Phát thanh xúc cảm của bạn !

Khi ấy em chẳng đủ can đảm để nói lời yêu

2018-10-09 01:28

Tác giả:


blogradio.vn - Em ước em của năm tháng ấy trưởng thành như bây giờ. Có thể suy nghĩ chín chắn, biết suy nghĩ, có thể nói yêu anh mà không đắng đo suy nghĩ được mất. Có thể can đảm một lần nói yêu anh chứ không phải như bây giờ ngồi đây hối hận trong muộn màng. Có thể nói yêu anh để năm tháng ấy rực rỡ, tươi đẹp thêm một chút nữa. Bây giờ nhận ra mình thương anh, có lẽ đã quá muộn.

***

blog radio, Khi ấy em chẳng đủ can đảm để nói lời yêu

Thanh xuân em có mọi thứ, bạn bè, ước mơ, vật chất nhưng không có anh, có lẽ là điều tiếc nuối nhất với em. Nếu có thêm anh thì em dám chắc thanh xuân ấy trọn vẹn lắm.

Ở lưng chừng tuổi trẻ, thay vì can đảm mở lòng ra yêu anh, em lựa chọn buông bàn tay ấy. Em đã nghĩ mình đúng và dũng cảm khi làm điều đó. Sau này em mới biết, rằng em đã sai, thực sự là sai rồi.

Anh đến với em một cách tình cờ nhưng chân thật nhất. Giữa biển người bao la ấy anh nói lời thương em. Anh bằng lòng thương em dù biết em không phải đứa như mẫu người mà bấy lâu anh kiếm tìm. Dù biết em là đứa cứng đầu khó bảo, vậy mà anh bằng lòng.

Em, con bé cứng đầu, ương bướng và cố chấp. Em luôn cho là mình đúng, cho mình là tất cả khi thấy anh yêu thương, quan tâm, lo lắng, chiều chuộng. Em nghĩ mình quan trọng với anh nên bất kể điều gì, anh cũng chịu thua em. Để rồi, anh chịu thua em thật.

Em nhớ tháng ngày ấy, chuỗi ngày xưa cũ mà vô tình em đánh mất. Nhớ cả anh, chàng trai lênh đênh vì em. Chàng trai mà thanh xuân ấy đôi lần nghĩ lại em chỉ thấy hối hận. Chàng trai mà giữa năm tháng ấy vì em biết bao lần dày vò chính mình.

Chắc anh quên rồi, đứa con gái từng khiến anh lao tâm. Anh quên rồi cô gái năm nào anh hết mực thương yêu. Và chắc anh, đang hạnh phúc bên một ai đó không phải em. Cô gái anh thương bây giờ, trưởng thành hơn em.

Em của năm 18 mơ mộng nhiều, ước mơ nhiều, cứ nghĩ em đã trưởng thành lắm. Ấy thế mà chỉ là tâm tư và suy nghĩ của đứa trẻ con, rồi vô tình lạc mất anh. Cũng bởi vì sợ, nên chẳng dám đưa tay ra cầm lấy bàn tay anh. Chỉ vì nghĩ cho riêng mình, em khướt từ anh.

Năm tháng ấy vì mãi mê trên con đường ước mơ và sự nghiệp, em quên bẵng đi anh vẫn ở đó, kiên trì chờ đợi em. À không, em đang tự biện hộ cho chính mình. Thực ra, em đang thử anh chăng? Em đang thử sự kiên trì của anh. Em cho rằng vì anh thương em nên cho dù bao lâu cũng chờ.

Hơn nữa, em sợ. Tuổi mới lớn em chẳng có khái niệm gì về tình yêu, lớn lên trong cảnh xóm làng bao gia đình đổ vỡ. Tuổi thơ ấy như ám ảnh trong đầu đứa trẻ mang theo mãi sau này, em mất lòng tin vào thứ gọi là tình yêu. Em sợ tuổi mới lớn hi vọng nhiều rồi thất vọng nhiều. Em sợ tổn thương nếu chuyện mình gãy cánh giữa chừng.

Em cũng biết anh thương em nhiều lắm, anh luôn dặn dò mọi thứ, quan tâm hỏi han cả những điều nhỏ nhặt. Em nghĩ anh làm những điều đó chỉ để vừa lòng em hay thõa mãn mục đích của anh. Em từng nghĩ mình sẽ tin điều đó, từng ước muốn anh là của em. Vậy mà, em lựa chọn buông bỏ. Bằng cách im lặng, em trốn tránh anh, những cuộc trò chuyện thay vì cứ sôi nổi như mỗi ngày thì thưa dần, thưa dần rồi mất hẳn. Em trốn tránh bằng cách im lặng như thế. Đế đến cuối cùng, chúng ta không ai nói ai câu nào. Cứ thế rời đi, cứ thế trở nên xa lạ. Sự im lặng chấm dứt cho mọi thứ.

blog radio, Khi ấy em chẳng đủ can đảm để nói lời yêu

Và rồi cũng chính lúc ấy, em nhận ra mình nhớ anh nhiều lắm. Nhớ những lúc được anh quan tâm, nhớ những lúc được anh chọc cười, nhớ những buổi chiều lang thang nơi con phố cũ... Em ước em của năm tháng ấy trưởng thành như bây giờ. Có thể suy nghĩ chín chắn, biết suy nghĩ, có thể nói yêu anh mà không đắn đo suy nghĩ được mất. Có thể can đảm một lần nói yêu anh chứ không phải như bây giờ ngồi đây hối hận trong muộn màng. Có thể nói yêu anh để năm tháng ấy rực rỡ, tươi đẹp thêm một chút nữa. Bây giờ nhận ra mình thương anh, có lẽ đã quá muộn.

Tuổi trẻ ấy em nợ thanh xuân một lần can đảm nói yêu anh. Nợ không cho bản thân được là chính mình. Nếu không phải lo nghĩ quá nhiều, thanh xuân ấy có thể ta đã đi cùng nhau một chặng đường. Thanh xuân ấy sẽ đẹp hơn khi hai ta bằng lòng đi cùng nhau. Bây giờ chỉ còn lại hoài niệm và tiếc nuối, có đáng không? Thanh xuân cứ vì thế mà dở dang và chẳng hề trọn vẹn. Nếu được lựa chọn một lần nữa, em sẽ sống hết mình vì thanh xuân. Bằng lòng cầm tay anh, thử yêu anh để không hối hận. Nhưng thanh xuân ấy mà, em bỏ lỡ mất rồi và nó cũng chẳng hề chờ đợi em.

Vài dòng gởi các bạn trẻ đã và đang đi qua thanh xuân, năm tháng ấy hiện tại cứ nghĩ dài lắm nhưng thực ra rất ngắn và trôi qua rất nhanh. Chớp mắt thì đã đi qua hết cái gọi là thanh xuân. Nhân lúc còn trẻ, hãy sống và làm được chính mình, làm những điều mình thích, nếu có thể thì hãy mở lòng ra với ai đó, đừng đắng đo suy nghĩ được mất hay thị phi này nọ. Vì đó chính là tuổi trẻ của mình, sống cho mình và vì mình. Can đảm yêu ai đó thay vì lo lắng những thứ chưa xảy ra, thay vì tiếc nuối ta thử một lần để mai này không hối hận, có thể sẽ đau lòng một chút nhưng kệ đi, thanh xuân mà. Chẳng ai có hai lần thanh xuân, chẳng có ai có hai lần tuổi trẻ, hối hận thì cũng chẳng thể quay lại.

© Mạc Nhiên – blogradio.vn

Bài dự thi cuộc thi viết Nợ thanh xuân một lời xin lỗi. Để bình chọn cho bài viết này, mời bạn đọc, để lại bình luận, nhất nút "Bình chọn" ở chân bài viết và chia sẻ lên các mạng xã hội. Thông tin chi tiết về cuộc thi viết mời bạn xem tại đây.

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Hãy để vũ trụ vận hành, việc của bạn là yêu bản thân mình mà thôi!

Hãy để vũ trụ vận hành, việc của bạn là yêu bản thân mình mà thôi!

Bình tĩnh! Chậm lại thật sâu rồi bản thân sẽ tự phát hiện ra những giá trị cốt lõi, những tài năng và điểm mạnh của mình để vun trồng, bồi đắp và tu dưỡng. Chính những giá trị ấy sẽ đưa chúng ta vào một chu kỳ tuần hoàn mới của cuộc sống

Lời hứa tháng mười (Phần 3)

Lời hứa tháng mười (Phần 3)

Về nhà cô đúng thực là một nàng công chúa, không nhà cao xe sang hay khoác lên người bộ váy lấp lánh. Nơi đây chỉ là một vùng quê với con đường nhỏ rợp hàng cây xanh, căn nhà cây được ba cô giữ gìn từ thời ông nội tới giờ. Nhưng nơi đây có những không khí yên bình và những người quý giá nhất đối với cô.

Tình ban đầu

Tình ban đầu

Nụ cười trong như ánh nắng ban mai Cho hồn em thơ thẩn buổi bình minh

Có một người lạ làm em yêu đến đau lòng

Có một người lạ làm em yêu đến đau lòng

Trái đất hình tròn mà sao mãi em chẳng gặp lại anh. Người ta nói nếu hai người là của nhau thì đi một vòng cũng sẽ quay về bên nhau, có lẽ em và anh mãi chẳng phải là của nhau. Nếu có gặp lại chắc có lẽ cũng như người xa lạ phải không anh?

Big Five - Mô hình tính cách với 5 yếu tố lớn: Bài trắc nghiệm giúp bạn nhận biết bản thân và tận dụng thế mạnh của mình để phát triển mạnh mẽ

Big Five - Mô hình tính cách với 5 yếu tố lớn: Bài trắc nghiệm giúp bạn nhận biết bản thân và tận dụng thế mạnh của mình để phát triển mạnh mẽ

Mô hình tính cách Big Five này nói rằng tính cách có 5 yếu tố cốt lõi: Cởi mở, Tận tâm, Hướng ngoại, Dễ chịu và Bất ổn cảm xúc.

Vòng tròn hiu quạnh

Vòng tròn hiu quạnh

Diệu cũng nhận ra vì sao mẹ cô nói những bài học của sách vở là cần thiết, nhưng những bài học của cuộc đời lại vô cùng quan trọng và sẽ giúp con người ta học được nhanh hơn, dễ cảm thấu hơn và dễ đối mặt hơn với biết bao chuyện lớn nhỏ của cuộc đời sau này.

Gửi tôi của những tháng ngày thanh xuân

Gửi tôi của những tháng ngày thanh xuân

Hình như, có những thứ vẫn luôn nguyên vẹn như vậy đấy cậu nhỉ? Chỉ có tôi là nghĩ nó thay đổi thôi.

Tình chung

Tình chung

Tôi, một gã khờ yêu thơ, Thuở ấy tương tư mối tình hờ Trọn lòng thương nhớ dáng em xinh

Phóng viên tài chính Mỹ: Đây là lời khuyên tài chính tốt nhất tôi nghe được trong năm nay

Phóng viên tài chính Mỹ: Đây là lời khuyên tài chính tốt nhất tôi nghe được trong năm nay

Để tiết kiệm tiền, các chuyên gia tài chính khuyên bạn nên bắt đầu với 5 điều này, nếu không bạn sẽ hối hận về sau.

back to top