Phát thanh xúc cảm của bạn !

Rồi tháng tư cũng thôi khắc khoải

2018-04-25 01:15

Tác giả:


Tháng tư về bao lâu rồi em nhỉ?
Khi mộc miên đã bớt rực phía sân đình
Hoa xoan tím đã rụng dần trước ngõ
Chợt chạnh lòng ôm nỗi nhớ một tuổi thơ.

Tháng tư về bao kí ức bơ vơ
Em xin gói lại cả một bầu hoài niệm
Khoảng không ấy vốn sắc màu đa đệm
Nên nhạt phai như chẳng có chút gì.

blog radio, Rồi tháng tư cũng thôi khắc khoải

Tháng tư về em có tiếc đam mê
Sách, đi, dự định và những lời chưa ngỏ
Có hối hận khi thanh xuân chưa đỏ
Chỉ trắng nước mắt và xám những lòng người.

Tháng tư về em đã hết đôi mươi
Đi qua tháng năm buồn vui và bao lần vấp ngã
Nhìn đời, lòng người chỉ lặng im... không vội vã
Như thể mai thôi ta chẳng thể thấy mặt trời.

Tháng tư về em vẫn đỏ đôi môi
Vẫn sơ mi, quần jean, giầy đen trắng
Luôn ghé quán gọi ly cafe đắng
Và ngồi một mình nghiền sách suốt buổi trưa

Tháng tư về em háo hức hơn xưa
Dẫu một mình đi qua chênh vênh, được - mất
Nhưng có sao đâu thanh xuân đâu chỉ tròn như mặt trăng vuông như mặt đất
Bởi sinh ra là đã hạnh phúc hơn rất nhiều

Tháng tư về em chợt hiểu bao điều
Yêu, thương có hay không chẳng nghĩa gì anh nhỉ?
Bởi cuộc đời vẫn xoay vòng thi vị
Nên em cứ yêu thôi, yêu chính em bây giờ.

© Nga Lavender – blogradio.vn

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Mùa đông dang dở

Mùa đông dang dở

Em nhớ hoài mùa đông năm ấy Mùa đông có anh một mùa đông có anh Em nhớ hoài mùa đông năm ấy Anh bên cạnh em và bên em suốt con đường

Lời ước hẹn

Lời ước hẹn

Anh có còn nhớ lời ước hẹn cùng em Lời ước hẹn năm xưa anh đã nói Lời ước hẹn trong một ngày đông cũ Khi cơn gió đông về cứ buốt lạnh tim em

Cho con cả bầu trời

Cho con cả bầu trời

Chị nói là mẹ sẽ cho con cả bầu trời này trong đó có vô vàn tình thương của mẹ gởi theo con, để ở một nơi thật xa con sẽ luôn có mẹ, luôn có tình thương của mẹ bên cạnh, và con sẽ được ấm áp được bình yên dù không có mẹ bên cạnh.

Ngày ta gặp nhau

Ngày ta gặp nhau

Anh có đếm những ngày xuân lặng lẽ Khi cả anh cả em đều cùng ngóng trông nhau Khi bao xuân qua ta cứ mãi đợi chờ Vì những niềm vui vẫn cứ còn dang dở

Nhân vật

Nhân vật "thức tỉnh" và thể loại bi kịch

Việc các tác giả xây dựng những nhân vật "thức tỉnh" có lẽ giúp người xem nhìn nhận khái quát về nhân vật sớm hơn, cũng tạo nhiều cảm xúc hơn khi xem, đọc kịch. Nhưng đồng thời cũng giúp bi kịch đi sâu hơn, khi những nhân vật đó đã hoàn thành "sứ mệnh" của mình.

Ngày toàn thắng

Ngày toàn thắng

Rồi một buổi sáng chị mở bừng mắt khi tiếng cô phát thanh viên trên đài liên tiếp đưa tin về những cuộc rút quân của giặc Mỹ, chị Nhành thấy vui như mở cờ trong bụng. Chị cứ ôm chặt con vào lòng và gọi tên anh, nhưng chị không thể biết được ngày nào là chính xác anh quay về bên chị.

Lòng tự kiêu

Lòng tự kiêu

Rồi cuối cùng khi anh ta giật mình quay lại sau một khoảng thời gian dài bỏ mặc người mình yêu như thế thì cô gái đã hạnh phúc bên một người khác. Điều mà anh ta không thể ngờ tới, vì anh ta rất tự tin là cô gái đã yêu anh ta sâu nặng như vậy thì chỉ chờ đợi mỗi anh ta mà thôi cho dù là có chờ đến bao lâu.

Tình điên dại

Tình điên dại

Tiếng tình yêu nghe sao mà da diết Nửa hồn tình anh biết gửi tặng ai Nửa mây mù chia cắt đốt hình hài Mà đau quá anh gọi mây bất diệt

Xã giao

Xã giao

Đàn ông quả nhiên không thể tin Trêu đùa xong xuôi rồi vô hình Xã giao vài câu thì biến mất Vậy nói câu đó để làm chi.

Nợ chàng trai thanh xuân một lời cảm ơn và xin lỗi!

Nợ chàng trai thanh xuân một lời cảm ơn và xin lỗi!

Có nghĩa là tôi không hề thật sự thích con người cậu ấy như cách mà cậu ấy thích tôi, cái tôi thích ở cậu chỉ đơn giản là vẻ bề ngoài của cậu. Tôi nhẹ nhõm khi cuối cùng cậu đã có thể từ bỏ một chút rung cảm đó với tôi để tìm được người đáp lại được tình cảm của cậu.

back to top