Phát thanh xúc cảm của bạn !

Phố vẫn mưa và anh chẳng còn bên em

2019-01-08 01:28

Tác giả:


blogradio.vn - Có ai đó từng nói với em rằng con gái là chúa hay để ý và lưu tâm về những điều vụn vặt, rồi đợi khi cô đơn một mình sẽ hoài niệm về những điều cỏn con ấy. Em cũng không biết nữa, nhưng giờ em đã nghiệm ra rằng, người ta nói quả không sai.

***

Mưa, những hạt mưa trong suốt tí tách rơi bên ngoài song cửa, dường như thời gian có chút ngưng đọng trong cái rùng mình rất nhẹ của em. Nhìn mưa rơi ngoài song miên man tìm về khúc dư âm kỉ niệm ngày anh tới...

Em chầm chậm đặt từng bước chân tiến gần về bên cửa sổ, thấy hoa mười giờ nở trong mưa một màu hồng tim tím. Giá như có anh ở đây thì tốt biết bao! Giá như trong khoảnh khắc này được anh choàng lên đôi vai em một chiếc áo hoặc một chiếc khăn rộng thùng thình, nhất định em sẽ không rùng mình bởi cái se lạnh của ngày mưa như lúc này.

Nhẹ nhàng đưa những ngón tay mảnh khảnh mở cánh cửa ban công, phố vắng lạnh không người qua lại, mưa rơi nghiêng xiên vào ký ức, em thấy bóng dáng của anh trong chiếc áo gió trắng nơi cuối con đường, hai tay anh đặt sau hai túi quần jean màu khói thuốc, lãnh đạm đi trong mưa… Có ai đó từng nói với em rằng con gái là chúa hay để ý và lưu tâm về những điều vụn vặt, rồi đợi khi cô đơn một mình sẽ hoài niệm về những điều cỏn con ấy. Em cũng không biết nữa, nhưng giờ em đã nghiệm ra rằng, người ta nói quả không sai.

blog radio, Phố vẫn mưa dù anh chẳng còn bên em

Phố vẫn mưa, mang chút se lạnh giống như mưa của ngày ấy, giá như em cũng dứt khoát được như sự lạnh lùng của anh thì giờ đây những kỉ niệm ngọt ngào về anh sẽ không khiến em xót xa đến vậy.

Phố vẫn mưa, những hạt nước như những hạt pha lê trong veo từ đâu rơi xuống, lăn dài trên lòng bàn tay rồi lại trôi tuột đi theo từng kẽ ngón tay. Những giây phút ngọt ngào anh dành cho em cũng giống như những hạt nước pha lê này, chân thành trong suốt nhưng em lại không giữ được… Vậy nên đôi bàn tay giá lạnh đến tận bây giờ, không còn ai ủ ấm, không còn ai quan tâm, em hờn giận không tên mặc cho những hạt mưa kia cứ chảy qua từng kẽ ngón tay tê cứng.

Phố vẫn mưa, lẻ loi những bóng người chạy xe xuôi ngược, trong những bóng người kia sao chẳng có anh. Em lại khóc lại giận hờn vu vơ, lại sợ có người ngang qua nhìn được, vội vàng đưa ngón tay lạnh lên lau nhanh giọt nước mắt vẫn còn chút hơi ấm của chính mình, chợt nhận ra những giọt nước mắt này rất giống những giọt nước mắt của ngày hôm ấy, trong veo như những hạt pha lê vỡ nhòa trên gò má tinh khôi của người con gái. Tình yêu dưới con phố mưa cần một chiếc ô đủ rộng để có thể che chắn cho đôi tình nhân qua con đường rét buốt, là em ngày đó không biết giữ chắc lấy cán ô màu hồng, để gió trời tới mang ô đi, để con phố ở lại trong nỗi cô đơn vụn vỡ… Còn riêng mình em khóc bên phố mưa.

© Hồng Hải – blogradio.vn

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Trăm năm bên nhau

Trăm năm bên nhau

Đôi mắt, tôi đang nhìn về phía trước và đang nhìn mọi người bằng chính đôi mắt trên trang giấy trắng của tôi ngay lúc này.

Niềm vui trọn tim anh

Niềm vui trọn tim anh

Ai cũng khen anh Cường, họ nói đúng là cha nào con nấy, là họ nói đến cái tâm của hai ba con anh Cường. Ba mất rồi giờ đến lượt con cũng mang hết tâm huyết và công sức để cuộc sống được sống thêm ý nghĩa và cuộc đời có thêm nhiều tình người rộng mở hơn.

Bạn đang che giấu cảm xúc?

Bạn đang che giấu cảm xúc?

Có những khoảng thời gian, chỉ cần chạm nhẹ vào kí ức cũng khiến chúng vụn vỡ. Dù có cố lờ đi thế nào thì vết thương trong tim vẫn ở đó, cảm xúc hỗn loạn ấy khiến bản thân rơi xuống khe vực bóng tối.

Ở lại hay ra đi

Ở lại hay ra đi

Ngắm nhìn anh - người thiếu niên em thương Cất lên khúc ca ấy Cùng hào vào mơ mộng em của em

Lời hứa tháng mười (Phần 2)

Lời hứa tháng mười (Phần 2)

Cuộc hẹn chụp ảnh này, Phong cảm thấy có chút mong chờ. Khi bạn được gặp người tạo ra thứ bạn thích, trong bạn đã tồn tại một sự ngưỡng mộ về tài năng con người đó. Phong nghĩ mình nên kết bạn với anh chàng thú vị này.

Yêu “Nhạt

Yêu “Nhạt" nhưng “Lành"

Mình cố gắng nói ít đi, làm nhiều hơn. Kết quả là cách mình trả lời cho câu hỏi “Có yêu không?" Bởi mấy ai chấm điểm quá trình, cái cuối cùng chúng ta quan tâm chẳng phải là đích đến tròn, méo, vuông vức ra sao đúng chứ?

Năm mới xinh tươi

Năm mới xinh tươi

Trong bao bước chân nhẹ êm trên những con đường vắng Năm mới vừa đi qua với giao thừa rộn rã

Hai đầu ngọn sóng

Hai đầu ngọn sóng

Bảo thấy gia đình em rất giống một bài hát mà em hay nghe là “Ở hai đầu nỗi nhớ”, nhưng Bảo lại muốn thêm vào là gia đình có đến ba đầu nỗi nhớ lận. Vì mẹ luôn trong bệnh viện và quay cuồng với những ca cấp cứu với những bệnh nhân còn ba ở ngoài tận khơi xa, chỉ có mỗi Bảo ở nhà và luôn ngồi vào bàn ăn một mình.

Mùa đông dang dở

Mùa đông dang dở

Em nhớ hoài mùa đông năm ấy Mùa đông có anh một mùa đông có anh Em nhớ hoài mùa đông năm ấy Anh bên cạnh em và bên em suốt con đường

Lời ước hẹn

Lời ước hẹn

Anh có còn nhớ lời ước hẹn cùng em Lời ước hẹn năm xưa anh đã nói Lời ước hẹn trong một ngày đông cũ Khi cơn gió đông về cứ buốt lạnh tim em

back to top