Phát thanh xúc cảm của bạn !

Tháng 11, ký ức ùa về với mưa Sài Gòn

2018-11-01 01:25

Tác giả:


blogradio.vn - Mình ghét cái việc lấy thời gian ra để đong đếm tình cảm, để so đo tính toán độ dài ngắn của tình bạn, tình yêu ra sao, chẳng phải thời gian là thứ có thể làm mọi thứ phai nhạt đi à? Thành ra, với mình, 1 năm, 1 tháng, 1 tuần hay chỉ 1 ngày, miễn là đã từng yêu thương nhau là đủ đầy cho những nhung nhớ hoang hoải về sau.

***


Nghe bài hát Mùa yêu đầu - Đinh Mạnh Ninh

Tháng 11 về trên những cơn mưa trải dài trải dài khắp phố Sài Gòn. Mình thường có thói quen nghe nhạc và ngắm mưa, thích cái cảm giác hoang hoải nhìn về phía mưa, tai vang lên những giai điệu lúc nhẹ nhàng, yên bình, lúc nhiệt thành, sôi nổi. Thói quen ấy có từ lâu lắm, 5 năm, hay lâu hơn thế nữa, chẳng nhớ. Và bao giờ cũng vậy, mỗi lần điện thoại phát đến bài “Mùa yêu đầu” do Đinh Mạnh Ninh hát, như một lẽ tự nhiên nhất trên đời, mùa yêu đầu của mình cũng bất chợt hiện về, dịu dàng quá đỗi. Mối tình đầu của mình đến cùng lúc với những cơn mưa đầu mùa – mình nhớ dạo ấy là khoảng đầu tháng 9, Sài Gòn bắt đầu vào mùa mưa.

“Có lúc anh vẫn thường nhớ về, ngày đầu tiên đôi ta có nhau.

Mỗi sáng anh bắt đầu một thói quen, gửi cho em một dòng yêu thương thật nồng nàn”

Mình bây giờ đã 15 tuổi lần thứ 5 và thỉnh thoảng cũng giống như chàng trai trong bài hát, nhớ lại mình vào thời điểm 15 tuổi lần đầu tiên. 15 tuổi, trọn trịa một vành trăng, tình yêu của hai đứa nhóc ngày ấy cũng tròn trịa lắm. Sáng sáng trước khi bước ra khỏi giường không quên nhắn tin hỏi đứa kia đã dậy chưa và kèm theo đó một lời chúc ngày mới tốt lành. Tối tối trước khi đi ngủ cũng gọi điện chúc nhau ngủ ngon và nhớ mơ về đứa còn lại nhé.

“Nhớ môi em chiếc hôn đầu tiên

Mùa yêu đầu tiên

Và giờ anh chợt thấy vẫn đấy những khi gần nhau

Những cái ôm thật chặt từ phía sau

Và yêu em biết bao vòng tay nông ấm mỗi khi hẹn hò.”

blog radiop, Tháng 11, ký ức ùa về với mưa Sài Gòn

Mùa yêu đầu là mùa của những vòng xe chẳng biết mỏi lúc tan trường khi đằng trước mình là chàng trai mà mình thương, là mùa của chiếc ô màu xanh của đứa con trai che phần nhiều hơn về đứa con gái đã trót gửi tuổi thanh xuân ngây ngô vào những năm tháng đẹp nhất một cuộc đời, là mùa của câu tỏ tình đầu tiên.

“Yêu và yêu và yêu em mãi mãi.

Yêu và yêu và yêu sẽ lâu dài.

Và yêu mình em, chỉ mình em thôi.

Chẳng phải là một ai khác.

Yêu và đi cùng em đến suốt kiếp.

Yêu và không rời xa đến trọn đời.”

Câu tỏ tình đầu tiên ướt đẫm những giọt mưa khi hai đứa không mang ô lúc cơn mưa ẩm ương đổ xuống chẳng một lời thông báo. Bên mái hiên nhà ai đã tắt điện từ lâu, dưới ánh đèn đường mê hoặc qua màn sương trắng, con trai đã lấy hết dũng khí của tuổi 15 mà thì thầm vào tai của con gái rằng: “Tớ thích cậu, có mưa làm chứng nhé! Còn cậu, thích tớ không?”. Mình đã chẳng trả lời. Ai mà vớ vẩn đến mức đi trả lời câu hỏi ấy chứ? Chỉ biết, mình vào đêm mưa hôm ấy, đã ghé sát vào tai trái con trai và đặt lên đó một cái thơm ấm lắm, nhất là trong lúc mưa lạnh như thế này. Mưa ngừng. Hai đứa giấu gò má đỏ ửng của mình vào đêm.

blog radiop, Tháng 11, ký ức ùa về với mưa Sài Gòn

Mình có đọc được ở đâu đó rằng hãy nói yêu thôi, đừng nói yêu mãi mãi. Bởi chẳng có gì là dài lâu cả. Mình ghét cái việc lấy thời gian ra để đong đếm tình cảm, để so đo tính toán độ dài ngắn của tình bạn, tình yêu ra sao, chẳng phải thời gian là thứ có thể làm mọi thứ phai nhạt đi à? Thành ra, với mình, 1 năm, 1 tháng, 1 tuần hay chỉ 1 ngày, miễn là đã từng yêu thương nhau là đủ đầy cho những nhung nhớ hoang hoải về sau. Cậu ấy cũng từng hứa với mình sẽ thương mình mãi mãi như vậy, hứa sẽ đi với mình đến cùng trời cuối đất nhưng cậu ấy lại quên thực hiện lời hứa đó.

Mùa mưa năm ấy xa rồi.

Mùa yêu đầu tiên từ đó cũng trôi đi, xa thật xa bỗng ùa về trong kí ức của nó vào một ngày mưa bình yên đến lạ lùng khi nghe đến bài hát này.

Một ca khúc pop ballad pha một chút R&B, giai điệu nhẹ nhàng, giọng hát đầy xúc cảm của Đinh Mạnh Ninh như rót ký ức vào tai mỗi người. Bài hát làm mình nhớ lại những ngày tháng đẹp nhất trong đời nên dù mối tình ấy có kết thúc hay tiếp tục đi chăng thì với mình cũng chẳng còn quan trọng nữa. Chỉ cần biết, vào thời điểm đó, có một người thương mình, có một người để mình thương, chẳng phải đã quá tốt rồi sao?

© Tảng – blogradio.vn

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Mùa đông dang dở

Mùa đông dang dở

Em nhớ hoài mùa đông năm ấy Mùa đông có anh một mùa đông có anh Em nhớ hoài mùa đông năm ấy Anh bên cạnh em và bên em suốt con đường

Lời ước hẹn

Lời ước hẹn

Anh có còn nhớ lời ước hẹn cùng em Lời ước hẹn năm xưa anh đã nói Lời ước hẹn trong một ngày đông cũ Khi cơn gió đông về cứ buốt lạnh tim em

Cho con cả bầu trời

Cho con cả bầu trời

Chị nói là mẹ sẽ cho con cả bầu trời này trong đó có vô vàn tình thương của mẹ gởi theo con, để ở một nơi thật xa con sẽ luôn có mẹ, luôn có tình thương của mẹ bên cạnh, và con sẽ được ấm áp được bình yên dù không có mẹ bên cạnh.

Ngày ta gặp nhau

Ngày ta gặp nhau

Anh có đếm những ngày xuân lặng lẽ Khi cả anh cả em đều cùng ngóng trông nhau Khi bao xuân qua ta cứ mãi đợi chờ Vì những niềm vui vẫn cứ còn dang dở

Nhân vật

Nhân vật "thức tỉnh" và thể loại bi kịch

Việc các tác giả xây dựng những nhân vật "thức tỉnh" có lẽ giúp người xem nhìn nhận khái quát về nhân vật sớm hơn, cũng tạo nhiều cảm xúc hơn khi xem, đọc kịch. Nhưng đồng thời cũng giúp bi kịch đi sâu hơn, khi những nhân vật đó đã hoàn thành "sứ mệnh" của mình.

Ngày toàn thắng

Ngày toàn thắng

Rồi một buổi sáng chị mở bừng mắt khi tiếng cô phát thanh viên trên đài liên tiếp đưa tin về những cuộc rút quân của giặc Mỹ, chị Nhành thấy vui như mở cờ trong bụng. Chị cứ ôm chặt con vào lòng và gọi tên anh, nhưng chị không thể biết được ngày nào là chính xác anh quay về bên chị.

Lòng tự kiêu

Lòng tự kiêu

Rồi cuối cùng khi anh ta giật mình quay lại sau một khoảng thời gian dài bỏ mặc người mình yêu như thế thì cô gái đã hạnh phúc bên một người khác. Điều mà anh ta không thể ngờ tới, vì anh ta rất tự tin là cô gái đã yêu anh ta sâu nặng như vậy thì chỉ chờ đợi mỗi anh ta mà thôi cho dù là có chờ đến bao lâu.

Tình điên dại

Tình điên dại

Tiếng tình yêu nghe sao mà da diết Nửa hồn tình anh biết gửi tặng ai Nửa mây mù chia cắt đốt hình hài Mà đau quá anh gọi mây bất diệt

Xã giao

Xã giao

Đàn ông quả nhiên không thể tin Trêu đùa xong xuôi rồi vô hình Xã giao vài câu thì biến mất Vậy nói câu đó để làm chi.

Nợ chàng trai thanh xuân một lời cảm ơn và xin lỗi!

Nợ chàng trai thanh xuân một lời cảm ơn và xin lỗi!

Có nghĩa là tôi không hề thật sự thích con người cậu ấy như cách mà cậu ấy thích tôi, cái tôi thích ở cậu chỉ đơn giản là vẻ bề ngoài của cậu. Tôi nhẹ nhõm khi cuối cùng cậu đã có thể từ bỏ một chút rung cảm đó với tôi để tìm được người đáp lại được tình cảm của cậu.

back to top