Phát thanh xúc cảm của bạn !

Anh có còn nhớ những ngày ta 18

2017-05-04 01:20

Tác giả:


blogradio.vn - Tuổi mười tám trôi qua kẽ tay ta vô tình không kịp níu giữ. Những mùa hạ đi qua trong em như áng mây bồng bềnh với những cơn mưa ướt mềm cả nỗi nhớ. Những mùa hạ xanh ngát trong vạt áo hồng của phượng đỏ, hoàng hôn màu tím đổ xuống những cánh bằng lăng và đôi mắt ai đó đốt cháy rực nỗi nhớ trắng cả một miền kí ức. Em vẫn nhớ hoài cái tuổi mười tám ấy và một mùa hạ đến muộn bởi những cơn mưa bụi chưa kịp tìm nơi ẩn nấp. Phải chăng tuổi mười tám đi qua mang theo cả khoảnh khắc dữ dội của mùa sang để cho con nắng thao thức cứ một đời khao khát?

***

Những cơn mưa đầu mùa vội vã đi cho cây cối trút sạch những chiếc lá già cỗi cuối cùng. Những tia nắng mới đuổi theo nhau khoe màu áo vàng rực rỡ ấm áp để cho những chồi non làm duyên trong gió. Tháng tư đi qua, những bó hoa loa kèn cuối vụ rực rỡ khoe sắc dưới nắng vàng trên khắp các con phố cho một mùa hạ lại bắt đầu.

Mùa hè đến gắn liền với những kỉ niệm ngọt ngào của một thời áo trắng. Những con nắng gọi về trong ta những khoảnh khắc trong ngần. Một chút nhớ, một chút luyến tiếc cho một thủa dại khờ ai đã lỡ đánh rơi. Tháng năm cứ thế vội vã bước qua ta có lúc bình yên, có lúc lại cuộn trào cứ mỗi khi mùa hè đến.

Em từng nói với anh về những con đường bằng lăng tím ngắt, mỗi chiều mưa nhạt nhòa như nhuộm tím cả giấc mơ. Em kể về góc sân trường hoa phượng cháy rực như nỗi lòng tuổi trẻ thiêu đốt cả một thời áo trắng mê mải. Cung đàn với những tiếng ve da diết, rạo rực như băn khoăn điều gì đó chưa dám tỏ cùng nhau. Ta đi qua nhau với một thời áo trắng, với đôi mắt buồn long lanh nhuộm ướt trên những dòng lưu bút nguệch ngoạc gợi lại trong nhau những bâng khuâng hoài niệm về một thời đã xa.

Em vẫn sợ khi mùa hè đến, sợ những mùa xa vắng sắp sửa tới gần. Em sợ một mai mùa hạ sẽ chìm vào kí ức, cánh cổng trường khép lại những đôi chân lại tiếp tục lên đường bỏ lại sau lưng những mùa hạ đầy nắng. Em sợ rồi lỡ ta đánh rơi mất nhau giữa dòng đời vội vã thì biết phải làm sao? Anh vô tâm hay hồn nhiên quá đỗi nhoẻn miệng cười đáp lại lời em mà không hề biết ánh mắt em thoảng một nỗi buồn xa vời vợi. Anh thích những con đường cháy nắng và cả những cơn mưa đầu mùa ào ạt, những cơn mưa gội sạch bụi cho những con đường và chìm mình vào trong bản tình ca mùa hạ trong lành vui nhộn.



Chàng trai 18 chưa đủ tinh tế để cảm nhận những rung động khẽ khàng trong tâm hồn xao động. Anh vẫn bảo em chỉ hay vu vơ với những nỗi buồn mắt ướt và những chuyện không đâu. Ai cũng có một thời thanh xuân sôi nổi, một thời tuổi trẻ bồng bột dễ vô tâm. Ta đã đánh rơi mất nhau trong những kí ức nhạt nhòa để mỗi độ hè về, khi tiếng ve inh ỏi trên những cành phượng rực cháy lòng em lại nôn nao nỗi nhớ.

...Cơn mưa đầu hạ đi qua, để cây lá hiền hòa dưới nắng mới. Tôi đan xen những hồi ức xưa cũ, lạc lõng bước đi trên những con phố còn sót lại những tia nắng cuối ngày đang chầm chậm tắt dần mà lòng vô định. Cái tuổi mười tám trôi nhanh qua cũng như những cơn mưa đầu mùa. Dừng chân ghé quán ven đường gọi một ly cafe, mở máy tính và giữa tiếng nhạc nhè nhẹ du dương tôi bắt đầu viết. Viết cho tuổi mười tám đã đi qua.

Những kí ức cứ ùa về, những đêm mùa hạ êm dịu và những tiếng chim khuya thỉnh thoảng gừ gừ trên gác mái. Đâu đó một khúc dương cầm nhè nhẹ, một bản tình ca không lời như kéo dài thêm nỗi nhớ. Bất giác một ánh mắt nào xưa cũ khiến mình khẽ mỉm cười rồi lại thoáng một chút buồn không gọi nổi thành tên. Kỉ niệm của cái tuổi mười tám sao mà ngây ngô, hiền hậu giờ trở nên xa xôi quá. Bạn bè giờ mỗi người ở một khung trời khác. Có người đã tìm được bến đỗ bình yên để neo đậu cuộc đời. Kí ức dần ngủ quên trên những phím đàn thời gian quên lãng để khi con nắng vén bức rèm lên mới chợt tỉnh giấc để ào ạt trở về trong nhau.

Con nắng mải miết đuổi theo nàng gió vô tình, chẳng mấy chốc rồi mùa hạ cũng đi qua nhanh. Khi những chùm phượng vĩ không còn rực lửa, héo úa dưới góc sân trường, khi những cơn giông kéo đến gầm rú trên những mái hiên, mưa trút xuống những nỗi ưu phiền giận giữ khiến những cánh hoa lìa xa cành lá tả tơi chạm mặt đất. Và cả tiếng ve đứt quãng khô khốc đến khản giọng đã khóc cho cả một mùa hạ đi qua. Ở một khung trời nào đó liệu anh có còn yêu những mùa hạ hay không?



Tuổi mười tám trôi qua kẽ tay ta vô tình không kịp níu giữ. Những mùa hạ đi qua trong em như áng mây bồng bềnh với những cơn mưa ướt mềm cả nỗi nhớ. Những mùa hạ xanh ngát trong vạt áo hồng của phượng đỏ, hoàng hôn màu tím đổ xuống những cánh bằng lăng và đôi mắt ai đó đốt cháy rực nỗi nhớ trắng cả một miền kí ức. Em vẫn nhớ hoài cái tuổi mười tám ấy và một mùa hạ đến muộn bởi những cơn mưa bụi chưa kịp tìm nơi ẩn nấp. Phải chăng tuổi mười tám đi qua mang theo cả khoảnh khắc dữ dội của mùa sang để cho con nắng thao thức cứ một đời khao khát?

Đêm xuống, bản nhạc cũ khiến lòng mình như chùng xuống để lắng nghe một chút tâm tình mùa hạ cũ giữa những ngày đã xa. Những câu chuyện cũ mình từng kể, những lời hứa giản đơn mà ta không giữ trọn cứ vọng về mang theo luyến tiếc trong em. Bước chân đi trên con đường cũ em như lạc vào những vương vấn của tuổi còn xanh. Những tiếng ve thỉnh thoảng lại đốt lên trong đêm sự khao khát đến cháy bỏng rồi lại bỏ vào bóng tối sự tĩnh lặng đến nao lòng. Tuổi mười tám gọi ta lạc vào những miền kí ức xa xôi. Tuổi mười tám ta ru nhau trong tà áo trắng ngần ngại những lời yêu không dám nói. Ánh mắt buồn trong màu phượng đỏ, bằng lăng tím khắc khoải theo những dòng lưu bút bâng khuâng và tiếng ve đi hoang để cơn gió lang thang tìm kiếm. Tuổi mười tám nông nổi đi qua và ta lạc mất nhau trong những mùa hạ nắng khát. Liệu ở nơi đó anh có còn nhớ tuổi mười tám hay không?

© Nắng Tháng Tư – blogradio.vn

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Những con còng trên biển

Những con còng trên biển

Nhi nhìn chăm chăm vào bức tranh trước mặt. Sao lại có một sự trùng hợp đến vậy chứ, đây có phải là bức tranh mà Nhi rất thích và đặc biệt rất thích trong cả hai lần được xem ngoài con đường biển không?

Đóa hoa bên đường

Đóa hoa bên đường

Chợt, tôi bắt gặp một đóa hoa nhỏ bên lề đường. Đóa hoa ấy, mặc dù nở giữa bụi rậm và khô cằn, nhưng vẫn tỏa sáng với vẻ đẹp riêng của mình. Tôi ngừng bước, nhìn chăm chú vào đóa hoa và bắt đầu suy tư về ý nghĩa của nó.

Đối nhân xử thế - không thể qua loa!

Đối nhân xử thế - không thể qua loa!

Tôi đã tự nhủ, dù cho có chuyện gì xảy ra, trước hết tôi phải giữ vững quan điểm cư xử phải phép, khiêm nhường, dùng sự bình tĩnh và tôn trọng để đối đãi với mọi người một cách thật thận trọng để rồi sau đó, tôi sẽ biết ai là người xứng đáng để tôi dụng tâm mà chân thành khoan dung.

Sắc hoa vàng trong nắng

Sắc hoa vàng trong nắng

Chưa bao giờ nó thật hạnh phúc như vậy, tết này sẽ là một cái tết mà nó sẽ ghi nhớ suốt đời, nó cảm nhận được tình thương của ba của mẹ của chị dành cho nó là to còn hơn cả bầu trời nữa.

Để có được hạnh phúc gia đình

Để có được hạnh phúc gia đình

Chúng ta có thể vì gia đình mà sẵn sàng đương đầu với những khó khăn, gian nan ngoài kia chỉ mong sao khi về nhà cái chúng ta được nhìn thấy là những nụ cười hồn nhiên và ngây thơ của những đứa con bé bỏng của mình, và được nghe câu nói đầy ấm lòng: "Cha, mẹ đã về".

Hoa xoan ngày ấy

Hoa xoan ngày ấy

Ngày nhỏ trên lưng trâu Tôi ngửi mùi xoan đâu Cánh hoa phủ quanh đầu Một thời trong kí ức.

20 tuổi và những thay đổi

20 tuổi và những thay đổi

Thay đổi không phải là điều gì quá tồi tệ hay đáng sợ, miễn là mình hài lòng và tự tin với nó. Chúc cho những ai đang loay hoay trên hành trình trở thành người lớn giống mình mỗi ngày đều có lí do để tiếp tục tiến về phía trước.

Trăm năm bên nhau

Trăm năm bên nhau

Đôi mắt, tôi đang nhìn về phía trước và đang nhìn mọi người bằng chính đôi mắt trên trang giấy trắng của tôi ngay lúc này.

Niềm vui trọn tim anh

Niềm vui trọn tim anh

Ai cũng khen anh Cường, họ nói đúng là cha nào con nấy, là họ nói đến cái tâm của hai ba con anh Cường. Ba mất rồi giờ đến lượt con cũng mang hết tâm huyết và công sức để cuộc sống được sống thêm ý nghĩa và cuộc đời có thêm nhiều tình người rộng mở hơn.

Bạn đang che giấu cảm xúc?

Bạn đang che giấu cảm xúc?

Có những khoảng thời gian, chỉ cần chạm nhẹ vào kí ức cũng khiến chúng vụn vỡ. Dù có cố lờ đi thế nào thì vết thương trong tim vẫn ở đó, cảm xúc hỗn loạn ấy khiến bản thân rơi xuống khe vực bóng tối.

back to top