Phát thanh xúc cảm của bạn !

Có đôi lần ta lạc về miền nhớ (Cafe Vlog)

2017-12-16 01:00

Tác giả: Giao Yên Giọng đọc: Việt Nho

blogradio.vn - Sẽ có đôi lần chúng ta lạc chân về vùng trời cũ kĩ năm nào. Như trong một chiều mưa bay rất nhẹ và mình thấy lòng phẳng lặng gương. Đó là khi ta nhận ra tất cả chỉ là chuyện hôm qua. Sẽ không còn là điều gì quá quan trọng hoặc đớn đau, đơn giản chỉ là hoài niệm, là vấn vương. Chúng ta ai cũng có cho riêng mình cái miền nhớ xa xôi ấy.

***

Có một nơi được gọi là miền nhớ - miền ký ức. Mỗi kỷ niệm, mỗi buồn vui trong đời ta đều được cất giữ ở nơi ấy. Có đôi khi, chỉ cần một thoáng thân quen bất chợt, hoặc trong một giấc mơ không hẹn trước, ta bỗng trở về miền nhớ, thấy lại một ấu thơ, sống lại một thanh xuân, nhớ lại những điều tưởng như đã lãng quên…

Cái miền nhớ ấy là nơi ta cất lại nỗi buồn, cất lại những vụng dại thuở còn ngô nghê. Ai cũng giữ trong lòng một ký ức mông lung như thế. Và tôi tin nó giống như những điều bí mật sâu thẳm, chỉ có ta thảng hoặc chạm đến, và vô tình thấy buốt nhói như chỉ mới vừa trải qua ngày hôm qua.

Có những câu chuyện đã trôi qua lâu lắm rồi, có những người từng rất quan trọng nhưng hôm nay mình chỉ có thể gọi là người cũ, có vài nỗi đau lâu dần trở thành quên lãng. Vậy nhưng trong vài khoảnh khắc đơn lẻ của cuộc đời, ta thả trôi suy nghĩ về cái miền xa ngái ấy. Lại nhớ mình của ngày xưa, nhớ tuổi thơ trong trẻo và êm đềm, nhớ gương mặt thân thương mình từng xem là cả bầu trời. Giây phút chúng ta đặt tay lên phủi những rong rêu bám trên kỷ niệm là giây phút mình nhận ra đã không còn trẻ dại như năm tháng trước kia.

Giữa bộn bề cơm áo gạo tiền, giữa nỗi cô đơn thân quen như hơi thở, đôi lần ta lạc về chốn cũ và tự hỏi, nếu quay trở lại liệu mình có sống khác đi? Dĩ nhiên sẽ chẳng có gì thay đổi hoặc là tốt hơn. Vì tất cả những điều đó thực ra không có gì xấu xa hay đáng trách. Miền nhớ ấy không đơn thuần chỉ là tình yêu, là ai đó mình dại khờ đánh mất, mà là cả tươi đẹp lẫn khổ đau đã đi qua nhưng vẫn còn vương lại.

Có đôi lần ta lạc về miền nhớ

Có một vài lần đi trên đường và bắt gặp một cậu nhóc cao gầy, trong chiếc áo sơ mi trắng của trường trung học nào đó, trong tôi lại hiện ra hình ảnh chàng trai mười tám tuổi năm nào với nụ cười rạng ngời như nắng sớm. Tình đầu của tôi, không hẳn là tôi và cậu ấy yêu sâu đậm hay bất chấp vì nhau, hoặc gian dối hay làm tổn thương người kia. Chỉ là trong tiềm thức tình cảm ấy bỡ ngỡ và tinh khôi lạ lùng. Đó là rung động lần đầu tiên mà tôi nghĩ rằng hầu hết chúng ta không dễ dàng quên được. Tôi và cậu ấy chia tay và theo đuổi mơ ước riêng. Những ngu ngơ thuở đầu được chúng tôi gói ghém và ném đi vào hối hả của tuổi trẻ. Vậy nhưng đâu đó trong những đêm mất ngủ tôi lại nhớ cậu, và khóe miệng khẽ cong lên một nụ cười bình thản.

Và vùng trời ấy là những người bạn từng thân thiết, những con đường màu xanh từng đi, những lần ai đó làm mình rơi nước mắt, tan vỡ và đau lòng. Cũng đâu đó hành trang trên vai là nụ cười tinh nghịch của chính mình, những ngọt ngào ai đó bối rối lén đặt vào trang sách, một vài trò láu lỉnh của trẻ con. Hồi ức ấy sống động và vẹn nguyên đến mức tôi từng nghĩ chỉ mới đây thôi mình vẫn còn là cô nữ sinh lần đầu tiên xúng xính áo dài.

Thời gian luôn trôi đi, bản thân chúng ta cũng không ngừng tiến về phía trước, thay đổi và trưởng thành. Vậy nhưng sâu thẳm trong mỗi người ai cũng có một khoảng riêng hoang hoải với yêu thương, giận hờn, nuối tiếc, đớn đau…Tất cả được sắp xếp ngăn nắp và gọn ghẽ trong một góc rất nhỏ của trái tim. Và bất giác một đêm tối nào đó trằn trọc không ngủ được, mình lại nhớ, lại ngơ ngẩn cười và chìm đắm trong đó. Nơi mình tưởng như mọi thứ đã hóa thành rong rêu và được niêm phong bằng hai từ quên lãng.

Có những nuối tiếc luôn còn thổn thức
Có những tình yêu vẫn yên lặng giữ trong lòng
Có những nỗi buồn giấu lại làm của riêng
Có những điều ngỡ đã quên nhưng thực ra luôn còn đâu đó

Sẽ có đôi lần chúng ta lạc chân về vùng trời cũ kĩ năm nào. Như trong một chiều mưa bay rất nhẹ và mình thấy lòng phẳng lặng gương. Đó là khi ta nhận ra tất cả chỉ là chuyện hôm qua. Sẽ không còn là điều gì quá quan trọng hoặc đớn đau, đơn giản chỉ là hoài niệm, là vấn vương. Chúng ta ai cũng có cho riêng mình cái miền nhớ xa xôi ấy.

© Giao Yên – blogradio.vn

Giọng đọc: Việt Nho
Thực hiện: Tuấn Anh

Giao Yên

Hãy để ngày ấy lụi tàn, ngày mà tôi sinh ra đời và đêm mà người ta nói rằng đã có một con người được kết thành thai

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Gặp mặt để rồi xa thân quen để rồi lạ

Gặp mặt để rồi xa thân quen để rồi lạ

"Lời hứa thanh xuân vốn dĩ là bi kịch. Ước hẹn thời niên thiếu chính là bi thương. Vĩnh viễn dành cả thời gian trưởng thành cũng không thực hiện được".

Chắc chắn đi qua nỗi đau sẽ là những ngày hạnh phúc (Cafe Vlog)

Chắc chắn đi qua nỗi đau sẽ là những ngày hạnh phúc (Cafe Vlog)

Đêm dài đến mấy rồi ắt hẳn cũng tới lúc bình minh rực sáng, cuộc đời đi qua những nỗi đau rồi cũng sẽ có những ngày hạnh phúc, chỉ cần chúng ta luôn sống hướng về tương lai và những điều tốt đẹp.

Hóa ra người thứ ba yêu đến mấy cũng là người đến sau (Vlog Radio)

Hóa ra người thứ ba yêu đến mấy cũng là người đến sau (Vlog Radio)

Chắc hẳn trong số chúng ta chẳng ai muốn khoác lên mình lớp áo mang tên người thứ ba. Nhưng đôi khi trong cuộc chiến với trái tim lý trí lại chẳng thể dành phần hơn. Yêu đấy, hi vọng đấy rồi lại đau đấy, thất vọng và hận đấy.

Vội vã trưởng thành vội vã cô đơn (Vlog Radio)

Vội vã trưởng thành vội vã cô đơn (Vlog Radio)

Đàn ông có tuổi trẻ thì phụ nữ cũng có thanh xuân. Thanh xuân của phụ nữ là quãng thời gian tươi đẹp nhất, đẹp đẽ nhất, sáng chói nhất của một đời con gái, thì tuổi trẻ của đàn ông toàn những câu trả lời chưa chắc chắn, nhiều dang dở, lắm gập ghềnh.

Dành cả thanh xuân để yêu một người (Vlog Radio)

Dành cả thanh xuân để yêu một người (Vlog Radio)

Mọi thứ đã kết thúc như chưa bắt đầu. Mỗi người đi một hướng. Có lẽ, sau này khi chúng ta gặp lại, chúng ta sẽ có mọi thứ nhưng vĩnh viễn chẳng bao giờ có nhau.

Yêu đơn phương một người đơn phương (Vlog Radio)

Yêu đơn phương một người đơn phương (Vlog Radio)

Tôi đã từng đọc đâu đó câu nói: "Cảm giác đau lòng nhất là yêu đơn phương một người đơn phương", và hóa ra tôi lại đang mắc kẹt trong chính cái vòng luẩn quẩn ấy.

Thế giới hơn 7 tỷ người sao ta vẫn thấy cô đơn (Vlog Radio)

Thế giới hơn 7 tỷ người sao ta vẫn thấy cô đơn (Vlog Radio)

Nhiều khi thèm cảm giác được yêu một người. Thèm một bờ vai an toàn chắc chắn ở cạnh bên, một nụ cười để dành cho những ngày mưa không còn khiến lòng tái tê đầy trống vắng để biết ngoài kia cuộc đời bộn bề nhưng nơi ấy vẫn dành riêng cho mình một khoảng trời bình yên.

Xa nhau rồi liệu còn ai thương nhớ (Cafe Vlog)

Xa nhau rồi liệu còn ai thương nhớ (Cafe Vlog)

Người ta thường nói trong tình yêu, ai bỏ ra nhiều tình cảm hơn sẽ là người thua thiệt, tôi mỉm cười chẳng cho là đúng. Vì khi yêu ai cũng đã trao đi những cảm xúc nơi đầu tim tinh khôi và nồng nhiệt nhất, vậy lúc rời đi đừng đem theo những ưu phiền, hãy để nụ cười hong khô giọt nước mắt; ai thắng ai thua đâu còn quan trọng, chuyện tùy duyên, thôi thì mặc mây trời...

Duyên phận thế nào đã có trời cao an bài (Vlog Radio)

Duyên phận thế nào đã có trời cao an bài (Vlog Radio)

Những lúc yếu lòng nhất, em thường để mặc mình vẫy vùng trong quá khứ mà chẳng còn cố gắng tìm cách thoát ra. Chúng ta của sau này rồi sẽ hạnh phúc và an yên cả mà thôi, dẫu rằng là chẳng cùng nhau. Duyên phận như thế nào đã có trời cao an bài, sau những ngày mưa gió bủa vây thì cũng sẽ có những ngày nắng ấm, em vốn dĩ có thể lấy lại tinh thần rất nhanh nên mọi cảm xúc tiêu cực đều đi qua và bầu trời lại trong vắt, xinh đẹp.

Tết này con lại nợ mẹ một chàng rể (Cafe Vlog)

Tết này con lại nợ mẹ một chàng rể (Cafe Vlog)

Những ngày cuối năm, không biết sao nghe tiếng gió cũng vội vàng, gấp rút, chẳng mấy nữa mà Tết cũng sẽ về, con lại bộn bề trong đống câu hỏi của họ hàng mà con biết mỗi lần như thế con biết tim mẹ lại buồn, mẹ thương con gái mẹ vẫn chưa yên bề gia thất. Và con, con lại nợ mẹ một chàng rể mà năm trước con hứa sẽ tìm cho mẹ.

back to top