Phát thanh xúc cảm của bạn !

Gõ cửa yêu thương đêm Giáng sinh

2015-12-25 04:31

Tác giả:


blogradio.vn - Năm nay tôi đón giáng sinh ở Sài Gòn và cả năm mới cũng vậy, có một vài cuộc hẹn, một vài dự định, có lẽ tôi không mong đợi được sự cô đơn gõ cửa như vài năm trước nữa. Có thể là bỗng dưng mọi thứ dễ dàng hơn, có thể do tôi đã gom niềm vui của nhiều năm trước lại, cũng có thể khi lớn lên thì tấm lòng và trái tim cũng mở rộng ra hơn, và khi đó yêu thương sẽ dễ dàng gõ cửa và bước vào.

***

Dạo lang thang trong cái tiết lất phất mưa bụi Sài Gòn, bỗng phảng phất một niềm nhớ là lạ. Đã bao lâu rồi nhỉ, trong một thành phố nhỏ, phố của tôi, dưới cái lạnh cắt da thịt của những ngày cuối năm, đứng co ro trước mái hiên của một khu nhà cũ kĩ, từng mảng sơn trên tường đã tróc vảy gần hết để lộ những mảng trắng xóa lốm đốm những đám rêu mốc đen xì, mùi mưa ngai ngái hòa quyện với mùi hăng hắc của cống rãnh bốc lên, xộc thẳng vào mũi khiến người đi đường muốn nhanh nhanh rảo bước trở về nhà, tìm một cảm giác dễ chịu.

Tôi nhận thấy mình lạc lõng ở đó, xa lạ với cái cách mà người ta nghĩ về đêm giáng sinh, có lẽ là cái gì đó an lành và ấm áp lắm. Lang thang cũng là một cách để người ta làm bạn với cô đơn, bỗng nhiên thấy cô đơn không như định kiến của người đời, là một thứ lạnh lẽo và đắng chát, buồn tủi và cay nghiệt, cô đơn bỗng dưng là một cảm giác mỹ lệ mà ta khao khát được trải một lần. Hòa vào dòng người thì ta đâu có còn là ai nữa? Suy cho cùng thì so với ngập ngụa trong mớ cảm giác hỗn độn, cô đơn vẫn là một cảm giác dễ chịu hơn. Giáng sinh không gia đình, cũng chẳng bạn bè, coi như là một lần nếm trải, để dành niềm vui góp lại cho những mùa giáng sinh sau.

giáng sinh

Sài Gòn cũng xa lạ với tôi, giống như cái nhìn của bạn bè tôi, thấy một cô bé tính tình trẻ con và ấu trĩ như tôi lại thường ra cái kiểu văn vở này kia, kiểu của các cụ. Vèo một cái là lại đến giáng sinh, rồi năm mới, rồi Tết. Chị hàng xóm suốt ngày thở dài thườn thượt lo lắng đủ điều. Chú đầu ngõ chiều chiều lại bắc ghế ra sân ngồi, lặng lẽ nhìn dòng người đi lại qua làn khói mỏng bốc lên nơi điếu thuốc hút dở. Cô bạn trên lớp ôm hàng tá dự định cho năm mới ném cái kịch trước mặt tôi, nói: cho tao ý kiến đi.

Sài Gòn thú vị thật đấy, bởi vì tôi không biết định nghĩa như thế nào về thành phố này. Không biết dùng ngôn từ tích cực hay tiêu cực để mô tả về nó, có những người xem nó là nỗi lo toan, có người xem nó là giây phút thảnh thơi lắng đọng, có những người thấy vội vã, ồn ào và có đôi khi nó còn là niềm hy vọng nữa.

Năm nay tôi đón giáng sinh ở Sài Gòn và cả năm mới cũng vậy, có một vài cuộc hẹn, một vài dự định, có lẽ tôi không mong đợi được sự cô đơn gõ cửa như vài năm trước nữa. Có thể là bỗng dưng mọi thứ dễ dàng hơn, có thể do tôi đã gom niềm vui của nhiều năm trước lại, cũng có thể khi lớn lên thì tấm lòng và trái tim cũng mở rộng ra hơn, và khi đó yêu thương sẽ dễ dàng gõ cửa và bước vào.

© Hoàng Trang – blogradio.vn

Gửi những tâm sự, sáng tác của các bạn đến với các độc giả của blogradio.vn bằng cách gửi bài viết về địa chỉ email blogradio@dalink.vn

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Sắc hoa vàng trong nắng

Sắc hoa vàng trong nắng

Chưa bao giờ nó thật hạnh phúc như vậy, tết này sẽ là một cái tết mà nó sẽ ghi nhớ suốt đời, nó cảm nhận được tình thương của ba của mẹ của chị dành cho nó là to còn hơn cả bầu trời nữa.

Để có được hạnh phúc gia đình

Để có được hạnh phúc gia đình

Chúng ta có thể vì gia đình mà sẵn sàng đương đầu với những khó khăn, gian nan ngoài kia chỉ mong sao khi về nhà cái chúng ta được nhìn thấy là những nụ cười hồn nhiên và ngây thơ của những đứa con bé bỏng của mình, và được nghe câu nói đầy ấm lòng: "Cha, mẹ đã về".

Hoa xoan ngày ấy

Hoa xoan ngày ấy

Ngày nhỏ trên lưng trâu Tôi ngửi mùi xoan đâu Cánh hoa phủ quanh đầu Một thời trong kí ức.

20 tuổi và những thay đổi

20 tuổi và những thay đổi

Thay đổi không phải là điều gì quá tồi tệ hay đáng sợ, miễn là mình hài lòng và tự tin với nó. Chúc cho những ai đang loay hoay trên hành trình trở thành người lớn giống mình mỗi ngày đều có lí do để tiếp tục tiến về phía trước.

Trăm năm bên nhau

Trăm năm bên nhau

Đôi mắt, tôi đang nhìn về phía trước và đang nhìn mọi người bằng chính đôi mắt trên trang giấy trắng của tôi ngay lúc này.

Niềm vui trọn tim anh

Niềm vui trọn tim anh

Ai cũng khen anh Cường, họ nói đúng là cha nào con nấy, là họ nói đến cái tâm của hai ba con anh Cường. Ba mất rồi giờ đến lượt con cũng mang hết tâm huyết và công sức để cuộc sống được sống thêm ý nghĩa và cuộc đời có thêm nhiều tình người rộng mở hơn.

Bạn đang che giấu cảm xúc?

Bạn đang che giấu cảm xúc?

Có những khoảng thời gian, chỉ cần chạm nhẹ vào kí ức cũng khiến chúng vụn vỡ. Dù có cố lờ đi thế nào thì vết thương trong tim vẫn ở đó, cảm xúc hỗn loạn ấy khiến bản thân rơi xuống khe vực bóng tối.

Ở lại hay ra đi

Ở lại hay ra đi

Ngắm nhìn anh - người thiếu niên em thương Cất lên khúc ca ấy Cùng hào vào mơ mộng em của em

Lời hứa tháng mười (Phần 2)

Lời hứa tháng mười (Phần 2)

Cuộc hẹn chụp ảnh này, Phong cảm thấy có chút mong chờ. Khi bạn được gặp người tạo ra thứ bạn thích, trong bạn đã tồn tại một sự ngưỡng mộ về tài năng con người đó. Phong nghĩ mình nên kết bạn với anh chàng thú vị này.

Yêu “Nhạt

Yêu “Nhạt" nhưng “Lành"

Mình cố gắng nói ít đi, làm nhiều hơn. Kết quả là cách mình trả lời cho câu hỏi “Có yêu không?" Bởi mấy ai chấm điểm quá trình, cái cuối cùng chúng ta quan tâm chẳng phải là đích đến tròn, méo, vuông vức ra sao đúng chứ?

back to top