Phát thanh xúc cảm của bạn !

Cách chúng mình yêu nhau

2017-12-08 01:30

Tác giả:


blogradio.vn - Dù những nỗi buồn lúc nào cũng túc trực, dù những giận hờn là vô kể, dù em và anh hôm nay – đã chẳng còn là em và anh của hôm qua, dù tình yêu là thứ ngọt ngào đầy bất trắc, mọi âu lo vẫn sẽ đi qua rất nhanh, chỉ có tình yêu ở lại. Việc của chúng mình là không quên cách chúng mình đã yêu nhau thế nào thôi!

***

blog radio, Cách chúng mình yêu nhau

Em biết có những ngày anh mệt mỏi với vô số áp lực từ cuộc sống ngoài kia, thế nhưng trước mặt em anh luôn bảo rằng anh ổn. Anh cố gắng vui vẻ để làm chỗ dựa vững chắc cho em. Những lúc ấy em thương anh, em sợ cảm giác cả hai cùng rệu rã buông xuôi, em dựa anh nhiều rồi, nên những lần như thế, em cũng muốn là người hùng để anh biết bất cứ khi nào anh cần.

Thực ra cuộc sống mà, em biết chúng mình còn quá trẻ để có thể kiểm soát những nỗi buồn, và rằng không có tình yêu nào khiến ta say mê đắm đuối, đến mức có thể xóa tan mọi nỗi âu lo luôn túc trực. Và nếu anh có là một kẻ si mê tình yêu đến như vậy, thì cũng chẳng phải là anh em vẫn hằng yêu, chẳng phải là người đàn ông có thể lo được cho em như cách anh vẫn làm cho mỗi ngày bên em và cho tương lai hai đứa mình.

Nhưng…

Em cũng không thích những khoảng lặng buồn bã ấy!

Hà Nội đã vào đông, mình yêu nhau cũng vào một ngày mùa đông như thế, anh nhớ không? Vốn sợ lạnh, nhưng em hoàn toàn không có ký ức về một mùa đông rét run như người ta vẫn kể. Ký ức trong em về mùa đông năm ấy là những đêm thao thức vì nhớ nhung, những cuộc đến 2 3h sáng, là rất nhiều, rất nhiều những điều vui vẻ về anh, về em, về hai đứa mình…

Anh nhớ không mùa đông năm ngoái, trong lần gặp gỡ đầu tiên của chúng mình, mà sau này em vẫn thường nhắc lại thật nhiều. Mới gặp nhau nhưng em đã cảm thấy rất thân quen, tựa hồ đã gặp anh từ muôn kiếp trước, cảm giác ấy – chưa bao giờ em gặp ở một ai khác. Em tin vào duyên số, và em thường đùa rằng, hẳn là kiếp trước anh đã nợ em nhiều lắm, nên kiếp này phải gặp lại em để trả nợ, vì em biết yêu em chẳng dễ dàng gì, phải không anh?

Anh nhớ quán café đầu tiên nơi ta hẹn hò, chúng mình hai kẻ mới quen kể nhau nghe biết bao chuyện vụn vặt, từ chuyện yêu đến chuyện học, chuyện gia đình rồi các mối quan hệ, những điều vui vẻ và buồn bã, cả những điều ngây ngô và ngốc nghếch, để khi chiều buông lưu luyến chẳng muốn rời đi.

Anh nhớ không cũng buổi chiều hôm ấy, con đường về quanh co như chẳng muốn chia xa, hàng hoa sữa tỏa hương ngào ngạt mà chúng ta đặc biệt thích, chẳng hề khó chịu khịt mũi như bao người. Ngồi sau anh em nghĩ “Người con trai này nhất định là thuộc về mình!”. Anh sau này vẫn chế giễu em tự tin quá.

Anh còn nhớ lần anh về quê, cứ nghĩ về với bình yên anh sẽ không cần nói chuyện với em mỗi ngày nữa, vậy mà anh vẫn không quên nhắn tin cho em mỗi tối. Đó là khi em biết anh dù khi đó không ở gần em, vẫn không quên nhớ đến em, còn em khi ấy nhận ra Hà Nội như mất đi điều gì thân thương lắm, rồi tự nhủ “Anh sẽ trở lại sớm thôi.” Đó là khi em nhận ra rằng mình nhung nhớ, nhận ra hình như anh cũng thích em, mình đã thích nhau từ những lần như thế, phải không anh?

Anh nhớ mùa yêu đầu tiên khi hai đứa mình đã rất thích nhau rồi nhưng ngại ngùng chưa dám tỏ, trong cái lạnh đầu mùa Hà Nội, ngồi sau xe anh và bắt gặp mùi hương em mê thích, em thèm được nép vào anh mà hít hà, thèm được tựa lưng anh, nghiêng đầu và nói “Em thích cảm giác này lắm!”. Rồi em cứ mong hoài, mong hoài một lời yêu từ anh để được đường hoàng nép vào anh, để được dựa vào anh!

blog radio, Cách chúng mình yêu nhau

Người ta nói lời yêu để tỏ tình, còn em đây vẫn nhớ lắm cách anh thật thà tỏ tình em. Là một lần trong câu chuyện chúng mình nói với nhau, anh hỏi em có thích có một người ở bên lắng nghe những chuyện buồn vui cùng em, mỗi ngày? Em trả lời “Đời này cũng chỉ mong có một người đủ tin yêu để có thể như thế thôi”. Rồi anh bảo thế nếu anh là người đấy, em có đồng ý không?

Thế là mình yêu…

Chuyện tình của chúng mình thật không dễ dàng. Người ta yêu nhau được sự ủng hộ của gia đình, của bạn bè, còn chúng ta thì ngược lại. Mọi người đều cho rằng chúng ta không xứng với nhau, rằng đó chỉ là những cảm xúc vui đùa nhất thời. Nhưng cô gái vốn mong manh yếu đuối là em khi đó, mang trong mình một niềm tin mạnh mẽ vào chuyện tình của chúng mình. Em biết cuộc sống của em dễ chịu và vui tươi hơn khi có anh bên cạnh. Em biết đó thực sự là tình yêu. Vì lẽ đó sau này dù có gặp bao nhiêu cấm cản, em nhủ lòng sẽ yêu anh đến khi nào ta còn yêu…

Anh nhớ không những lần mình bên nhau, anh đã nói em nghe thật nhiều điều, về những yêu thương chân thành anh dành cho em, về niềm tin mối quan hệ sẽ lâu dài, về những lo âu một mai em không còn bên anh nữa,… Rồi anh khóc. Em ngốc nghếch chẳng biết an ủi anh như nào cho đúng, rồi cứ thế mình trong vòng tay nhau, khóc thật nhiều. Chúng mình khi ấy chẳng khác gì hai kẻ ngốc vì quá hạnh phúc mà lo sợ ngày mai niềm hạnh phúc sẽ không còn nữa.

Mình đã yêu nhau thật nhiều như thế…

Thế nên anh à, dù những nỗi buồn lúc nào cũng túc trực, dù những giận hờn là vô kể, dù em và anh hôm nay – đã chẳng còn là em và anh của hôm qua, dù tình yêu là thứ ngọt ngào đầy bất trắc, mọi âu lo vẫn sẽ đi qua rất nhanh, chỉ có tình yêu ở lại. Việc của chúng mình là không quên cách chúng mình đã yêu nhau thế nào thôi!

© Phương Thúy Nguyễn Đào – blogradio.vn

Bài dự thi cuộc thi viết CHỈ MUỐN YÊU NHAU BÌNH YÊN THÔI. Để bình chọn cho bài viết này, mời bạn đọc, để lại bình luận, nhất nút "Bình chọn" ở chân bài viết và chia sẻ lên các mạng xã hội. Thông tin chi tiết về cuộc thi viết mời bạn xem tại đây.

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Hãy để vũ trụ vận hành, việc của bạn là yêu bản thân mình mà thôi!

Hãy để vũ trụ vận hành, việc của bạn là yêu bản thân mình mà thôi!

Bình tĩnh! Chậm lại thật sâu rồi bản thân sẽ tự phát hiện ra những giá trị cốt lõi, những tài năng và điểm mạnh của mình để vun trồng, bồi đắp và tu dưỡng. Chính những giá trị ấy sẽ đưa chúng ta vào một chu kỳ tuần hoàn mới của cuộc sống

Lời hứa tháng mười (Phần 3)

Lời hứa tháng mười (Phần 3)

Về nhà cô đúng thực là một nàng công chúa, không nhà cao xe sang hay khoác lên người bộ váy lấp lánh. Nơi đây chỉ là một vùng quê với con đường nhỏ rợp hàng cây xanh, căn nhà cây được ba cô giữ gìn từ thời ông nội tới giờ. Nhưng nơi đây có những không khí yên bình và những người quý giá nhất đối với cô.

Tình ban đầu

Tình ban đầu

Nụ cười trong như ánh nắng ban mai Cho hồn em thơ thẩn buổi bình minh

Có một người lạ làm em yêu đến đau lòng

Có một người lạ làm em yêu đến đau lòng

Trái đất hình tròn mà sao mãi em chẳng gặp lại anh. Người ta nói nếu hai người là của nhau thì đi một vòng cũng sẽ quay về bên nhau, có lẽ em và anh mãi chẳng phải là của nhau. Nếu có gặp lại chắc có lẽ cũng như người xa lạ phải không anh?

Big Five - Mô hình tính cách với 5 yếu tố lớn: Bài trắc nghiệm giúp bạn nhận biết bản thân và tận dụng thế mạnh của mình để phát triển mạnh mẽ

Big Five - Mô hình tính cách với 5 yếu tố lớn: Bài trắc nghiệm giúp bạn nhận biết bản thân và tận dụng thế mạnh của mình để phát triển mạnh mẽ

Mô hình tính cách Big Five này nói rằng tính cách có 5 yếu tố cốt lõi: Cởi mở, Tận tâm, Hướng ngoại, Dễ chịu và Bất ổn cảm xúc.

Vòng tròn hiu quạnh

Vòng tròn hiu quạnh

Diệu cũng nhận ra vì sao mẹ cô nói những bài học của sách vở là cần thiết, nhưng những bài học của cuộc đời lại vô cùng quan trọng và sẽ giúp con người ta học được nhanh hơn, dễ cảm thấu hơn và dễ đối mặt hơn với biết bao chuyện lớn nhỏ của cuộc đời sau này.

Gửi tôi của những tháng ngày thanh xuân

Gửi tôi của những tháng ngày thanh xuân

Hình như, có những thứ vẫn luôn nguyên vẹn như vậy đấy cậu nhỉ? Chỉ có tôi là nghĩ nó thay đổi thôi.

Tình chung

Tình chung

Tôi, một gã khờ yêu thơ, Thuở ấy tương tư mối tình hờ Trọn lòng thương nhớ dáng em xinh

Phóng viên tài chính Mỹ: Đây là lời khuyên tài chính tốt nhất tôi nghe được trong năm nay

Phóng viên tài chính Mỹ: Đây là lời khuyên tài chính tốt nhất tôi nghe được trong năm nay

Để tiết kiệm tiền, các chuyên gia tài chính khuyên bạn nên bắt đầu với 5 điều này, nếu không bạn sẽ hối hận về sau.

back to top