Phát thanh xúc cảm của bạn !

Tìm bình yên trốn tuổi 20

2016-05-03 01:30

Tác giả:


blogradio.vn - Hai mươi - cái tuổi chênh vênh đến khó hiểu. Vừa muốn mình trưởng thành nhưng nhiều lúc lại ước được trở lại tuổi thơ. Bởi thực tại quá "khắc nghiệt" , bởi sự xuất hiện của một vài người, bởi lòng dũng cảm chưa đủ lớn như cái số 20 này. Tôi của 20 vẫn chưa đủ dũng cảm đế đón nhận sự trưởng thành ấy. Tôi vẫn muốn đắm mình trong cái bình yên nơi làng quê, nơi gia đình thân thương. Tôi tự cho mình quyền được quên đi những thực tại mệt mỏi.

***

Cuộc sống xô bồ cứ đưa đẩy ta bận bịu với hàng đống công việc đến nỗi nhiều lúc chỉ muốn vứt bỏ hết đi. Mỗi lần như vậy tôi lại luôn kiếm dịp để về quê, về với những yêu thương giản dị mà đầm ấm biết bao.

Quê tôi cũng như bao vùng quê khác chứa trong mình cái yên ả đến lạ thường. Chính sự yên ả lạ thường ấy đã san vơi bớt đi những mệt nhọc của cuộc sống nơi đô hội trong tâm thức tôi. Cũng chính nơi đây, tôi có gia đình luôn yêu thương tôi vô bờ. Nhớ ngày còn bé, mấy anh em chúng tôi lúc nào cũng cãi nhau chí chóe, lúc thì tranh nhau cái nọ, lúc giành nhay cái kia. Thế nhưng sau ấy chúng tôi lại chơi với nhau như chưa từng có những trận cãi nhau tơi bời. Càng lớn tôi càng thấy thương anh chị hơn. Tình thân là tình cảm thật khó nói ra.

Tìm bình yên trốn tuổi 20

Hai mươi - cái tuổi chênh vênh đến khó hiểu. Vừa muốn mình trưởng thành nhưng nhiều lúc lại ước được trở lại tuổi thơ. Bởi thực tại quá "khắc nghiệt", bởi sự xuất hiện của một vài người, bởi lòng dũng cảm chưa đủ lớn như cái số 20 này. Tôi từng nghe ai đó nói 20 mặc định ta phải mạnh mẽ và kiên định. Vì khi khó khăn ta phải tự mình đối diện với nó không còn được bao bọc bởi bố mẹ như trước kia. Cũng bởi cái tuổi đã biết suy nghĩ không muốn mọi người lo lắng cho mình nữa.

Thế nhưng tôi của 20 vẫn chưa đủ dũng cảm đế đón nhận sự trưởng thành ấy. Tôi vẫn muốn đắm mình trong cái bình yên nơi làng quê, nơi gia đình thân thương. Tôi tự cho mình quyền được quên đi những thực tại mệt mỏi.

Về nhà vào những ngày này, tôi mê mẩn những loài hoa đang nở rộ trong vườn. Trong những khoảnh khắc ấy tôi tạm quên đi cuộc sống nơi thành phố chen chúc, thật sự là quên đi.

Ngày mai lại là một ngày mới để tôi bắt đầu với cuộc sống xô bồ nhộn nhịp, lại chật vật trong mớ bài vở, công việc. Nhưng tôi biết trốn chạy không phải là cách hay, đối diện và vượt qua, tôi biết mọi chuyện rồi sẽ ổn. Bởi vì bình yên sau những ngày tháng ấy vẫn là gia đình và quê hương thân thương.

© Nguyễn Kim Anh – blogradio.vn

Có thể bạn quan tâm: Đi qua 20




Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Tuổi ấu thơ ai bỏ lại trên đồng

Tuổi ấu thơ ai bỏ lại trên đồng

Cũng chẳng còn hay tết những vòng hoa Thành vương miện giả chơi trò công chúa Hoa đồng nội thơm dịu dàng một thuở

Nếu chúng ta còn duyên, mình chờ cậu trong hộp thư thoại…

Nếu chúng ta còn duyên, mình chờ cậu trong hộp thư thoại…

Cậu thấy thời gian có tàn nhẫn không? Nó chưa từng dừng một giây, để suy nghĩ về việc phủ bụi trần lên những mảnh ký ức của chúng mình. Cũng như chúng mình cũng chưa từng dừng một giây nào để ngừng nghĩ về nhau.

Gửi em

Gửi em

Mong gặp em và mong được nhìn ngắm Trái tim này cất giữ tạo nên thơ

Dạy con ngưng hi sinh, dạy con biết thương mình!

Dạy con ngưng hi sinh, dạy con biết thương mình!

Cha mẹ có thương con hay không? Chắc chắn là có. Nhưng nó không lớn đến nỗi cứ hi sinh và không mong nhận lại như mọi người hay lầm tưởng hoặc lảng tránh sự thật. Thực chất thứ họ cho đi là một tình thương có điều kiện chứ không hẳn là hi sinh.

Quan họ không lấy nhau

Quan họ không lấy nhau

"Giới trẻ bây giờ lạ thật, mới gặp người ta vài lần đã nghĩ tới chuyện đặt tên cho con luôn rồi"

Nốt trầm tuổi 30!

Nốt trầm tuổi 30!

Trưởng thành là đánh đổi của rất nhiều những vấp ngã, thất bại và biến cố xảy đến. Chúng ta có lẽ đã từng khóc thầm trong đêm bởi bất lực, bởi mệt mỏi, bởi mọi thứ dường như đều sụp đổ. Nhưng chính là khi đi qua mọi chuyện, chúng ta đã mạnh mẽ như hiện giờ.

Tuổi thơ và Ngoại

Tuổi thơ và Ngoại

Tôi yêu những món đồ chơi ngoại làm cho tôi, vì lúc đó ngoại cũng nghèo không thể cho tôi được những món đồ chơi đẹp đẽ như các bạn, nhưng những món đồ chơi ngoại làm cho tôi thì tôi chắc rằng các bạn không thể mua được.

Ta lại tương phùng

Ta lại tương phùng

Cô tin chắc cô là người duy nhất trong trái tim Dương và điều đó là bất diệt suốt đời không gì có thể thay dổi được. Dù cho giờ đây cô và Dương đang tạm thời cách xa nhau vì chuyện học hành tương lai nhưng cô sẽ cố gắng hoàn thành sớm khóa học và bay về với Dương.

Ta về

Ta về

Ta về tan hợp cùng hưng phế thoắt nước thời gian nhuộm trắng đầu

Ngã rẽ

Ngã rẽ

Có lẽ bạn vẫn còn đau đáu trong lòng, không dám đưa ra quyết định vì lo sợ sẽ mất đi người này, không có được điều kia. Mình cũng vậy thôi. Nhưng phải chăng qua mỗi "ngã rẽ" là một lần ta "loại bỏ" đi bớt những điều đã không còn là phù hợp?

back to top