Mỗi khi buồn, hãy ôm lấy nhau như thế này anh nhé!
2019-03-25 01:30
Tác giả:
“Số trời đã định cho chúng ta có duyên, nhưng anh và em không thể là “cục nợ” của nhau đâu!” – Anh cười và bước đi bên tôi thật chậm. Tôi biết anh không đùa. Tôi cũng nghĩ như anh… nên tôi thương anh nhiều.
Chúng tôi đang có một mối quan hệ vô cùng tốt đẹp. Dù không là tình nhân, tôi và anh vẫn luôn có thể mang đến cho nhau những cảm xúc tích cực và tốt đẹp như thế. Với tôi, mọi thứ cứ vậy là đủ!
Chúng tôi trở thành những người bạn thân thiết đến nay độ chừng 6 tháng. Không ít lần cãi vã. Nghĩ lại mà thấy thật buồn cười. Anh chưa từng nhường tôi, và tôi cũng vậy. Vì tôi là một đứa vô cùng cứng đầu, còn anh lại luôn muốn trị tội cứng đầu của tôi. Ấy thế mà chúng tôi chưa từng giận nhau lâu, cùng lắm là dành ra một ngày để im lặng, bù cho khoảng thời gian đã lớn tiếng với nhau. Sau những lần cãi vã, chúng tôi thường đi chơi để làm hòa và cho đối phương một cơ hội để “sửa sai”.
Anh lớn hơn tôi 16 tuổi, nên vẫn thường gọi tôi là “trẻ trâu”. Nói thì nói như thế, vì muốn tôi vui và luôn cảm thấy thoải mái khi trò chuyện, tôi biết anh đã cố gắng rất nhiều trong việc sử dụng từ ngữ, cho phù hợp với khái niệm mà tôi vẫn gọi là “hợp thời”. Chẳng hiểu sao, chúng tôi có rất nhiều chuyện để nói với nhau…
Tôi thương anh nhiều lắm. Chính vì thế, đôi lần vì ích kỷ, tôi cũng ghen tỵ với mấy cô gái mà anh thân mật.
Ngoài khoản nói chuyện hợp “gu” ra, chúng tôi không có bất kỳ điểm tương đồng nào. Có lẽ vì thế mà tôi chưa một lần dám bày tỏ. Anh cũng thế, dù chúng tôi vẫn luôn hiểu được tình cảm dành cho nhau. Nghe thì cảm thấy có chút kỳ lạ, vì thật sự chúng tôi chưa một lần nghĩ đến việc phải tiến thêm một bước nữa. Đương nhiên tiến lên cũng không chết ngay được, nhưng tôi nghĩ tôi với anh sẽ như cá đuối nước nếu phải thay đổi điều kiện sống vốn không dành cho mình.
Nếu là phim, tôi nghĩ mọi người sẽ có phản ứng gay gắt lắm. Hẳn sẽ cho là tôi ngốc, hay cho rằng anh nhát gan vì không biết đấu tranh cho tình yêu. Chúng tôi từng hứa sẽ luôn cho đối phương cảm thấy vui vẻ, và vì lường trước được tương lai, tôi nghĩ anh và tôi đang có lựa chọn vô cùng đúng đắn. Chúng tôi không chạy trốn, cũng không né tránh nhau bằng việc chấm dứt. Bởi lẽ gặp được nhau giữa hàng tỷ người đã là chuyện khó, vậy không lý gì mà phải lướt qua nhau.
Rồi sau này tôi sẽ lập gia đình, hoặc anh sẽ có những dự định khác, nhưng chúng tôi sẽ luôn nhớ đến nhau, quan tâm nhau, động viên nhau, hướng đến nhau từ một điều kiện phù hợp với mình hơn.
© Tác giả ẩn danh – blogradio.vn
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Tiếng chim hót vang lừng
Chị Khánh xúc động nhìn con, điều làm chị vui không phải là cái giải nhì kia mà là con gái chị đã lớn lên đã chín chắn rất nhiều trong suy nghĩ và trong những hành xử đời thường. Chị tin con sau này sẽ còn tiến xa nữa, không chỉ là trong học tập hay ca hát, vì chị biết trái tim con chị biết rung động và biết yêu thương.
Những bước chân vội vã
Và cũng từ đó mà tình yêu thủ đô trong tôi cứ mãi lớn dần lên theo năm tháng, đến nỗi có một lúc tôi nhận ra tôi giống như là một người con của đất nước được sinh ra và lớn lên ngay tại thủ đô vậy đó.
Tình yêu của đất
Hay tôi có thể nói một cách khác đi, tình yêu của đất cũng chính là tình yêu của tất cả những người dân đất nước tôi dành cho quê hương này, dành cho đất nước của chúng tôi.
Phù sa
Một hình ảnh chỉ vừa được nói lên chỉ vừa được nhắc đến đã làm người ta nhớ ngay đến những người nông dân, làm người ta nhớ ngay đến và nghĩ ngay đến hình ảnh những cánh đồng những cây lúa với sức sống dạt dào và mãnh liệt nhất.
Sóng
Cô thích sóng cứ như vậy, lúc thật êm êm hiền hòa lúc thật vút cao gào thét. Nhưng cho dù sóng có như nào thì sóng muôn đời vẫn nằm trong lòng biển, êm ái và thân thương, trìu mến ngày đêm vỗ về cùng với biển.
Tập lớn
Hụt hẫng, buồn bã và lo sợ, tôi chẳng muốn lớn nữa, không muốn xa ba mẹ, xa chỗ ở thân quen gắn với tôi từ lúc lọt lòng, nhưng tôi cũng hiểu đã đến lúc mình bắt đầu hành trình của những chuyến đi xa. Mình phải lớn lên thôi.
Phương pháp SMART: tác động to lớn đến sự phát triển cá nhân
Khi mục tiêu trở nên cụ thể, chúng ta có cơ hội định rõ hướng đi của mình và không còn bị lạc lõng trong mê cung của những ý tưởng mơ hồ.
Xúng xính là em
Khi tôi lớn lên, tôi biết thế nào là mặc đẹp, tôi biết khao khát được mặc đẹp, được rong chơi đây đó để được khoe vẻ đẹp của những gì tôi đang mặc.