnh này, Phong cảm thấy có chút mong chờ. Khi bạn được gặp người tạo ra thứ bạn thích, trong bạn đã tồn tại một sự ngưỡng mộ về tài năng con người đó. Phong nghĩ mình nên kết bạn với anh chàng thú vị này.

Yêu “Nhạt

Yêu “Nhạt" nhưng “Lành"

Mình cố gắng nói ít đi, làm nhiều hơn. Kết quả là cách mình trả lời cho câu hỏi “Có yêu không?" Bởi mấy ai chấm điểm quá trình, cái cuối cùng chúng ta quan tâm chẳng phải là đích đến tròn, méo, vuông vức ra sao đúng chứ?

Năm mới xinh tươi

Năm mới xinh tươi

Trong bao bước chân nhẹ êm trên những con đường vắng Năm mới vừa đi qua với giao thừa rộn rã

Hai đầu ngọn sóng

Hai đầu ngọn sóng

Bảo thấy gia đình em rất giống một bài hát mà em hay nghe là “Ở hai đầu nỗi nhớ”, nhưng Bảo lại muốn thêm vào là gia đình có đến ba đầu nỗi nhớ lận. Vì mẹ luôn trong bệnh viện và quay cuồng với những ca cấp cứu với những bệnh nhân còn ba ở ngoài tận khơi xa, chỉ có mỗi Bảo ở nhà và luôn ngồi vào bàn ăn một mình.

Mùa đông dang dở

Mùa đông dang dở

Em nhớ hoài mùa đông năm ấy Mùa đông có anh một mùa đông có anh Em nhớ hoài mùa đông năm ấy Anh bên cạnh em và bên em suốt con đường

Lời ước hẹn

Lời ước hẹn

Anh có còn nhớ lời ước hẹn cùng em Lời ước hẹn năm xưa anh đã nói Lời ước hẹn trong một ngày đông cũ Khi cơn gió đông về cứ buốt lạnh tim em

Cho con cả bầu trời

Cho con cả bầu trời

Chị nói là mẹ sẽ cho con cả bầu trời này trong đó có vô vàn tình thương của mẹ gởi theo con, để ở một nơi thật xa con sẽ luôn có mẹ, luôn có tình thương của mẹ bên cạnh, và con sẽ được ấm áp được bình yên dù không có mẹ bên cạnh.

Ngày ta gặp nhau

Ngày ta gặp nhau

Anh có đếm những ngày xuân lặng lẽ Khi cả anh cả em đều cùng ngóng trông nhau Khi bao xuân qua ta cứ mãi đợi chờ Vì những niềm vui vẫn cứ còn dang dở

Nhân vật

Nhân vật "thức tỉnh" và thể loại bi kịch

Việc các tác giả xây dựng những nhân vật "thức tỉnh" có lẽ giúp người xem nhìn nhận khái quát về nhân vật sớm hơn, cũng tạo nhiều cảm xúc hơn khi xem, đọc kịch. Nhưng đồng thời cũng giúp bi kịch đi sâu hơn, khi những nhân vật đó đã hoàn thành "sứ mệnh" của mình.

Ngày toàn thắng

Ngày toàn thắng

Rồi một buổi sáng chị mở bừng mắt khi tiếng cô phát thanh viên trên đài liên tiếp đưa tin về những cuộc rút quân của giặc Mỹ, chị Nhành thấy vui như mở cờ trong bụng. Chị cứ ôm chặt con vào lòng và gọi tên anh, nhưng chị không thể biết được ngày nào là chính xác anh quay về bên chị.

back to top