Phát thanh xúc cảm của bạn !

Chào tháng Mười, mùa thu đã về rồi!

2018-10-02 01:26

Tác giả:


blogradio.vn - Chẳng phải sợ một ánh mắt hoang hoải, chẳng phải sợ mọi thứ không giống như những gì đã nghĩ. Đơn giản vì tình yêu còn nhiều vụng dại, trắc trở. Muốn đưa tay đập tan đi những tư tưởng xấu xí, muốn vo tròn những méo mó ngoài kia để ở bên nhau như một cuộc đời in dấu vượt qua mọi nẻo của thời gian.

***

blog radio, Hình như tháng Mười đã về rồi

Cuối mùa heo may vắt cạn nguồn cho nỗi nhớ...

Nghe đâu trong nhịp thở của gió vẫn còn kịp nhấn một nốt thăng trầm vừa mới lướt qua...

Hình như chiều đã rơi...

Nắng đã thôi vàng...

Những mỏng mảnh trong lòng từ lúc trước đã phai hồng khi mưa trùm lên nắng. Gió làm trời bỗng se lạnh, hắt hiu, heo may. Gió làm cái lãng mạn của mùa thu trở nên cũ kĩ, lỗi thời, quê mùa mang đầy vẻ cổ xưa và hoài niệm. Thế nhưng chẳng hiểu sao cái mộc mạc ấy, không rực rỡ ấy lại đậm hương và cứng cỏi khiến tháng Mười mới chớm phải đi tìm lại những liêu xiêu, nghiêng nghiêng đọng lại nơi bờ vai mềm của một ai đó. Làn tóc rối vừa xa nắng rất dịu dàng khẽ chạm vào tháng Mười những nguyên sơ còn đó.

Tháng Mười đã về...

Chạm chân nơi đầu ngõ mang theo cơn hanh hao đầu đông chớm lạnh. Có ai nói ẩn bên trong nét xù xì là một trái tim hiền dịu, biết yêu người, biết chứa chan tình cảm, biết quan tâm và vẫn ủ những lá thư tình cho mùa Đông nào ấm trên vai.

Phương ấy, sóng những con sông nhuộm cả ánh chiều buông. Những cây cầu ghi dấu bước chân ai qua. Tình viễn xứ ấy như con tàu tìm một bến dịu dàng đỗ.

blog radio, Hình như tháng Mười đã về rồi

Thu cuối bên này thương thầm cho nỗi lòng của người ra đi, để lại sương trắng phủ mờ ngọn thời gian. Dư hương còn đâu đây một nụ cười hiền vảng vất thu. Thu qua nỗi nhớ nghe nắng vàng phôi phai một màu úa khi buông rơi lời bịn rịn, ngập ngừng nói câu từ ly mới dám bảo rằng yêu, mà con tim cứ thấp thỏm đợi chờ. Chẳng phải sợ một ánh mắt hoang hoải, chẳng phải sợ mọi thứ không giống như những gì đã nghĩ. Đơn giản vì tình yêu còn nhiều vụng dại, trắc trở. Muốn đưa tay đập tan đi những tư tưởng xấu xí, muốn vo tròn những méo mó ngoài kia để ở bên nhau như một cuộc đời in dấu vượt qua mọi nẻo của thời gian.

Chiều nay, nắng phương ấy đã thôi vàng, những chiếc lá cuối cùng cũng tiễn biệt chia ly. Rồi sẽ lại là những đêm mù sương cào vào thoảng thức nhìn gió mùa trăn trở những ngày đông giá rét. Nếu có thể dắt tay hoàng hôn, dấu được vầng trăng nơi lá vàng dát những nét thu cuối để chạm vào nồng ngọt của thời gian thì sẽ đi tìm trong gió biếc, xuân xanh để ủ ấm hai trái tim cùng chung một nhịp.

Giờ đây, khi nắng đã thôi nhuộm vàng trên tán lá, khi vầng trăng đã đi ngủ và thành phố đã bắt đầu co ro cũng là lúc tháng Mười đến... xoay tròn, đi mãi và về mãi...

Hãy cứ đón đưa, hãy cứ hiền từ để thấy trong tim nắng vẫn không phai mầu, trong ngày cháy bỏng có mưa êm, trong phút giây thờ ơ có phút yên an, tĩnh lặng. Trong trái tim có một trái tim.

Chào tháng Mười!

Chào bản tình ca thấp thoáng đợi chờ...

© Linh – blogradio.vn

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Định mệnh là gì?

Định mệnh là gì?

Chúng tôi vẫn giữ thói quen buổi tối trò chuyện với nhau, nhưng cũng chỉ là những câu hỏi xã giao như một thói quen khó bỏ. Tôi cảm nhận được điều gì đó giữa hai đứa nhưng lại chẳng thể gọi tên, vì tôi tin anh và yêu anh.

Mãi sau này...

Mãi sau này...

Quá khứ dạy ta cách đi qua những vấp ngã, rèn giũa sự mạnh mẽ, điềm tĩnh khi đương đầu với khó khăn, cho ta sự thấu hiểu, bao dung, chia sẻ yêu thương hơn để chúng ta trân trọng từng khoảnh khắc ở hiện tại và hi vọng về một tương lai tốt đẹp ở phía trước.

Khoảnh khắc

Khoảnh khắc

Hỏi tôi đã bỏ lại điều gì của mình vào những ngày hè năm ấy, tôi chỉ có thể trả lời rằng tôi đã bỏ lại chính bản thân mình. Một tôi hòa đồng vui vẻ nhiệt huyết, vô ưu vô lo, đổi lấy một tôi giờ đây đã khác, trầm lặng, giấu tất cả ở trong lòng mình

Tuổi ấu thơ ai bỏ lại trên đồng

Tuổi ấu thơ ai bỏ lại trên đồng

Cũng chẳng còn hay tết những vòng hoa Thành vương miện giả chơi trò công chúa Hoa đồng nội thơm dịu dàng một thuở

Nếu chúng ta còn duyên, mình chờ cậu trong hộp thư thoại…

Nếu chúng ta còn duyên, mình chờ cậu trong hộp thư thoại…

Cậu thấy thời gian có tàn nhẫn không? Nó chưa từng dừng một giây, để suy nghĩ về việc phủ bụi trần lên những mảnh ký ức của chúng mình. Cũng như chúng mình cũng chưa từng dừng một giây nào để ngừng nghĩ về nhau.

Gửi em

Gửi em

Mong gặp em và mong được nhìn ngắm Trái tim này cất giữ tạo nên thơ

Dạy con ngưng hi sinh, dạy con biết thương mình!

Dạy con ngưng hi sinh, dạy con biết thương mình!

Cha mẹ có thương con hay không? Chắc chắn là có. Nhưng nó không lớn đến nỗi cứ hi sinh và không mong nhận lại như mọi người hay lầm tưởng hoặc lảng tránh sự thật. Thực chất thứ họ cho đi là một tình thương có điều kiện chứ không hẳn là hi sinh.

Quan họ không lấy nhau

Quan họ không lấy nhau

"Giới trẻ bây giờ lạ thật, mới gặp người ta vài lần đã nghĩ tới chuyện đặt tên cho con luôn rồi"

Nốt trầm tuổi 30!

Nốt trầm tuổi 30!

Trưởng thành là đánh đổi của rất nhiều những vấp ngã, thất bại và biến cố xảy đến. Chúng ta có lẽ đã từng khóc thầm trong đêm bởi bất lực, bởi mệt mỏi, bởi mọi thứ dường như đều sụp đổ. Nhưng chính là khi đi qua mọi chuyện, chúng ta đã mạnh mẽ như hiện giờ.

Tuổi thơ và Ngoại

Tuổi thơ và Ngoại

Tôi yêu những món đồ chơi ngoại làm cho tôi, vì lúc đó ngoại cũng nghèo không thể cho tôi được những món đồ chơi đẹp đẽ như các bạn, nhưng những món đồ chơi ngoại làm cho tôi thì tôi chắc rằng các bạn không thể mua được.

back to top