Phát thanh xúc cảm của bạn !

Tuổi 25 làm sao qua nổi những chênh vênh?

2018-08-03 01:27

Tác giả:


blogradio.vn - Cô đang đứng trên một cái bập bênh lúc nghiêng về bên này khi lại ngã về bên kia. Liệu điều gì có thể khiến cô đứng vững. Tìm một người đàn ông che chở đời cô ư? Liệu rằng tình yêu có làm mọi thứ trở nên màu hồng hay sẽ rối tung lên?



Nghe bài hát Tự sự tuổi 25 (Trương Thảo Nhi)

Một cô gái tuổi 25, hai lần thất bại trong tình yêu. Đó đều là những người đàn ông mà tôi nghĩ là hợp nhất và tốt nhất trên đời. Nhưng rồi cuối cùng kết quả là gì? Họ vẫn bỏ cô ra đi mà không cho cô một lí do nào nghe có lý một chút. Hóa ra kiếp trước cô gieo nhiều nghiệp đến vậy để bây giờ phải trả cho từng người. Khi người thứ nhất ra đi, cô trấn an mình rằng: "À trả nợ xong rồi!" Nhưng đến người thứ hai thì... Có lẽ cô yêu sai cách, vậy yêu thế nào cho đúng? Cô chênh vênh.

Một cô gái tuổi 25, tự mình chống chọi với cuộc sống ở một thành phố lớn. Người ngoài nhìn vào bảo cô giỏi. Một đứa không có nhan sắc, gia thế, trình độ thì chút chút mà lại lên được thành phố và có công việc ổn định nhưng nào ai có biết sống được ở đây chẳng dễ dàng gì. Có lẽ cô may mắn khi ông trời nghe được lời cầu nguyện của cô rằng tuổi trẻ hãy bám trụ ở thành phố này. Nhưng cuộc sống ở đây chật vật, bon chen, con người không phải ai cũng sống thực với một bộ mặt, công việc thì không toàn mỹ như những gì được học ở giảng đường. Thế là cô chênh vênh.

Cô đang đứng trên một cái bập bênh lúc nghiêng về bên này khi lại ngã về bên kia. Liệu điều gì có thể khiến cô đứng vững. Tìm một người đàn ông che chở đời cô ư? Liệu rằng tình yêu có làm mọi thứ trở nên màu hồng hay sẽ rối tung lên?

Một cô gái tuổi 25, không có lấy một người gọi là thân nhất để trút bầu tâm sự. Những đứa bạn thân hầu hết đã chống lầy, sinh baby nên mối quan tâm của nó tất nhiên là gia đình. Đứa chưa có chồng thì thời gian cũng bận rộn với việc hẹn hò người yêu, công việc. Còn người thân ư? Cô chẳng có mẹ để tâm sự. Tuổi này mà có một người mẹ đêm đêm rủ rỉ thì chắc có lẽ hai mối tình kia của cô cũng không cánh mà bay. Còn ba cô thì lại không thể tâm sự được. Về nhà cô sẽ đóng vai là một đứa con ngoan hiền, vui vẻ, hoạt bát nên dễ gì ba biết được những tâm sự trong lòng cô. Vậy là cô chênh vênh.

Một cô gái tuổi 25, không giỏi được một môn thể thao hay một loại nhạc cụ nào. Khi bước vào 20, cô đặt mục tiêu cho mình phải học được ít nhất một nhạc cụ như guitar nhưng đến 25 cô mới mua cho mình được một cây đàn rồi bập bẹ tập tành. Cô ước mơ du lịch, đi khám phá nhiều nơi trên đất nước nhưng giờ cô mới biết được cái cảm giác ngồi trên máy bay là thế nào và thành phố Sài Gòn nhộn nhịp ra sao trong khi bạn tôi đã bay đến tận Nhật Bản xa xôi. Cô không muốn so sánh mình với người khác nhưng khi so sánh chính cô của tuổi 20 cô vẫn thấy mình chẳng cải thiện được tí nào hay thậm chí là thụt lùi theo thời gian. Cô vẫn chênh vênh.

Cô đang đứng trên một cái bập bênh lúc nghiêng về bên này khi lại ngã về bên kia. Liệu điều gì có thể khiến cô đứng vững. Tìm một người đàn ông che chở đời cô ư? Liệu rằng tình yêu có làm mọi thứ trở nên màu hồng hay sẽ rối tung lên? Trải lòng với mọi người ư? Liệu ai sẽ nghe cô khi xung quanh họ còn bao điều lo toan? Vậy là cô vẫn không tìm ra câu trả lời cho bài toán chênh vênh tuổi 25 của mình. Còn bạn? Tuổi 25 của bạn thế nào? Làm sao để cô bước qua những chênh vênh này?

© Lê Thị Thu Tuyền – blogradio.vn

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Khoảnh khắc

Khoảnh khắc

Hỏi tôi đã bỏ lại điều gì của mình vào những ngày hè năm ấy, tôi chỉ có thể trả lời rằng tôi đã bỏ lại chính bản thân mình. Một tôi hòa đồng vui vẻ nhiệt huyết, vô ưu vô lo, đổi lấy một tôi giờ đây đã khác, trầm lặng, giấu tất cả ở trong lòng mình

Tuổi ấu thơ ai bỏ lại trên đồng

Tuổi ấu thơ ai bỏ lại trên đồng

Cũng chẳng còn hay tết những vòng hoa Thành vương miện giả chơi trò công chúa Hoa đồng nội thơm dịu dàng một thuở

Nếu chúng ta còn duyên, mình chờ cậu trong hộp thư thoại…

Nếu chúng ta còn duyên, mình chờ cậu trong hộp thư thoại…

Cậu thấy thời gian có tàn nhẫn không? Nó chưa từng dừng một giây, để suy nghĩ về việc phủ bụi trần lên những mảnh ký ức của chúng mình. Cũng như chúng mình cũng chưa từng dừng một giây nào để ngừng nghĩ về nhau.

Gửi em

Gửi em

Mong gặp em và mong được nhìn ngắm Trái tim này cất giữ tạo nên thơ

Dạy con ngưng hi sinh, dạy con biết thương mình!

Dạy con ngưng hi sinh, dạy con biết thương mình!

Cha mẹ có thương con hay không? Chắc chắn là có. Nhưng nó không lớn đến nỗi cứ hi sinh và không mong nhận lại như mọi người hay lầm tưởng hoặc lảng tránh sự thật. Thực chất thứ họ cho đi là một tình thương có điều kiện chứ không hẳn là hi sinh.

Quan họ không lấy nhau

Quan họ không lấy nhau

"Giới trẻ bây giờ lạ thật, mới gặp người ta vài lần đã nghĩ tới chuyện đặt tên cho con luôn rồi"

Nốt trầm tuổi 30!

Nốt trầm tuổi 30!

Trưởng thành là đánh đổi của rất nhiều những vấp ngã, thất bại và biến cố xảy đến. Chúng ta có lẽ đã từng khóc thầm trong đêm bởi bất lực, bởi mệt mỏi, bởi mọi thứ dường như đều sụp đổ. Nhưng chính là khi đi qua mọi chuyện, chúng ta đã mạnh mẽ như hiện giờ.

Tuổi thơ và Ngoại

Tuổi thơ và Ngoại

Tôi yêu những món đồ chơi ngoại làm cho tôi, vì lúc đó ngoại cũng nghèo không thể cho tôi được những món đồ chơi đẹp đẽ như các bạn, nhưng những món đồ chơi ngoại làm cho tôi thì tôi chắc rằng các bạn không thể mua được.

Ta lại tương phùng

Ta lại tương phùng

Cô tin chắc cô là người duy nhất trong trái tim Dương và điều đó là bất diệt suốt đời không gì có thể thay dổi được. Dù cho giờ đây cô và Dương đang tạm thời cách xa nhau vì chuyện học hành tương lai nhưng cô sẽ cố gắng hoàn thành sớm khóa học và bay về với Dương.

Ta về

Ta về

Ta về tan hợp cùng hưng phế thoắt nước thời gian nhuộm trắng đầu

back to top