Phát thanh xúc cảm của bạn !

22 rồi trưởng thành đi thôi

2018-03-13 01:22

Tác giả:


blogradio.vn - Nhiều lúc muốn đi đâu đó thật xa, đi một cách vô định, không rõ ngày đi cũng chẳng cần biết ngày về. Đi mà chẳng cần biết điểm đến, rong ruổi cho quên đi những chênh vênh, những khó khăn của tuổi trẻ. Đi đâu cũng được, chỉ cần bản thân thấy được thoải mái. Lại có những ngày chỉ muốn ở nhà cuộn tròn và ngủ một giấc thật dài để không cần nghĩ ngợi gì cả.

***

 22 rồi trưởng thành đi thôi

Trước đây tôi từng nghĩ rằng chẳng cần phải làm gì, cứ được ở nhà với bố mẹ mãi là tốt rồi. Nhưng cái tuổi 22 đến, hai từ "ăn bám" sao bỗng dưng cảm giác nó khó khăn và nặng nề đến vậy. Thế rồi, có những ngày tháng tôi thấy sợ - Nỗi sợ mang tên tuổi 22. Và ra trường, nỗi sợ lớn nhất là đối mặt với hai từ "thất nghiệp". Rồi bắt đầu trải qua những ngày tháng khó khăn nhất với tấm bằng đại học trên tay, lao mình đi xin việc. Những ngày tháng mà ra đường lúc sáng sớm và trở về nhà khi trời đã muộn, chỉ mong tìm kiếm cho bản thân một công viêc tốt. Những ngày tháng mà nhiều khi cảm giác chỉ thở thôi cũng thấy khó khăn. Nhiều lúc muốn đi đâu đó thật xa, đi một cách vô định, không rõ ngày đi cũng chẳng cần biết ngày về. Đi mà chẳng cần biết điểm đến, rong ruổi cho quên đi những chênh vênh, những khó khăn của tuổi trẻ. Đi đâu cũng được, chỉ cần bản thân thấy được thoải mái. Lại có những ngày chỉ muốn ở nhà cuộn tròn và ngủ một giấc thật dài để không cần nghĩ ngợi gì cả.

Nhiều khi thấy nản, thấy mọi thứ khó khăn và muốn bỏ cuộc, muốn buông xuôi cho cuộc đời này nó xô đẩy. Nhưng suy nghĩ cho cùng, buông xuôi cũng chỉ là thở dài một chút chứ thực tế ai cũng phải đối mặt với mọi thứ, trải qua và học cách đón nhận những khó khăn để có thể trưởng thành hơn. Ai rồi cũng sẽ phải tự bước qua những nốt thăng trầm trong cuộc sống để biết rằng, bản thân mạnh mẽ đến nhường nào.

Ở đoạn cuối cùng của những năm tháng sinh viên, cảm giác luyến tiếc ngày một nhiều, mọi thứ bản thân trang bị được xem chừng vẫn chỉ là con số 0 tròn chĩnh.Ra trường tự mình sửa soạn, sắp xếp lại đống đổ nát từng chút, từng chút một, trong những thứ cảm xúc giống như là tuyệt vọng. Ai cũng trải qua cảm giác này, tôi tin là thế- cảm giác bơ vơ không mục tiêu, chẳng đích đến.

Cái giá của trưởng thành luôn đắt. Để trưởng thành là phải đánh đổi, phải trải nghiệm. Mọi sự chia ly, mất mát, luyến tiếc và cả nước mắt đôi khi là sự day dứt cả đời.Lo lắng, hoang mang ngày mai tỉnh dậy sẽ như thế nào đây. Kết túc những ngày tháng vô lo này là thử thách gì đây?

 22 rồi trưởng thành đi thôi

Vẫn biết tuổi trẻ là cứ tận hưởng, cứ sống thoải mái. Nhưng việc ta làm hôm nay kết quả lại ở ngày mai. Nếu cứ tiếp tục sống để mà không luyến tiếc có lẽ sẽ muộn mất. Khi người khác an nhàn có khi bản thân ta vẫn bươn chải cũng nên.

Cho nên thất bại này, một vài mất mát kia có lẽ cũng chỉ là một vài bước khởi đầu. Có thất bại cũng phải biết vượt qua. Có sợ cũng phải biết thay đổi, đừng ai mong rằng nó sẽ không xảy ra vì thực tế chẳng có gì là trọn vẹn. Và đánh đổi nhiều chưa chắc đã là điều kém may mắn.

Có lẽ đã đến lúc phải thay đổi rồi. Nếu chỉ ở đây luyến tiếc quá khứ, xem chừng sẽ muộn mất chuyến tàu thành công!

© Mai Thị Nga – blogradio.vn

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Mùa đông dang dở

Mùa đông dang dở

Em nhớ hoài mùa đông năm ấy Mùa đông có anh một mùa đông có anh Em nhớ hoài mùa đông năm ấy Anh bên cạnh em và bên em suốt con đường

Lời ước hẹn

Lời ước hẹn

Anh có còn nhớ lời ước hẹn cùng em Lời ước hẹn năm xưa anh đã nói Lời ước hẹn trong một ngày đông cũ Khi cơn gió đông về cứ buốt lạnh tim em

Cho con cả bầu trời

Cho con cả bầu trời

Chị nói là mẹ sẽ cho con cả bầu trời này trong đó có vô vàn tình thương của mẹ gởi theo con, để ở một nơi thật xa con sẽ luôn có mẹ, luôn có tình thương của mẹ bên cạnh, và con sẽ được ấm áp được bình yên dù không có mẹ bên cạnh.

Ngày ta gặp nhau

Ngày ta gặp nhau

Anh có đếm những ngày xuân lặng lẽ Khi cả anh cả em đều cùng ngóng trông nhau Khi bao xuân qua ta cứ mãi đợi chờ Vì những niềm vui vẫn cứ còn dang dở

Nhân vật

Nhân vật "thức tỉnh" và thể loại bi kịch

Việc các tác giả xây dựng những nhân vật "thức tỉnh" có lẽ giúp người xem nhìn nhận khái quát về nhân vật sớm hơn, cũng tạo nhiều cảm xúc hơn khi xem, đọc kịch. Nhưng đồng thời cũng giúp bi kịch đi sâu hơn, khi những nhân vật đó đã hoàn thành "sứ mệnh" của mình.

Ngày toàn thắng

Ngày toàn thắng

Rồi một buổi sáng chị mở bừng mắt khi tiếng cô phát thanh viên trên đài liên tiếp đưa tin về những cuộc rút quân của giặc Mỹ, chị Nhành thấy vui như mở cờ trong bụng. Chị cứ ôm chặt con vào lòng và gọi tên anh, nhưng chị không thể biết được ngày nào là chính xác anh quay về bên chị.

Lòng tự kiêu

Lòng tự kiêu

Rồi cuối cùng khi anh ta giật mình quay lại sau một khoảng thời gian dài bỏ mặc người mình yêu như thế thì cô gái đã hạnh phúc bên một người khác. Điều mà anh ta không thể ngờ tới, vì anh ta rất tự tin là cô gái đã yêu anh ta sâu nặng như vậy thì chỉ chờ đợi mỗi anh ta mà thôi cho dù là có chờ đến bao lâu.

Tình điên dại

Tình điên dại

Tiếng tình yêu nghe sao mà da diết Nửa hồn tình anh biết gửi tặng ai Nửa mây mù chia cắt đốt hình hài Mà đau quá anh gọi mây bất diệt

Xã giao

Xã giao

Đàn ông quả nhiên không thể tin Trêu đùa xong xuôi rồi vô hình Xã giao vài câu thì biến mất Vậy nói câu đó để làm chi.

Nợ chàng trai thanh xuân một lời cảm ơn và xin lỗi!

Nợ chàng trai thanh xuân một lời cảm ơn và xin lỗi!

Có nghĩa là tôi không hề thật sự thích con người cậu ấy như cách mà cậu ấy thích tôi, cái tôi thích ở cậu chỉ đơn giản là vẻ bề ngoài của cậu. Tôi nhẹ nhõm khi cuối cùng cậu đã có thể từ bỏ một chút rung cảm đó với tôi để tìm được người đáp lại được tình cảm của cậu.

back to top